Chương :
Em chồng ăn mỡ hộ chị dâu, thật đúng là đủ ám muội.
Phong Hàng Lãng cũng không sốt ruột đáp lại lòi của Lam Du Du, mà chọn một sợi thịt thăn bò dài nhỏ từ trong đ ĩa thăn bò, căn một nửa, dùng canh tráng miệng của mình đề rửa gia vị bám vào đi, sau đó mới đưa Vào trong miệng Phong Lập Hân.
Mỗi một lần đút đồ ăn cho Phong Lập Hân, Phong Hàng Lãng đều cực kỳ cân thận tỉ mỉ.
Chẳng bao lâu sau, anh vẫn thoải mái không gò bó, nhị thiếu phong gia mỗi đêm vui chơi đến không thây bóng người, nhưng bây giờ lại thành “huynh nô” từ đầu đên cuối trong miệng Lam Du Du.
Sau khi đút cho Phong Lập Hân xong, Phong Hàng Lãng mới không nhanh không chậm bất đâu ăn.
“Alaska nhà tôi chỉ thích gặm xương, đôi khi tôi cũng sẽ thay nó ăn thịt ở trên xương đi!”
Được rồi, những lời này thật sự’ là rất thông minh! Cháng những giải vây cho Tuyết Lạc, mà còn vận dụng linh hoạt, đem so sánh vừa rồi giữa Phong Hàng Lãng anh và alaska giữa Lâm Tuyết Lạc và Phong Lập Hân cũng rất tương đồng..
Phong Hàng Lãng anh thay alaska ăn luôn thịt trên xương, vừa nãy lại thay Tuyết Lạc ăn thịt mỡ, lại thay anh trai PRog Lập Hân cắn bớt nửa sợi thăn bò.. °Gi như hòa nhau một ván!
“Thằng nhóc em, mắng người quanh co lòng vòng!” Phong Lập Hân nhẹ trách một câu.
“Nào dám! Hai chúng ta chính là anh em ruột! Mắng anh không phải là mắng Phong Hàng Lãng em hải”
Phong Hàng Lãng dùng thìa rót một ít vang đỏ đưa đên bên miệng Phong Lập Hân. Bình thường chỉ cân có anh ở đậy, anh sẽ không đề ai làm thay: “Thăng nhóc em bit là tốt rồi!” Phong Lập Hân dịu giọng giả trách.
“Dì An, Du Du thích ăn viên, dì cho cô ây nhiều chút vào trong chén của cô ấy.”
Tải app truyện hola đọc full miễn phí nhé cả nhà! Phong Lập Hân đư ơng nhiên cũng quan tâm người phụ nữ mình thương.
Chỉ là khổ nỗi tay của mình cơ bản không thể cầm đũa, chỉ có thê nhờ người khác làm thay.
“Được được, tôi lấy cá viên cho cô Lam ngay.” Dì An mạnh mẽ đáp ứng.
“Không phải ở đây có sao?Không cần làm phiền dì An múc lân nữa! Anh, anh cũng bắt công quá rồi!”
Phong Hàng Lãng một bên nói trêu chọc, một bên dùng thìa múc hai viên cá viên bỏ vào trong chén Lam Du Du.
Thấy Phong Hàng Lãng cũng có thể tự mình gặp thêm đồ ăn cho cô, ít nhất trong lòng Lam Du Du vận rất tốt. Ăn xong cá viên Phong Hàng Lãng đưa đến, dường nhữ tâm tình cũng tốt lên một ít.
Tuyết Lạc đột nhiên phát hiện, thật ra Phong Hàng Lãng thật sự rât mệt.
Anh trai anh Phong Lập Hân, anh ấy không nỡ để người khác chăm SóC thay; trong khi đó còn muốn an ủi hai cô gái cô và Lam Du Du này.
Mẫu chốt là, hai cô gái này còn có mồi quan hệ không thê phân chia vói anh trai anh. Cũng thật là khó xử Phong Hàng Lãnh! anhl “Tuyết Lạc, em học chuyên ngành Gia Phong lập hân dịu dàng hỏi.
“Truyền thông học.” Tuyết Lạc đáp.
“Truyền thông học? Định hướng truyền thông văn hóa, hay là thiền : thông quảng cáo?” Phong Lập Hân lại hỏi.
“Truyền thông quảng cáo.”
“Ò….. Khó trách thịt nguội hoa quả mặt cười lúc trước em làm cho anh giống như in như thế.”
Phong Lập Hân còn nhớ rõ, lúc đó Tuyêt Lạc gả vào Phong gia chưa lâu.
“Nếu anh thích, mai em lại làm cho anh ăn. Xay trái ¡ cây nhuyễn. ra, như vậy anh có thể ăn được rồi.”
Tuyết Lạc ngọt ngào cười. Tỉnh thần lại rực rỡ, âm áp giỗng như nuôi dưỡng trong ánh mặt trời.