Trans: Miu
Editor: Fujoshi
—----------------------------------------------------
Tg: Rena đang rất hồi hộp vì trận đấu đấy
—-----------------------------------------------------
Theo góc nhìn của Ronove:
Tôi dắt theo con nhóc đáng sợ này ra khỏi thị trấn. Hôm nay có lẽ là ngày tàn của tôi …. Và kể cả khi tôi chiến thắng, tôi không nghĩ cái chết của cô ta sẽ bình tâm mình…
“Chúng ta đã đi khá xa đấy nhỉ?”
“...Đúng vậy. Tôi muốn giảm càng nhiều thiệt hại càng tốt.”
Khi đi khỏi quảng trường thị trấn, tôi đã thấy xác của Ziggy - người trầm tính và Saram - người to miệng, chúng như củng cố lòng tin cho tôi.
Rằng cô gái này quá nguy hiểm…
“Ông có vẻ lo lắng nhỉ…”
Thật lòng mà nói, cho dù biết rằng cô ta sẽ không tấn công mình vào lúc này, nhưng tôi vẫn cảm thấy rợn người khi để lộ lưng mình cho cổ.
“...Tôi sẽ không cho cô cơ hội sử dụng vũ khí đâu.”
“Vậy sao…”
Trong nháy mắt, từng cọng lông tơ của tôi dựng đứng lên. Những gì tôi nghĩ là chính xác. Kẻ phía sau tôi sẽ không ngần ngại mà để những người khác liên lụy, lợi dụng tất cả mọi người xung quanh.
“Chúng ta gần tới rồi.”
“Tôi biết.”
Chúng tôi rời khỏi thị trấn, đi bộ qua một con đường mòn trong rừng rồi tới điểm cuối cùng. Đằng trước chúng tôi là một vách đá lớn, còn phía sau là khu rừng. Ở bên dưới thì là những cơn sóng hung bạo đập vào vách đá, chưa một ai sống sót sau khi té xuống đây cả.
“Ở đây á hả?”
“Đúng.”
“Nơi này hẻo lánh thật đó…”
Ngoài chúng tôi thì ở đây chẳng có ai khác trừ cây cối.
“Đây sẽ là địa điểm cuối cùng của cô.”
“Hẳn là ông ghét tôi lắm nhỉ?”
“Tôi không ghét cô.”
“Thật vậy à? Ngạc nhiên đấy…”
Quả thật, tôi không ghét cô ta. Trong lần đầu gặp mặt, ta thấy lũ trẻ bao gồm hai chi em kia, yêu quý cô ta đến dường nào. Ngoài ra, cô ta cũng có một vẻ ngoài xinh xắn… Tuy nhiên…
“Với tư cách là linh mục cao cấp tiếp theo của Krebskulm, ta có trách nhiệm phải diệt trừ ngươi - con ác quỷ truy cầu sự hỗn độn kia”, nói xong, tôi giơ nắm đấm của mình lên. Thấy thế, cô ta cũng rút thanh đoản kiếm và cầm một vũ khí ở tay bên kia.
“Ta sẽ không tha thứ cho ngươi, thứ hỗn mang.”
“..Tôi không chắc ông đang nói về thứ gì, nhưng tôi chỉ muốn được ‘chơi’ mà thôi”, cổ nói câu cuối và cuộc trò chuyện kết thúc tại đây. Theo từng giây, sát khí xung quanh ngày càng dày đặc hơn….
Xoẹtttt
Tôi né một cây kim châm đang lao tới bằng chuyển động tối thiểu đồng thời lao tới cô ta. Cô ta đâm thanh đoản kiếm vào ấn đường giữa hai mắt tôi nhưng bị mu bàn tay tôi chặn lại, đồng thời, tôi phản công cổ bằng một cú móc quai hàm. Tuy nhiên, cô ngả người ra sau, lộn nhào, né đòn và gián một cú vào hàm tôi.
“GGgghhhhaaa!”
Do dư âm của đòn đánh, tầm mắt tôi mơ màng, khiến tôi phải nhảy về sau để tránh đòn. Không khí tại nơi tôi vừa đứng bị cát ngang bởi một nhát chém, sau đó là một quả cầu sắt lao tới tôi với một tốc độ kinh khủng.
“Hừ!”
Do không thể né, tôi đấm tung quả cầu và giữ nguyên vị trí. Sau đó là một loạt kim bay tới chỗ tôi định né lúc nãy .
“Ồ? Là tôi đoán sai à?”
“Không, không hề….”
