Trình Ngữ Lam Em Là Của Tôi

chương 190

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương

Cô cam tâm tình nguyện vì cô rất yêu anh, Mộ Duật Hành.

Ông xã, em mang thai rồi

( Mộ Duật Hành tác giả sẽ gọi là ông và Trình Ngữ Lam sẽ gọi là bà nhé. Câu chuyện ngoại truyện này còn có các nhân vật trong truyện, Lăng Tổng Xin Hãy Yêu Em, nếu các bạn chưa đọc thì ghé sang đọc để dễ hiểu giúp tác giả nhé)

Tuy tuổi thơ của Mộ Duật Hành thiếu thốn tình cảm gia đình, nhưng Trình Ngữ Lam đã bù đắp cho ông ba người con, gia đình lúc nào cũng tràn ngập hạnh phúc, rộn rã tiếng cười, đặc biệt là khi con gái út của ông chào đời, Mộ Ngữ Yên.

Mộ Ngữ Yên năm nay đã hơn tuổi, cô được thừa hưởng nhan sắc khuynh quốc khuynh thành và thân hình chuẩn của mẹ. Tính tình thì lại rất hòa đồng, không ỷ mình là tiểu thư mà ra oai hay chảnh chọe, làm cho ai ai cũng say mê yêu thích, đặc biệt là đại thiếu gia của Lăng gia.

Mộ Cảnh Thâm và Mộ Cảnh Thiên năm nay cũng đã tuổi, trái ngược với Mộ Ngữ Yên, hai cậu thừa hưởng tất cả những cái tốt của ba, từ khuôn mặt, vóc dáng, tính cách, trí thông minh, và cả khí chất bức người.

Năm hai cậu tuổi, Mộ Duật Hành đã cho hai cậu đi du học, rèn luyện bản thân phải thật hoàn hảo. Năm hai cậu tuổi, trở về nước tiếp quản phát triển tập đoàn và Long bang của ba.

Tính tình của Mộ Cảnh Thâm bình tĩnh, mưu mô, tàn nhẫn và quyết đoán hơn Mộ Cảnh Thiên. Cậu được Lăng Lập Thành cho là phiên bản hoàn hảo nhất của Mộ Duật Hành.

Trên bàn ăn của nhà họ Mộ, những món ăn ngon trên bàn cũng không thể làm cho Mộ Cảnh Thiên vui vẻ, hào hứng lên được. Trong đầu của anh chỉ xuất hiện một cô gái nhỏ, vô cùng xinh đẹp và đáng yêu, cô gái đó không ai khác chính là Lăng Tử Khuynh, năm nay đã hơn tuổi là hòn ngọc trên tay của Lăng Lập Thành.

Cảnh Thiên, sao không ăn?

Trình Ngữ Lam lên tiếng nhắc nhở, nãy giờ bà cứ thấy anh lầm bầm gì đó trong miệng, rồi thở dài bất lực, khuôn mặt sầu não như đang bị thất tình.

Con no rồi, con xin phép lên phòng.

Mộ Cảnh Thâm nhếch môi cười khinh bỉ, tại sao sinh đôi nhưng tính tình của Cảnh Thiên lại không giống anh, anh chẳng bao giờ phải tương tư hay đau khổ vì một người phụ nữ..

Con cũng no rồi, con xin phép lên phòng.

Mộ Ngữ Yên đặt bát cơm xuống, gương mặt cũng không giấu được sự buồn bã đi lên phòng.

Trình Ngữ Lam đơ người nhìn theo, hôm nay hai đứa con của bà bị gì thế này….

Chẳng lẽ đang thất tình?

Cảnh Thâm, con no chưa?

Chưa ạ.

Mộ Duật Hành cong môi cười hạnh phúc, mấy đứa con của ông đã lớn thật rồi, sắp sửa bước sang một chặng đường mới mà đoạn đường đó không cần có ông theo cùng.

Buổi tối, Mộ Ngữ Yên buồn bã ngồi trên giường, đôi môi đỏ phụng phịu chu ra rất đáng yêu, đôi mắt to tròn long lanh cứ dán vào màn hình điện thoại, trên màn hình xuất hiện nhiều tin nhắn và cuộc gọi nhỡ của đại thiếu gia Lăng gia, Lăng Tử Hàn.

Đang trong lúc đấu tranh tâm lý thì bỗng dưng Mộ Ngữ Yên nghe có tiếng động bên ngoài ban công…

Chẳng lẽ nhà có trộm?

Nhưng không, Mộ gia có vệ sĩ canh gác rất nghiêm ngặt và cũng không có kẻ trộm nào ngu ngốc đến mức vào Mộ gia ăn trộm…

Truyện Chữ Hay