Trò Chơi Hào Môn: Tội Ác Tân Nương

chương 188: chương 188

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“Vậy tôi chúc hai người hợp tác vui vẻ .”

Ninh nam đứng dậy, tùy ý kéo bộ đồ tây trên người một cái, tư thế khiến người ta thấy choáng ngợp, ,khóe miệng nhếch lên thành nụ cười cực kỳ mị hoặc, làm người ta không thể nhìn ra được thật giả.

“Cảm ơn.” Noãn Noãn mất nửa khắc thất thần, tiếp đó cũng nở nụ cười như vậy để đáp lại.

Để giấu diếm đi những cảm xúc không đáng có kia, anh ta biết cách, cô lại càng biết cách hơn.

“Noãn Noãn, tối nay có thời gian cùng đi ăn cơm không?”

Anh ta gọi một cách thân thiết, ánh mắt lại đảo qua Hàn Dật Thìn, rồi rơi trên đôi mắt Noãn Noãn, một bộ dạng mời mọc khó mà từ chối được.

Cách gọi thân thiết này làm trái tim cô đập lỡ mất nửa nhịp, lại nhớ đến lúc ở Yêu Kiều, anh vì cô mà đỡ đạn, sau khi bị thương còn ôm lấy cô và nói , ” Noãn Noãn, em ấm áp quá.”

Đáng tiếc , tất cả đều là lừa đảo.

Noãn Noãn cũng đứng lên, nhìn anh ta, cười quyến rũ, “Thật là ngại quá, Ninh Nam, tối nay tôi muốn hẹn Hàn tổng ăn cơm, tiện thể cùng anh ta bàn về kế hoạch hợp tác luôn.”

Nụ cười trên gương mặt Ninh Nam kia có nửa giây bị ngưng đọng lại, tiếp đó lại lập tức cười tươi, nhẹ nhàng mở miệng nói, “Tôi không ngại cùng đi đâu.”

“Tôi để ý.” Hàn Dật Thìn từ đầu đến giờ không hề nói tiếng nào, bỗng mở miệng bá đạo mà phản kích.

“Tối nay tôi vừa hay cũng muốn được ở một mình với Noãn Noãn, Ninh thiếu, có lẽ anh ở đó sẽ không thích hợp lắm đâu nhỉ ?” Anh ta nói một cách bông đùa, sự khiêu khích trong giọng điệu kia, làm Ninh Nam hận đến nghiến răng ken két.

Không khí đột ngột lắng xuống, hai người đàn ông thân cao không chênh nhau mấy phân kia, tức giận mà trừng đối phương, khóe miệng lại cùng đeo lên ý cười âm lãnh.

Ván này, cuối cùng, Hàn Dật Thìn thắng.

“Được, vậy tôi lần sau sẽ hẹn cô ấy.”

Ninh Nam bước đến bên Noãn Noãn, hạ thấp người xuống gần, nói nhỏ vào bên tai cô, ” Lần sau, đừng có dùng cách thức trẻ con này mà từ chối anh, cái trò chơi vô vị này, anh không có nhẫn nại lắm đâu.”

Ninh Nam bước đến bên Noãn Noãn, hạ thấp người xuống gần, nói nhỏ vào bên tai cô, ” Lần sau, đừng có dùng cách thức trẻ con này mà từ chối anh, cái trò chơi vô vị này, anh không có nhẫn nại lắm đâu.”

“Trẻ con lắm sao?” Cô hếch cằm nghe, kiễng chân lên, cũng tiến sát đến bên tai anh ta nói, “Anh cảm thấy đây chỉ là một trò chơi vô vị sao, vậy anh đoán xem, bước tiếp theo, tôi sẽ làm thế nào để đối phó với anh?”

Ninh Nam hơi hơi cứng người lại, cô đang tuyên chiến với anh, cô lại không hề che đậy mục đích của mình với anh. Anh cũng biết rõ là cô muốn đối phó với anh, song lại không biết được cô sẽ dùng cách gì, kẻ địch như thế này mới thật đáng sợ.

Còn tính cách của Ninh Nam, lại cứ thích những người thách thức, đối mặt với một Noãn Noãn như thế này, dục vọng chinh phục trong tim, chỉ càng tăng thêm hơn so với trước đây.

