"Uy,mặt than,ngươi muốn ám sát bổn thiếu gia hả,mẹ nó,coi chừng cái đống cánh hoa của ngươi a!!!"Hoắc Tử Thiên vừa bị một con chim biến dị tấn công bất ngờ nhảy lùi về sau,vừa lúc bị cánh hoa đào sắc bén của Byakuya xẹt qua mặt,xuýt chút huỷ dung.
"Ngươi chắn đường."Lạnh nhạt bỏ lại một câu đầy chán ghét rồi tiếp tục điều khiển trảm phách đao vây công chim biến dị.
"Đậu phộng,bên này rõ ràng của lão tử,ngươi mò qua còn dám chán ghét lão tử chắn đường,muốn đánh nhau đúng không?"Tức đến xù lông,đưa tay chém một con chim biến dị,trừng mắt chỉ tay về phía Kuchiki Byakuya.
"Tới đây."Môi khẽ nhếch lên,đầy khiêu khích.
"Oi oi,hai người lại muốn đánh nhau thì làm ơn xử hết đám chim biến dị trước đi!"Abarai Renji thấy chuyện không ổn,nhanh chóng bay nhanh nhắc nhở.
Nếu để hai vị này đánh lên,mẹ nó có bọn hắn bị vạ lây a~.
"Câm miệng!"x
Abarai Renji:"....."Thật khóc không ra nước mắt a,vì sao khí tràng đáng sợ như nhau zậy,hắn muốn về với vợ a~.
Cuối cùng vẫn là ấm ức đi về phía khác nỗ lực chém giết chim biến dị,hắn còn chưa có gan đi ngăn cản hai cái tên sức mạnh giá trị khủng bố kia.
Lần trước còn không phải ông Zaraki vì hứng thú mà khiêu khích Kuchiki đại nhân sao,trực tiếp một giây quỳ,mùi thịt nướng tung bay khắp nơi.Đó là ở điều kiện không dùng trảm phách đao đấy,da hắn còn chưa có rắn chắc như của ông Zaraki đâu,chết người đó.
Ngay lúc hai người sắp muốn đánh lên,một giọng nói nhẹ nhàng phiêu tới.
"Trong vòng phút,không xử xong thì tốt nhất cút xa khỏi em trong vòng tháng,cảm ơn."
Lập tức,động tác của hai người cứng lại,đưa mắt nhìn nhau rồi lại nhìn về phía cửa của nhà máy,cực độ ăn ý mà một giây sau xoay người nhào đi tới chỗ đàn chim biến dị mà tung ra toàn bộ chiêu số đánh diện rộng của mình không chút khoan từ.
Đem mấy tử thần ở gần đó bị lan tới mà bức lùi về phía sau,kinh hãi nhìn hai vị nào đó giây trước còn muốn đánh lên giây sau đã đồng tâm hiệp lực giải quyết chim biến dị.
"Tuyệt trận-Vạn kiếm vũ động."Hai thanh song kiếm trên tay Hoắc Tử Thiên bay ra,lập tức phân thành hàng ngàn hàng vạn thanh kiếm đứng giữa không trung,trận thế cực kì to lớn.
"Liệt diễm phụ thể."Một loạt hoả diễm màu hồng phấn bay nhanh bám vào lưỡi kiếm đang lơ lửng kia.
"Sát!"x
Một từ vừa ra,hàng ngàn hàng vạn thanh kiếm mang theo lửa màu hoa đào bao bọc lao thẳng tới trong đang chim biến dị trên trời,từng trận nổ vang trời xuất hiện,đem cả bầu trời đang dần tối kia chiếu sáng cực kì rực rỡ.
Chúng tử thần:"...."
Chúng dị năng giả:"...."
Chúng người sống sót:"....."
"Nga nha,chiêu thức kết hợp hiếm hoi của hai người đâu,vẫn khủng bố như xưa a."Nguyệt An Tuyết khẽ nở nụ cười,nhìn tràng cảnh đơn phương ngược này mà cảm thán.
Hai tên này ngày thường cãi nhau,đánh nhau như cơm bữa cũng chẳng thấy gì,nhưng nếu thật sự nghiêm túc cùng kết hợp thì thật sự là rất khủng bố đâu.
