Chương :
Động tác thanh lịch mà lại tự phụ, nhưng ở trong mắt Lâm Tuyết Lạc thì lại là sự hoảng sợ.
Người đàn ông này muốn làm gì?
Đây là muốn bắt đầu cởi quần áo sao?
Khát vọng cái khỉ gì chứ, ai khát vọng chứ!
Tuyết Lạc sợ đến mức không dám thở mạnh. Sợ bản thân không cần thận một chút thôi, người đàn ông này sẽ xử lý cô ở trên xe luôn.
Thú tính của anh ta bộc phát, chỉ là chuyện nhỏ nhặt, trong bụng cô còn đang có sinh mệnh nhỏ mới được tám tuần, không đùa với anh ta được, cũng không thể đề anh ta muốn làm gì thì làm.
“Phong, Phong Hàng Lãng, anh muôn làm gì? Anh…Anh đừng có làm bừa.
Chuyện lúc nãy cái gì cân giải thích tôi đêu đã giải thích cả rôi, cần nhận sai tôi cũng đã nhận sai với anh rồi.
Tuy rằng trọng lòng không phục, nhưng Tuyêt Lạc bên ngoài vân phải hạ thập mình rất nhiều: Tôi đã nhường anh đến mức này rôi, Phong Hàng Lãng anh còn muốn nhử nào nữal “Nhưng ngọn lửa này của tôi……vẫn chưa được dập đâu!”
Giọng Phong Hàng Lãng thản nhiên, Khát vọng cái khỉ gì chứ, ai khát vọng chứ!
Tuyết Lạc sợ đến mức không dám thở mạnh. Sợ bản thân không cần thận một chút thôi, người đàn ông này sẽ xử lý cô ở trên xe luôn.
Thú tính của anh ta bộc phát, chỉ là chuyện nhỏ nhặt, trong bụng cô còn đang có sinh mệnh nhỏ mới được tám tuần, không đùa với anh ta được, cũng không thể đề anh ta muốn làm gì thì làm.
“Phong, Phong Hàng Lãng, anh muôn làm gì? Anh…Anh đừng có làm bừa.
Chuyện lúc nãy cái gì cân giải thích tôi đêu đã giải thích cả rôi, cần nhận sai tôi cũng đã nhận sai với anh rồi.”
Tuy rằng trọng lòng không phục, nhưng Tuyêt Lạc bên ngoài vân phải hạ thập mình rất nhiều: Tôi đã nhường anh đến mức này rôi, Phong Hàng Lãng anh còn muốn nhử nào nữal “Nhưng ngọn lửa này của tôi……vẫn chưa được dập đâu!”
Giọng Phong Hàng Lãng thản nhiên, ố ý phả hơi thở của mình vào mặt Tuyết Lạc, khiến khoảng cách giữa hai người, bởi vì hơi thở của anh mà càng rút ngắn. Mùi ái muội lan tràn trong không gian nhỏ hẹp.
Tuyết Lạc cảm thấy không khí xung quanh mình dường như đã bị người đang ông kia hút đi sạch sẽ rồi, chỉ còn lưu lại hơi thở của anh ta. Điều đó khiến cô không thể không hít vào đầy khí quản hơi thò của anh ây, khiến cả người cô đều bị bao phủ ở bên trong hormone đầy nam tính của anh ta.
Bầu không khí như thế này thực sự khiến cho Tuyết Lạc kinh hoảng.
Ngọn lửa của anh ta vẫn chưa được dập sao? Ngọn lửa này là lửa từ đâu chứ?
Nếu như đổi lại là Lâm “Tuyết Lạc của mấy tháng trước, cái cô nghĩ đến nhật định chỉ đơn thuần là lửa giận của đàn ông, nhưng tiếp Xúc cùng với người đàn ông vô sỉ này lâu rôi, bị những lời nói cử chỉ yêu mị của anh ta mưa dầm thâm lâu, Tuyết Lạc khó tránh khỏi liên tưởng đến phương diện mang tính tình cảm.
“Phong Hàng Lãng, hay là để tôi xuông xe mua cho anh một cây kem để hạ hỏa nhé?”
Tuyết Lạc nhỏ giọng cần thận thương lượng với Phong Hàng Lãng. Mua.