Trò Chơi Diệt Chủng ~Nhật Ký Vui Chơi Của Quý Cô Độc Ác~

chương 28 : hành lang ngầm phía bắc (4)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương 28 : Hành Lang Ngầm Phía Bắc (4)

Trans: Nakano

Beta: Cam

----------------------------------

Tôi đang đắn đo, không biết mình nên xử lý với anh ta như thế nào,anh ta cứ đột nhiên nháo nhào lên rồi lại im bặt. Thực ra thì anh ta bị gì vậy? Rốt cuộc, nếu mình chặt đầu anh ta thì có đỡ hơn không?

Rena: "Anh thật sự ổn sao?"

Yuu: “Vâng, tôi ổn……”

… theo tôi thì nhìn anh ta không có vẻ gì là ổn cả.

Yuu: “Lúc nào tôi cũng khỏe mà. Mọi chuyện đều bình thường, đúng vậy, tôi cảm thấy hoàn toàn ổn.”

Hình như ca này nghiêm trọng rồi phải không……? Bộ theo cách nào đó mà anh ta bị dính một loại tấn công tinh thần gì à? Cơ mà tôi có phát hiện kẻ thù nào đâu? Nếu vậy, tôi có nên mở rộng phạm vi tìm kiếm của mình không...

Rena: “Làm ơn dừng lại đi.”

Yuu: "…sao thế? Cô định cắt cổ tôi s– "

Rena: “Tôi nghe thấy tiếng bước chân.”

Yuu: “!! Chỗ nào vậy? Và họ có mấy người thế?"

Ồ, có vẻ như anh ta đã bình phục rồi nhỉ? Tốt quá, nhưng bây giờ không phải lúc ăn mừng.

Rena: “Thế, anh định làm gì?”

Yuu: “Ý cô là sao?’’

Rena: “Thì họ gọi tôi là Kẻ Diệt Chủng mà? Anh có chắc là mình sẽ ổn nếu họ bắt gặp chúng ta đi chung không?

Yuu: “……Àaa.”

Sẽ tội lắm, nếu trò chơi trở nên bất tiện do anh ta bị hiểu nhầm là đồng minh của tôi. Thế nên tôi mới hỏi trước.

Rena: “Tôi thì không phiền đâu. Trái lại thì chúng ta đã đi tới đây rồi, vậy sao chúng ta không tới thành phố cùng nhau đi?”

Rena: “… anh có chắc là sẽ không có rắc rối nào nếu anh trở thành đồng bọn với tôi không?”

Yuu: "Không sao đâu! Hãy bỏ qua nó đi, một mình tôi lo liệu được!"

Nói rồi anh còn đáp lại tôi bằng một nụ cười toe toét.

Xem ra tôi đâu cần phải lo nếu anh ta đã khẳng định đến vậy nhỉ?

Yuu thì thầm: "……….bên cạnh đó, việc một thanh niên otaku lại phiêu lưu với cô bạn đẹp nhất lớp trong game... nhìn kiểu gì đi chăng nữa cũng y hệt mấy chuyện chỉ có trong tiểu thuyết."

Thế nên tôi rảo bước, đi kế bên Yuu - san, người không biết vì sao mà lại bắt đầu lẩm bẩm.

▼▼▼▼▼▼▼

Sau nửa chặng đường đi chung với Rena-san, tôi đã lấy lại lý trí mình.

Yuu: “…”

Và khi tỉnh táo, tôi lại bắt đầu hoảng sợ về những gì mình nói… Nhưng rút lại lời mình đã nói cũng không tốt… Do tôi không tham gia đội bắt giữ nào, lẫn không có kinh nghiệm thực chiến luôn, nên tôi đã không kìm lòng mà khăng khăng đi với cô ấy…

Rena: “…anh không cần phải lo lắng đây, tôi sẽ giết hết bọn chúng cho.”

… Quả nhiên, Rena-san là một người tốt bụng, nhưng tại sao cô ấy lại trở nên man rợ như thế này? Có lẽ nào là môi trường gia đình của cô ấy có vấn đề… Không, không, hỏi vậy thì thô lỗ lắm.

Đó giờ tôi đã có mấy suy nghĩ thô lỗ như tán tỉnh cô gái xinh đẹp trong lớp mình. Nghĩ lại thì tôi thấy tệ thật.

Tôi phải nhìn cô ấy một cách đúng đắn và…Tôi thực sự muốn làm bạn với cô ấy.

Yuu: “Không sao đâu, các kỹ năng support tôi tốt lắm nên tôi sẽ không cản trở Rena-san đâu, thay vào đó tôi cũng có thể khá hữu ích đấy.”

Tôi đáp lại sự quan tâm của cô ấy bằng một nụ cười.

Rena: “……Vậy sao?”

Và ngay khi chúng tôi đang trò chuyện với nhau…..

