CHương :
Bởi vì hơn nửa năm nay đã sớm quen với việc chăm sóc Phong Lập Hân bị bệnh nặng, cho nên Hong. tác của Phong Hàng Lãng vừa tịnh tê, vừa ôn nhu, tựa hồ không hề kinh.
động tới cô gái đang ngủ kia.
Ôm người đẹp lúc ngủ dáng vẻ ngây thơ đi thăng một đường, Phong Hàng Vũ đi tới phòng dành cho tổng thống HẦM trên tầng cao nhất của tập đoàn K Hắn đương nhiên muốn củng cô gái trong lòng dây dưa triền miên một phen, nhưng những chuyện phiền | phức cập bách xảy ra khiến hắn khó | lòng mà thả lòng tâm tình, để cho bản thân được hưởng thụ.
Trong căn phòng cao cấp nhát, Phong Hàng Lãng đứng bên cửa SỐ, dáng người thẳng tắp.
Bởi vì thực hiện chính xác phẫu thuật cây ghép da cho Phong Lập Hân, nên da dẻ toàn thân hắn được chăm sóc vô cùng tốt, có độ đàn hồi và căng mịn, nước da bánh mật đều màu, đường cong cơ bắp đẹp đế, dáng người rắn chắc cân đồi, toát ra vẻ thành thục người người đàn ông trưởng thành.
Dưới ánh đèn mờ ảo, phát ra thứ ánh sáng nhàn nhạt.
Giữa ngũ quan lạnh lùng mang theo một chút lệ khí, trong vẻ soái khí lại mang theo chút tà ác!
Phong Hàng Lãng meng theo một điêu thuốc lá, thình thoảng lại đưa lên nhấp bên môi, tư thế vô cùng tao nhã.
Cảnh đêm từ trên cao nhìn xuống xa hoa diễm lệ lại không lọt được vào đôi mắt thâm sâu và uy nghiêm của Phong Hàng Lãng. Trong đậu hắn hiện lên gương mặt nhỏ nhắn thanh tú lại trong trẻo kia, thật sự rất sạch sẽ. Không hề trang điểm đậm, đôi mắt trong veo, lông mi rất dài, cái miệng nhỏ nhắn thường hay căn trên người hắn, ngọt ngào cứ như phảng phât một ánh thơ tình.
Phong Hàng Lãng khẽ híp mắt: Chính mình bị sao vậy? Cô gái đó đang nghỉ ngơi trong phòng, bản thân muôn ngủ với cô thì cứ đi vào trong là được mài Chỉ là dường như đệm nay Phuong Hàng Làng không hề muốn làm thễ.
Nửa giờ sau, Phong Hàng Lãng đã lập ra một kế hoạch chu đáo đê dụ răn ra hang.
Bản thân hắn ở ngoài sáng, mà con cá lớn kia lại ở bí mật trong tối, nếu cứ nhất mực phòng thủ thì có thể sẽ khiến bản thân cùng anh trai Phong Lập Hân ép tới tình thế chật vật.
Có lẽ ngay thời khắc này, cách phòng thủ tốt nhất chính là chủ động xuất kích.
Mà bước đột phá này chính là từ trên người Lam Du Du, bắt đầu rat ay từ cô ta.
Thực tế, Phong Hàng Vũ vẫn luôn nghỉ ngờ mồi quan hệ của con cá lớn | này và Lam Du Du. Ngay cả một con bạc người h ngay dưới mắt Diệp. Thời Niên mà cũng có thể cướp đi, nói gì đến một Lam Du Du, lấy cô ta làm mồi nhử mg, gia không phải sẽ dễ dàng hơn sao?
Tuyết Lạc từ trong giấc mộng ấm áp mà tỉnh dậy.
Cứ tưởng chỉ là giấc mỏ, liền nửa tỉnh nửa mê văn vẹo tay chân, thế nhưng lại phát hiện kiểu ôm ấp ấm áp này lại vẫn còn.
“Đừng lộn xôn! Buồi sáng thức dây rất khó chịu!” Là giọng nói lười biếng đầy từ tính của Phong Hàng Lãng.
Tuyết Lạc cứng ngắc duy trì một tư thê yên lặng.
Nhưng ngay sau đó, Tuyệt Lạc cảm thâậy sự yên lặng này khiên cô cảm thầy khó chịu quá. Từ trong mơ tỉnh lại, xúc cảm của Tuyết Lạc rõ ràng _ hơn, cô đương nhiên biết thứ mà mỗi buồi sáng đều dựng đứng khó chịu mà Phong Hành Lãng hay nói đang dựng chỉnh tề ở nơi kia của cô.
Lúc này, Tuyết Lạc như chim sợ cành cong, muốn trồn khỏi cái thứ khiến cô không thoải mái kia, nhưng cánh tay của Phong Hành Lãng còn chặt hơn cả gong xiêng, cô vừa động, anh ta lập tức ôm chặt. Hơn nữa còn siết chặt chỗ bụng cửa cô.
Tuyết Lạc sợ người đàn ông này trong lúc vô ý sẽ cậy mạnh mà làm tôn thương đứa bé trong bụng mình, Tuyệt Lạc vội vàng dùng hai tay của mình chen vào giữa khoảng không giữa đôi tay của người đàn ông kia với bụng mình, cỗ găng bảo vệ thứ nhỏ bé trong bụng cô.