Trần Ninh ăn một chiếc bánh bao mini, dầu chảy bên trong kết hợp cùng với nhân và bột mì một cách hoàn hảo, khiến vị giác của Trần Ninh lập tức được đánh thức giống như hoa tươi nở rộ.
“Ngon!”
Trần Ninh vội vàng cầm lên một cái nữa, không màng đến nóng, thổi hai cái thì nuốt một miếng.
“Ăn từ từ, chỗ tôi vẫn còn.
” Từ Châu khẽ mỉm cười nói, Trần Ninh thích ăn bữa sáng do cô ta làm như vậy, trong lòng cô ta dấy lên cảm giác hạnh phúc.
“Đúng rồi, phải để lại một ít cho Huỳnh Minh Đạt, nếu không tôi có cậu ta không có, quá không trượng nghĩa.
” Trần Ninh nói.
“Phần của anh ta tôi đã chuẩn bị rồi, anh cứ việc ăn.
” Từ Châu rất chu đáo, đều suy nghĩ cho cả ba người.
Trần Ninh cảm thấy có Từ Châu ở đây, chỉ số cuộc sống hạnh phúc tăng lên không ít, trước đây thường bỏ bê bữa sáng, bữa tối là bữa trưa, bữa đói bữa no, bây giờ có nữ trợ lý xinh đẹp đảm đang như này, cuộc sống vô cùng vui vẻ.
Trần Ninh cũng gọi Từ Châu ăn cùng, anh nếm thử mấy món ngon khác, cảm thấy cũng rất mỹ vị, tài nấu nướng của Từ Châu thật sự được.
Nghĩ đến tài nấu nướng, Trần Ninh lại nghĩ tới nhà hàng tây anh vừa mua, nếu muốn đổi thành nhà hàng nước V, đầu tiên phải tuyển người tài.
“Từ Châu, giúp tôi soạn một bài tuyển dụng đăng lên mạng, chọn đầu bếp và nhân viên phục vụ cho nhà hàng Pháp, nếu là đầu bếp thì yêu cầu phải nấu được tám món chính, hương vị ngon, tiền lương tùy người đó deal, chỉ cần người có thể thỏa mãn yêu cầu của tôi, lương của nhân viên phục vụ cũng cao hơn % so với người cùng ngành khác, yêu cầu ngoại hình khí chất ổn, thái độ phục vụ tốt, đừng giống như tên ngoại quốc Bruno hống hách đó.
”
“Được, tôi bây giờ đi làm.
”
Từ Châu để đũa xuống muốn đi làm, cô dậy sớm tối tăng ca đã dưỡng thành thói quen, bây giờ làm việc cho Trần Ninh, động lực của cô ta càng tràn đầy.
“Không vội, ăn sáng xong rồi làm, đừng để người khác nói tôi bóc lột nhân viên.
’ Trần Ninh cười nói.
“Sẽ không, ông chủ đối xử với tôi tốt nhất rồi.
” Từ Châu hơi đỏ mặt nói.
Trần Ninh nhìn nữ trợ lý này vẫn thật là bổ mắt, làm việc chu đáo, tính cách lại dịu dàng, thật sự không tìm sai người, trong lòng nghĩ cuối tháng phải thưởng thêm cho cô ta, ít nhất để cô ta mỗi tháng có thu nhập trên triệu, tận tâm làm việc cho mình.
Trần Ninh ăn xong, Từ Châu thu dọn bát đũa, cô ta sửa sạch bát, trở thành một nữ thư ký cận thân chăm sóc cái ăn cái mặc của Trần Ninh.
Trần Ninh cũng vui vẻ hưởng thụ, nữ trợ lý này vừa xinh đẹp vừa cần mẫn, thật sự là vô cùng hiếm.
Trần Ninh sau đó vào app trợ giá nghìn tỷ tìm đồ tốt, và anh thật sự tìm được đồ tốt, chính là cây dạ lan đỏ hôm qua đã bán hết hàng, đây là dược liệu bắt buộc để luyện chế Luyện Gân Đoạn Thể đan, dự trữ càng nhiều càng tốt.