Đúng phút,toàn bộ đàn chim tổng cộng hơn ngàn con bị giết cái sạch sẽ,một con cũng không chừa,tất cả biến thành tro tàn,đầy đất rớt mấy viên tinh hạch lóng lánh.
[Ting,chúc mừng chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh ẩn dấu:Diệt sạch đàn chim biến dị,thưởng . điểm tích luỹ, thẻ triệu hồi, thẻ xoay vòng may mắn.]
"Uy,vì sao từ đầu ta không nghe tới thông báo nhiệm vụ?"Nguyệt An Tuyết kinh ngạc,hỏi.
[Đây là nhiệm vụ chi nhánh ẩn dấu,vì điều kiện giết sạch đàn chim biến dị rất khó cho nên chỉ khi hoàn thành mới công bố ra]Hệ thống Rory nhanh chóng giải thích.
"Ân,hiểu rồi."Nguyệt An Tuyết nhìn hai cái tên vừa rồi còn soái khí diệt sạch đàn chim biến dị đang đi về phía mình,nhịn không được định xoay người chạy đi thì bị người nắm lấy hai bên vai.
"Thân ái,em định đi đâu vậy?"Hoắc Tử Thiên cười tà tà,cúi đầu dựa vào bên tai trái của cô mà hỏi,tiện thể thổi nhẹ vào lỗ tai cô.
"Nên trả công đâu,Tuyết nhi."Kuchiki Byakuya cũng khẽ cúi đầu,nhìn khuôn mặt đang ngày càng đen của Nguyệt An Tuyết.
Đậu moá,hai tên khốn này rõ ràng là cố ý đi.Rõ ràng ban đầu bọn hắn tự ý lấy cô ra làm phần thưởng,bây giờ lại chạy tới chỗ cô đòi trả công là như thế nào a!!!
"Trả công hử?"Giọng nói cực kì nhẹ nhàng,bên trong lại ẩn ẩn sát khí.
Hoắc Tử Thiên:"..."
Kuchiki Byakuya:"..."
Hình như là bọn hắn quên cái gì rồi thì phải?
"Nụ hôn sao,ân?"
"..."
"...."
Chết moẹ rồi!!!
Lúc cả hai muốn chạy thì đã muộn,trực tiếp bị Nguyệt An Tuyết đưa tay đập bất tỉnh,lôi trở về xe,tiện thể gọi Retsu,Yachiru cùng Soifon lẫn Yoruichi đi qua.
Thích hôn sao,ha hả,vậy thì cô tận tình cho hai tên chết tiệt này hôn thoả thích luôn!
Dám tự ý đem cô ra làm phần thưởng sao,chán sống a~.
Một đám nam tử thần nhìn thấy tình trạng kia,nhịn không được khẽ rùng mình một cái sau đó chính là vui sướng khi người gặp hoạ mà ung dung tìm chỗ ngồi nghỉ ngơi.
Nguyệt An Thần cùng chỉ nhìn một chút rồi xoay người phân phó người đi dọn dẹp chiến trường bên ngoài,thu thập tinh hạch của chúng lại sau đó dùng cơm tối và nghỉ ngơi một đêm.
Sau trận chiến vừa rồi,uy tín của cao tầng đoàn xe càng được nâng cao hơn,nhất là chiến lực khủng bố đến không tưởng của đội tử thần,những kẻ vốn có ý rục rịch làm chút tay chân cũng phải kẹp chặt đuôi không dám làm thêm hành động gì nữa.
Dù bọn hắn có dã tâm,bất quá đầu óc vẫn là còn tỉnh táo mà nhìn ra rõ sự chênh lệch thực lực a.Sợ là còn chưa làm ra được động tĩnh gì thì đã bị đội tử thần kiêm đội chấp pháp mời đi vé một chiều,mất gì thì mất chứ mất cái mạng là coi như chơi xong rồi.
Hôm sau,mọi người dậy rất sớm,bắt đầu thu xếp và vượt qua thị trấn này trong vòng buổi sáng.
