Trans: Suki
Beta: Cam
—--------------------------------------------------------------------
Góc nhìn của Yuu:
Bắt đầu từ hai ngày trước, mọi thứ đã trở nên náo nhiệt. Chúng tôi đã đi vòng quanh thị trấn vào ban ngày để thu thập thông tin, và khi tôi đặt câu hỏi về phương pháp của Rena thì tôi lại bị cô ấy tặng một cú vào bụng. Đêm hôm đó, chúng tôi giúp một số chị em nô lệ trốn thoát, nhưng rồi một người đàn ông đáng sợ bất ngờ xuất hiện với bầu không khí nặng ịch. Sau đó, tôi kết ngày bằng việc hợp tác với phe phản động, thứ đồng thời cũng là nhiệm vụ thês giới. Cuối cùng Sage Ron bảo chúng tôi chờ ở đây để liên lạc các phe liên minh khác, nhưng anh ấy vẫn chưa trở lại.
“Ah, chào buổi sáng…”
"Chào buổi sáng."
Tôi đang đi bộ dọc hành lang và sắp xếp lại các sự kiện trong đầu tôi trong hai ngày qua. Đó là khi chuyện xảy ra, người mà tôi đã giúp 2 ngày trước - Nia, bất ngờ bước ra khỏi phòng. Em ấy là một cô gái dễ thương với mái tóc hồng và đôi mắt xanh nhạt. Chị gái của cô là Mea, người có mái tóc đỏ sáng và đôi mắt xanh đậm. Cả hai đều rất đẹp... Nếu đây là tiểu thuyết nhẹ nhàng thì có lẽ cô ấy sẽ hôn tôi, vì tôi là một trong những người đã giúp đỡ cô ấy và gần bằng tuổi cô ấy…
Cúi chào.
Tuy nhiên, không còn lời qua tiếng lại nào… Đó là thực tế đối với mày đấy. Bản thân mày đã hiểu quá rõ mà Yuu
"Ah! Chị Rena!"
Rõ ràng, cô đã nhìn thấy Rena, người đã đăng nhập một thời gian ngắn sau tôi, và chạy về phía cô.
"Tối qua chị ngủ có ngon không?"
"Có chứ!"
… Em ấy đã rất thân thiết với Rena. Sự phân biệt này là gì thế? Em ấy có biết là cô ấy đã dùng một người anh như lá chắn để chặn mũi tên trong ngày đầu tiên cổ chơi trò chơi này sao?
… Tất nhiên, tôi sẽ không nói gì về chuyện đó. Như thế sẽ thô lỗ lắm…
"Chị biết không! Hôm qua em và chị Mea đã cùng nhau làm bùa hộ mệnh cho chị như hồi dưới quê đấy. Đó là để bày tỏ lòng biết ơn của tụi em đó! "
"Ah, thật vậy sao? Chị cảm ơn nhé."
Nói xong, em ấy đã tặng cho Rena một chiếc mặt dây chuyền tinh xảo với hoa văn một sinh vật kỳ lạ trên nó… Này, còn tôi thì sao? Không phải tôi cũng có ích sao?
"Em sẽ đeo nó cho chị...! Ah."
Nia đã mỉm cười rạng rỡ khi chuẩn bị đặt chiếc mặt dây chuyền lên Rena. Nhưng sau đó cô nhận ra rằng Rena đã được trang bị một chuỗi hạt trông rất đắt tiền, còn em ấy thì hiện vẻ ủ rũ ra mặt.
À, chắc do nó đẹp hơn và có vẻ đắt hơn cái mà em ấy đã làm…
"Chuyện gì vậy...? À, cái này hả? Chà, không sao đâu. Đây chị là quà từ vị giám mục ở thị trấn trước tặng thôi."
Rena vừa nói, vừa giật thứ đó khỏi cổ mình. Bộ chỉ mình tôi, hay là nó vừa bị giật...? Bên cạnh đó thì, ừm, chuỗi hạt? Được tặng sao? Cậu ấy vừa nói dối, phải không? Là cậu ấy đã giết và cướp của ổng, phải không? Tôi biết sự thật mà! Vậy mà bây giờ, cậu đối xử với nó như thế này ư...