Nghĩ đến bác Hồ còn đang luyện chế đan dược cổ phương này cho anh, không biết ông cụ đã bắt đầu ra tay hay chưa.
Nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo tới, Trần Ninh có điện thoại, chính là lão trung y bác Hồ gọi đến.
“Trần Ninh, qua lấy đan dược, đã luyện thành rồi.
” Bác Hồ ở bên kia cười rất sảng khoái, bản thân cũng rất đắc ý.
“Thật sao? Tôi tới ngay.
”
Trần Ninh vui mừng khôn xiết, anh cũng vội muốn biết hiệu quả của cổ phương thất truyền này như thế nào, cho nên đã lái chiếc Hummer đi.
Đến phòng khám trung y của bác Hồ, phát hiện phòng khám vừa mở cửa, anh tự đi đến hậu viện, bác Hồ đang ngồi ở phòng khách, cầm một lọ thủy tinh, trong chiếc lọ thủy tinh đó, đựng một viên dược hoàn màu đỏ sẫm, to cỡ quả trứng chim.
“Bác Hồ, luyện thành đan dược rồi sao?” Trần Ninh đi tới hỏi.
“Đúng thế, thằng nhóc cậu cũng coi như may mắn, tôi lần đầu dựa vào cổ pháp trung y luyện đan dược, không ngờ một lần thì thành rồi.
”
Bác Hồ để chiếc lọ thủy tinh đó lên bàn.
“Chỉ một viên sao?” Trần Ninh tò mò hỏi.
“Cậu còn muốn bao nhiêu? Chủ yếu là cỏ Huyết Nguyệt chỉ có một cây, cũng chỉ đủ một viên.
” Bác Hồ vuốt bộ râu trắng nói.
Trần Ninh sau đó lấy ra một cây cỏ Huyết Nguyệt vừa mua được ban sáng, giao cho bác Hồ, xin ông ta tiếp tục giúp luyện chế.
Anh trước đó đọc quyển cổ tịch đó có nói, mỗi khi dùng một viên Luyện Gân Đoạn Thể đan, hiệu quả đều sẽ tăng cường, anh vẫn muốn trải nghiệm thân thể cường tráng như siêu nhân, đan dược này đương nhiên càng nhiều càng tốt.
“Thằng nhóc cậu lại có một cây nữa, không tồi, đợi tôi nghỉ ngơi vài ngày, sau đó sẽ giúp cậu luyện chế.
” Bác Hồ có hơi mệt mỏi nói.
Trần Ninh lúc này mới chú ý tới, quầng mắt của bác Hồ có hơi đen, tinh thần không ổn định, anh bỗng tỉnh ngộ, sở dĩ luyện xong đan dược trong một ngày, chắc chắn là bác Hồ đã luyện chế cả đêm, ông ta đã từng tuổi này rồi vẫn liều như vậy, khiến Trần Ninh rất là cảm động.
“Bác Hồ, cảm ơn bác đã luyện đan cho tôi, sau này dược liệu bác cần, tôi đều sẽ bán giá thấp cho bác.
” Trần Ninh cũng muốn dùng cách của mình để báo đáp bác Hồ.
“Ha ha, cậu kiếm cho tôi thêm một ít dược liệu khan hiếm là được rồi, trung y tuyệt đối lại có thể tạo ra một làn sóng khác.
” Bác Hồ thở dài.
Trần Ninh gật đầu, nói vài câu với ông cụ thì phát hiện tinh thần của ông ta không tốt, anh đã giục bác Hồ quay về nghỉ ngơi.
“Già rồi già rồi, nhớ năm đó khi còn trẻ, thức đêm tính là gì, năm đó dịch bệnh ở Lĩnh Đông, tôi ba ngày ba đêm không ngủ thức chế thuốc, cũng không cảm thấy mệt, bây giờ chỉ một đêm không ngủ thì đã kiệt sức rồi.
”
Bác Hồ cảm thán tuổi tác không tha ai, sau đó từ từ quay về phòng đi nghỉ, còn Trần Ninh cũng sốt ruột muốn đi thử hiệu quả đan dược, cho nên đã lái xe về tiểu khu.
.