Trong mắt Ninh Nam quét qua một tia trêu đùa dừng lại nơi cô mấy giây, rồi mới chậm rãi nói, “Không cần biết em sẽ dùng chiêu thức gì, anh đều sẽ vui vẻ mà tiếp nhận, Noãn Noãn, em như thế này, hay hơn nhiều so với ngày trước đấy, làm anh càng lúc lại càng muốn chinh phục em hơn … … “

Trên khóe miệng anh là nụ cười trêu chọc, trong mắt kia là sự ham muốn có được tín hiệu từ nơi cô, không hề che đậy chút nào.

“Chinh phục … …?” Cô lùi ra sau hai bước, lùi đến bên cạnh Hàn Dật Thìn, rõ ràng đã thấy được qua một màn thân thiết cùng Ninh Nam thế kia, trong mắt Hàn Dật Thìn đã xuất hiện ánh lửa nguy hiểm.

Khóe miệng khẽ nhếch lên, cô vòng tay khoác lấy cánh tay Hàn Dật Thìn, ánh mắt lại nhìn vào Ninh Nam, ” Chinh phục … …? Anh , không đủ mị lực đâu.”

Ninh Nam ngây ra, lông mày cau lại, đôi mắt đen kịt kia như sự u ám của bóng đêm sau lúc mặt trời lặn xuống, cô ấy đang khoác lấy tay Hàn Dật Thìn, nói với anh rằng, anh không đủ mị lực.

Anh đây là lần đầu tiên bị một cô gái xoay vòng vòng mà trêu đùa như vậy, không những không giữ thể diện cho anh, lại còn cố ý khoác lấy tay địch thủ của anh mà nói những lời đó.

Trò chơi này, cô đã chơi hết mình, cũng dễ dàng mà khơi lên ngọn lửa ghen ghét trong hai người đàn ông này.

Anh, phải chịu lép vế.

“Được, vậy chúc hai người, có một đêm vui vẻ, tôi đi trước, Noãn Noãn, sau này còn gặp lại.”

Anh đem mấy chữ cuối cùng, nghiến răng nói rất rõ, ý muốn nói với cô, những ngày sau còn dài, chúng ta sẽ từ từ mà chơi.

Anh ưu nhã xoay người đi, bước chân nhanh chóng rời khỏi văn phòng của Noãn Noãn, trên miệng vẫn luôn giữ ý cười.

Trải qua lần gặp mặt vừa rồi, anh không hề thấy tức giận, ngược lại tuốt sâu trong tim kia lại có một sự vui mừng ngấm ngầm không nói rõ được.

Trải qua lần gặp mặt vừa rồi, anh không hề thấy tức giận, ngược lại tuốt sâu trong tim kia lại có một sự vui mừng ngấm ngầm không nói rõ được.

Sự dây dưa của anh với cô gái này, hóa ra chưa hề kết thúc, cô ấy với khí thế nữ vương như thế này, làm anh lại càng cảm thấy có chút hãnh diện, vì một cô ấy như hiện giờ mà thấy hãnh diện, vì đối thủ mạnh như vậy của mình mà cảm thấy hãnh diện.

Nhìn theo Ninh Nam đi ra, sợi dây căng cứng trong đầu Noãn Noãn mới được nới lỏng một chút.

Thực ra cô vẫn luôn rất căng thẳng, thấy Ninh Nam cứ luôn nhẹ nhàng mà giữ ý cười như vậy, cô rất sợ hãi, cô không hề nhìn thấy trong mắt anh ta sự quan tâm đối với cô.

Kết quả, sự quan tâm, cô thực sự không nhìn thấy, chỉ nhìn thấy dục vọng chiếm hữu bất tận.

Dục vọng chiếm hữu, thật đúng là một thứ đáng sợ, một thời cô đã từng, chính là vì muốn có được một tình yêu độc nhất vô nhị mới để cho bản thân bị thương tổn đến thương tích đầy người như vậy.

“Sao, cửa đã đóng lại rồi, còn chưa nhìn đủ sao?”