Tôi thật sự không hiểu được con gái này. Và đó là lí do ta phải giải quyết cô ta bằng mọi giá. Nếu cứ bỏ mặc cô ta tùy ý, cô ta sẽ không những trở thành kẻ thù của thị trấn này, mà là an nguy của cả thế giới.
“Giờ, tới lượt của ta!”
“Ông không cần nói đâu.”
Giờ thì tôi không cần ngại ngần gì nữa. Mặt đất nứt ra bởi tốc độ khủng khiếp mà tôi lao vào cô ta. Tranh thủ lúc cô ta trông sững sờ, tôi tung ra [Nấm Đấm - Liên Y] vào người cổ.
“Gah..!”
Cô ta văng về phía sau và phun ra máu. Truy sát theo, tôi ra đòn [Gót Bàn Tay - Thủy Liêm] vào cô ta. Nhưng tôi chỉ nghe được một tiếng Bang!! từ nơi cổ đứng mới nãy, đổi lại là một quả cầu sắt bắn tới với tốc độ kể cả tôi cũng không theo kịp.
“Uiiiii ooisii.!!!”
Tôi nhanh chóng tấn công quả cầu bằng [Ngũ Sắc Hắc Bích]. Sau âm thanh cả một vụ nổ vang lên, một thứ chất lỏng màu đen và khói thoát ra khỏi quả cầu. Đây hẳn không phải thứ tốt lành rồi.
“?!”
Ngay khi mà tôi lùi lại để tránh đám khói, một thứ gì đó đâm vào tôi từ phía sau và thổi bay tôi ngay lập tức. Rõ ràng là cô ta đang nhân lúc tôi bị quả cầu phân tâm mà hành động… Những chiếc kim từ lúc nào chẳng hay đã ghim chặt vào phía sau các khớp tay và chân phải của tôi… Dựa trên cảm giác yếu dần thấy từ cơ thể mình, hẳn là những cây châm đó đều được tẩm độc hửm. Cô ta chưa bao giờ mất cảnh giác sao hử..?
“...Ông không biết phép lịch sự à? Ông không nên đánh vào bụng của một người phụ nữ đâu đó.”
“Đáng tiếc thay, ta không coi ngươi là phụ nữ…”
“Tôi hiểu rồi. Cú đó khá đau đấy”, cổ đáp với một khuôn mặt vô cảm. Có lẽ cô ta chưa bao giờ được người khác giới nào coi là đối tượng. Mặc dù cô ta có một ngoại hình xinh xắn nhưng tâm hồn bên trong thì… Chà, rõ ràng là bản năng sinh tồn của những người đó vẫn còn tốt đấy.
“Hự!”
“Xoẹt!”
“Hây daaaaaa!”
“Ha!”
Sau khi nói chuyện xong, chúng tôi tiếp tục chém giết nhau. Tôi chặn những cú đấm của cổ bằng mấy cú móc ngược, rồi nhảy lên để tránh cú đá thấp của cô ta. Sau đó, tôi quay đầu để tránh cô ta chọc mù mắt tôi và khi cổ sắp rạch cổ tôi thì tôi lao về trước và tặng một [Cú Đấm Móc - Đại Vũ] vào ngực cổ.
“... Đồ biến thái!”
Cô ta lùi lại, túm lấy cánh tay tôi và vật ngã tôi. Khiến tôi phải ôm lấy đầu của mình để không bị cô ta nghiền nát.
“Gaaaaahhhgggg!”
Bằng cách thần kì nào đó, tôi vẫn có thể đứng dậy và đánh bay cô ta lên trời, nhưng…cái sức mạnh quỷ quái gì đây chứ?! Làm sao nó lại tồn tại trong một cơ thể nhỏ nhắn đó được vậy?! Nhìn xung quanh, tôi thấy mặt đất xung quanh mình đều bị lún xuống… Thật may khi đây không phải là thị trấn.
“Hehehe…Ta nghĩ cân nặng của ngươi cũng không nhỏ đâu nhỉ?”
“...Ông đang chọc tức tôi hả?”
“Ta đùa thôi…”
“....Thật sao, đâu ra nhã hứng để ông chọc ‘bạn chơi’ của mình hả?”
“Ta đã nói rồi, đó chỉ là trò đùa thôi…. mà ‘cuộc chơi’ này cũng diễn ra khá lâu rồi.”
Đã tới lúc để tôi tung ra con át chủ bài của mình rồi.
▼▼▼▼▼▼▼▼▼▼▼
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tác giả: Rena~chan cũng biết xấu hổ đó nha… um, cơ mà chỉ một xíu hà… cụ thể là vào lúc tắm, nữ chính nhà ta bị tấn công, thế là khuôn mặt Rena đỏ bừng lên và cắt, vặng cái đầu của tên biến thái đó…