Nguyệt An Tuyết vẫn an tĩnh nằm trong xe mà ho khan,không biết có phải do nhiệt độ tối qua giảm quá nhanh hay không,hiện tại cô chính là bị cảm nhẹ,ho ra đàm,cổ họng đau rát kết quả là khỏi nói chuyện luôn.
"Khụ khụ,nước."Một ly nước ấm được đưa qua tới trên miệng cô.
"Khụ khụ khụ."Một âm thanh ho kịch liệt bên cạnh lại vang lên.
"Ngạch,Ukitake đại nhân,ngài có cần thi ho cùng đội trưởng không vậy?"Shiba Kaien hắc tuyến đưa qua một ly nước.
Hay thật,hiện tại có thêm một con ma bệnh tham gia vào đội ngũ bị cảm.
Tối qua triệu hồi tử thần mới,ai ngờ bóc trúng Ukitake Jyushirou,đội trưởng đội của Gotei,cũng là tiền đội trưởng của Shiba Kaien cùng Kuchiki Rukia.
"Ầy,ta cũng không muốn a,tại vì hôm qua nhiệt độ lại đột ngột hạ quá nhanh đâu,bệnh cũ tái phát a~."Ukitake đầy bất đắc dĩ,quấn chăn co lại mà ngồi.
"Quả thật nhiệt độ ngày càng quái dị,ban ngày thì bắt đầu như lò lửa,nóng hừng hực còn ban đêm thì lại như hầm băng."Ông Yamamoto nghiêm mặt nói.
"Thời gian giữa ngày cả đêm càng bắt đầu kéo dài kì lạ,ngày hôm qua ban ngày kéo dài đến giờ mới tối hẳn,đêm thì lại kéo dài tới giờ mới sáng."Urahara Kisuke híp mắt nhìn sổ tay ghi chép,sờ sờ cằm.
"Khụ khụ,sau này thời gian sẽ ngày một chênh lệch.Có khi ngày kéo tới tháng và đêm cũng tháng,sau hai năm thì trở thành ngày dài năm đêm thì năm."Nguyệt An Tuyết cố gắng nói,sau đó giọng lạc luôn.
"Xem ra phải nhanh chóng tới căn cứ,nếu không chúng ta sẽ gặp phiền phức khi đêm kéo dài cả tháng đấy."Yoruichi trong dạng mèo,chui vào ổ chăn của Nguyệt An Tuyết mà nói.
"Ân,ta đi nói chuyện này cho An Thần,Tuyết Tuyết,con cố gắng nghỉ ngơi đi,hoặc trực tiếp vào không gian mà dưỡng bệnh."Ông Yamamoto nói,căn dặn Nguyệt An Tuyết rồi ra khỏi xe.
Nguyệt An Tuyết vô lực mà nằm trở về trên đệm,bên cạnh còn có thêm một người bạn đồng hành,Ukitake Jyushiro,ha hả.
Tư Đồ Tà đã tự động chạy đi nấu cháo cho Nguyệt An Tuyết,còn Kuchiki Byakuya thì an tĩnh ngồi bên cạnh cô mà canh chừng.
Shiba Kaien chính là một vị đội phó chịu trách nhiệm,an tĩnh ngồi gần đó tìm quyển sạch mà đọc,Kuchiki Rukia thì đã đi theo ông chồng nhà mình đi đánh bài với đám Yoruichi bên tầng dưới rồi,miễn bàn đi ha.
"Rory,không có cách trị hết thể trạng của Ukitake hả?"
[Có a,chủ nhân.Bất quá giá cả không tiện nghi đâu,đắt gấp lần đan tẩy tuỷ của ngài đó.]Rory không chút khoan dung mà hất nguyên thau nước lạnh.
Nguyệt An Tuyết:"...."Vẫn là cho tên kia tạm thời làm bạn giường bệnh với cô đi,hừ hừ.
Ukitake Jyushirou đáng thương,hoàn toàn bị đội trưởng nhà mình ném ra tới sau đầu,phải mất rất lâu mới trị tốt cái thể trạng đặc thù này của hắn đâu.
Với cái chuyện này,Nguyệt An Tuyết thể hiện,cô cực kì vô áp lực nga~.