Trên đầu truyền đến một giọng nói lạnh lẽo, Noãn Noãn toàn thân cứng lại, lúc này mới có phản ứng, cô hiện tại vẫn còn đang khoác lấy tay Hàn Dật Thìn.

Nhìn hướng lên mắt anh ta, lại bị hàn quang sắc bén trong mắt anh ta làm chấn động, bên trong kia, lại mang theo sát ý rõ ràng như vậy.

“Khoác tay tôi, mà lại nghĩ đến người đàn ông khác, Tô Noãn Noãn, em càng ngày càng to gan rồi đấy, trò chơi vừa rồi, chơi có vui không?”

Hàn quang lạnh lẽo của anh ta, trực tiếp đâm thẳng vào đáy mắt cô.

Noãn Noãn dùng mấy giây, để bản thân nhanh chóng hồi phục lại, đúng, hiện giờ bản thân vẫn đang ở trên chiến trường, tuyệt đối không được lơi lỏng.

Nở nụ cười đối diện với ánh mắt anh ta, bàn tay đang khoác lấy tay anh ta kia, lực đạo tăng thêm chút ít.

“Anh cảm thấy chơi không vui sao? Nhưng vừa rồi anh rất phối hợp với tôi, không phải sao?”

Cô lần đầu tiên dùng thái độ này nói chuyện với Hàn Dật Thìn, cô biết, đây là một việc rất nguy hiểm, sự nguy hiểm của Hàn Dật Thìn tuyệt đối không ít hơn Ninh Nam, mà anh ta, trước giờ đều không che giấu sự phẫn nộ của bản thân mình.

“Em đúng là hay hơn trước đây nhiều rồi.” Anh ta lại trả lời không ăn khớp gì với câu hỏi của cô cả.

“Em đúng là hay hơn trước đây nhiều rồi.” Anh ta lại trả lời không ăn khớp gì với câu hỏi của cô cả.

Tô Noãn Noãn như thế này, thật sự để người ta muốn được chinh phục lấy, sau đó nhốt lại trong nhà, ngày nào cũng được chà đạp.

“Vậy sao? Các anh đều nói như vậy, vậy nghĩa là đồng ý chơi với tôi rồi.” Cô cười như không cười, biểu tình lại như một đứa trẻ vô tội.

“Rất vui lòng được tiếp em.” Anh ta trả lời dứt khoát.

“Thế thì tốt, vậy hãy bắt đầu từ bữa ăn tối nay đi, tôi đã đặt chỗ rồi, đợi lát nữa, còn có người muốn gặp anh, tuyệt đối sẽ làm anh bất ngờ.”

“Ai ?” Anh ta bị lời nói của cô làm cho tò mò, dường như, tất cả những gì xảy ra hôm nay, đều đã nằm trong dự liệu của cô vậy.

Mùi vị bị sắp xếp như thế này, anh là lần đầu tiên được nếm, song lại không cảm thấy tức giận chút nào.

Cô gái thông minh như vậy, anh đồng ý chơi tiếp với cô ấy.

“Đến nơi rồi anh sẽ biết.” Cô cố ý thần bí nói.

Khoác tay anh ta, tiếp tục cười nói : “Ở khách sạn quốc tế, ngồi xe anh nhé.”

“Được.” Bị cô khoác tay như vậy, hai người giống như là đôi tình nhân lâu năm bước ra khỏi văn phòng của Noãn Noãn.

Suốt một đường, tim của Hàn Dật Thìn lại đập có chút nhanh hơn.

Đây là một sự rộn ràng mà trước giờ chưa từng trải qua, cứ như cậu bé con lần đầu biết yêu, cuối cùng cũng đã có được sự hồi đáp của người con gái thầm yêu.

Noãn Noãn trước khi lên xe, đã gọi cho Hàn Cảnh Thìn, nói ngắn gọn năm chữ, “Có thể đi được rồi.”

Xe, chạy thẳng đến khách sạn quốc tế, trong không gian khép kín kia, suốt một đường cũng không có lời nào, chỉ có hơi thở của hai người họ đang giao hòa vào nhau.

Truyện convert hay : Đế Quốc Manh Bảo: Mỏng Thiếu Sủng Thê Ngọt Ngào

Truyện Chữ Hay