"A- một giám mục!? Ặc, em không thể bắt chị làm vậy!"
"Không sao. Mặt dây chuyền của em hợp gu chị nhiều hơn là thứ này. "
"Nhưng..."
"… Em sẽ không đeo nó cho chị sao? "
"Có chứ! Em sẽ đeo nó cho chị đây! "
Nia đã do dự, nhưng một khi Rena bắt đầu rơi nước mắt cá sấu, em ấy vui mừng đeo mặt dây chuyền lên người. … Tôi đoán là đâu đó sâu trong tâm cô ấy vẫn là người tốt...
"Thế nào rồi? Trông chị có hợp không?"
"Dạ có! Nhìn góc nào chị cũng đẹp cả!"
Nói xong, Rena và Nia nhìn nhau mỉm cười…
A, nụ cười ấy quý giá đến nỗi tôi có thể chết mà không hối tiếc.
"Kìa, chị Rena..."
"Chị nghe nói rằng em đã giúp tạo ra nó. Cảm ơn hai đứa nhe. Nó có hợp với chị không?"
"Tất nhiên rồi!"
Ah… bây giờ Mea cũng ở đây. Hình ảnh ba cô gái xinh đẹp mỉm cười với nhau… ôi!
"… Anh đã cười với chúng tôi được một thời gian rồi. Nó hơi đáng sợđấy, Yuu?"
“…”
“…”
Chết tiệt! Chết tiệt! Tôi đầu óc tôi đã bay mây khi sự đáng yêu của họ đã vượt quá giới hạn! Rena nhìn chằm chằm vào tôi với ánh mắt cẩn trọng, còn Mea nhìn tôi với ánh mắt tởm lợm như thể tôi là một cái gì đó bẩn thỉu… còn Nia… ừ thì em ấy trông chẳng biết gì cả. Sự trong sáng của cô ấy không thể bị xâm phạm.
"Nó-nó không có gì đâu! Tôi chỉ vui mừng khi thấy tất cả các mọi người hòa thuận với nhau thôi!"
"Vậy ư? Tốt hơn là nên..."
Suýt nữa thì... Tôi đoán là Rena có hơi cả tin nên tôi có thể đánh lừa cô ấy, nhưng biểu cảm của Mea giữ yên. Điều đó thực sự đau đớn mà.
"Cô đây rồi. Vì đã chuẩn bị xong, cô sẽ đến phòng họp chứ?"
Khi Sage Ron tới thì rõ ràng, cuối cùng anh ta cũng đã liên lạc xong với đồng minh của mình. Thế là tôi và Rena gật đầu.
"Vậy thì chúng ta nên đi thôi."
"Nhưng..."
"Nia ơi."
"Dạ, em làm hết sức mình, thưa chị Rena ạ."
"Đừng lo, chúng ưu tiên sự an toàn của mọi người lên hàng đầu."
Thế là tôi và Rena chuyển đến phòng họp… Vậy còn tôi thì sao? Họ không có lời nào cho tôi sao? Tôi có cảm giác đấy... hiện thực thật tàn khốc mà, bạn không chiến đấu thì bạn không thắng.
—-----------------------------------------------------------------------
Yuu-san là một phiên phản mini của một quý ông luôn quan sát cảnh một cô gái xinh đẹp đang khóc từ đằng xa và cố gắng không xen vào… lol!!
Rena đặc biệt tốt bụng đối với những đối tượng như: cô bé nhỏ, một đứa con, một người mẹ hay một kẻ đáng thương.
Tuy nhiên, kể cả khi cô ấy có một cuộc sống bình thường thì Rena vẫn sẽ hành xử như vậy. Cô ấy sẽ giết người nếu cần, mặc kệ họ có là bạn mình hay không. Và nếu cần thiết, dù Rena nói sẽ ra ta nhẹ với họ thì thứ còn lại cũng chỉ là con Daruma với bàn tay thuận của nó thôi.