???: “?! Lại là cô!?!"

――――Chúng tôi gặp phải vài người chơi.

Không phải họ là một trong những nhóm bắt giữ sao? Tệ hơn, đó là party của Hannes… Tuy chúng tôi không học cùng lớp nhưng chúng tôi chung khối, nên chuyện hai đứa bắt gặp nhau là chuyện bình thường… cơ mà nếu chúng tôi gặp nhóm Harold thì vẫn tốt hơn.

May mắn thay, đối phương là học sinh thượng lưu, do đó, dường như tôi đã được cứu vì anh ta không nhận ra một con mọt sách ảm đạm này. Tôi cũng mừng là anh ấy vẫn chưa nhận ra Rena-san nhờ bầu không khí và thái độ khác biệt đến kinh ngạc của cô ấy…

Rena: “…………Lại nữa à?”

Hannes: “C-cô…?”

Ryne: “Hannes, bình tĩnh đi. Tớ cũng không khác gì cậu nhưng chúng ta phải bình tĩnh…”

Rena: “... Có vẻ như tôi cần phải cố gắng hơn để ghi nhớ từng người mới được nhỉ?”

Myra: “Tội nghiệp Hannes…”

Rena-san đang đùa sao?! Cô ấy có biết rằng bản thân đã giết họ ba lần không?!! Thậm chí vào thời điểm đó, tôi người ta nói, rằng cô đã chiến đấu với anh ta ở quảng trường, gặp anh ta trong hầm ngục, anh ta thậm chí còn tham gia vào cuộc đảo chính từ đầu đến cuối, để rồi bị cô ấy giết trong khi anh ta đang tám chuyện đó, cô nhớ không? !

Chắc chắn là cô ấy không thể quên được, đúng không…? Vả lại, nếu đó thật thì Hannes và nhóm của anh ta thật đáng thương mà……

Kellin: “Có lẽ điều này còn tàn nhẫn hơn cả việc bị giết…”

Yuu: “Vì lý do nào đó mà tôi thấy tình huống này bắt đầu thú vị rồi đây..”

Tuy lúc này chúng tôi đang là kẻ thù của nhau, nhưng tôi lại hoàn toàn đồng ý với những gì anh ta nói.

Ryne: “…chờ đã, đằng sau cô ấy còn một người nữa.”

Hannes: “!! Giờ cô ta có thêm đồng đội sao?

Thì đây là sự thay đổi lớn nhất của cô ấy, nên tất nhiên họ sẽ chú ý, đúng không?

Hannes và thành viên nhóm của anh ta, liền đề cao cảnh giác và cẩn thận quan sát tôi.

Rena: “?Anh ta đâu phải đồng đội tôi đâu?”

Hannes: “…Vậy tại sao mày lại ở cùng với hắn?”

Rena: “Bởi vì anh ấy là một người có nhiều thông tin, nên tôi đang bắt anh ta nôn thông tin.”

Hannes & Yuu: “”… “”

Không, đó là sự thật mà!! Nhưng cô ấy còn cách khác để diễn tả mà?!! Nhìn đi! Nhìn họ kìa! Họ đã thay đổi từ ánh mắt thận trọng sang lo lắng kìa!!

Chuyện này xấu hổ lắm đó!! Đôi mắt của họ đang nói rằng 『Cô ta đã làm gì với anh ta?』 và 『Thật là một gã đáng thương…』kìa !!

Hannes: “…cô đã làm gì với anh ấy?”

Kellin: “Thật là một gã đáng thương…”

Nhìn kìa! Họ thực sự nói ra miệng kìa!! Kể cả anh chàng Kellin đó cũng cười nhạo tôi sao!!?

Ren: “? Mấy người nói gì vậy, tôi méo hiểu gì hết…”

Yuu: “Hết cứu rồi…”

Mặc dù điều này đã được tôi dự đoán sơ trước, nhưng tôi vẫn phải tự hỏi, rằng liệu Rena-san bị óc bã đậu bẩm sinh không. Trong khi nghĩ vậy, tôi di chuyển phía sau Rena-san để hỗ trợ hết mình…

▼▼▼▼▼▼▼

Tác giả: Thật ra Yuu-kun cũng không phải dạng vừa đau, anh ta cũng đi được nửa đoạn đường mà.

▼▼▼▼▼▼▼

Suy nghĩ của Yu-kun: Mình đoán cô ấy là một người tốt vì cô ấy quan tâm mình...

Suy nghĩ của Rena: Gã này vừa chậm vừa thần kinh nữa, anh ta có ổn không nhỉ? Rốt cuộc thì mình có nên khử anh ta không...?

—------------------------------------------------------------------------

Đến đây là hết chương 28. Cảm ơn vì đã đọc và chúc các bạn một ngày vui vẻ.

Truyện Chữ Hay