Chương :
Vì thế, anh chậm rì rì đi đến bên xe lăn của Phong Lập Hân, cúi người xuông, dùng cánh tay giữ chặt bả vai Phong Lập Hân, sau đó mạnh bạo hôn một cái thật kêu lên má Phong Lập Hân: “Anh, em yêu anhl”
Đây là lần đầu tiên Phong Hàng Lãng thê hiện tỉnh cảm như vậy. Nói là cỗ ý làm Lam Du Du tức giận, không bằng nói là Phong Hàng Lãng mượn cơ hội lần này để thẻ hiện tình cảm.
Dường như Phong Lập Hân cũng hơi kinh ngạc một chút. Bởi vì từ nhỏ đến lớn, dường như đều là anh không ngừng nói trước mặt Phong Hàng Lẵng: Tất cả đều có anh ở đây! Có anh quan tâm em, có anh yêu em.
Em không phải là trẻ hoang không ai muôn!
Phong Hàng Lãng khi còn nhỏ, phản Hộ CD đên mức làm người khác giận Sôi!
Không có sự quan tâm Min thương của Phong Lập Hân, có lẽ ‹ cuộc đời của anh đêu Vĩnh viên hãm sâu vào một mảng khói mù trong bóng tối!
Không có một tia sáng nào có thể chiếu! vào, cũng tìm không thấy bắt cứ: đường nào đề ra.
Hành động này của Phong Hàng Lãng thực sự làm cho Lam Du Du kinh hãi đến mức há hốc mồm.
“Trời ạ… Hai người…Anh em hai người. thật sự như vậy sao? Cũng tình cảm quá mức rôi đó? Hai người thật sự làm tôi thấy ghê tởml”
Lam Du Du vừa tức vừa giận, oán hận trừng mắt nhìn hai anh em nhà họ Phong một cái, rồi nhanh chóng khẽ chạy xuông tầng. Cô ta thật sự không chịu nồi người đàn ông mình yêu vậy mà lại hôn một người đàn ông khác!
Vậy còn cần cái miệng đó sao?
Nhìn Lam Du Du vội vã rời đỉ, Phong Lập Hân trên xe lăn lập tức trở nên vội vàng: “Du Du, em đừng hiều làm, anh và Hàng Lãng.. .không giông như em nghĩ. Du Du…
“Anh, anh thật quá đáng! Vì muốn làm một người phụ nữ vui vẻ mà đả kích tình cảm của em trai anh, anh không sợ em sẽ đau lòng, sẽ buôn bã sao?”
Phong Hàng Lãng nghiễm nhiên là dáng vẻ được tiện nghỉ mà còn khoe khoang.
Nhìn thấy nữ yêu tỉnh Lam Du Du kia cũng có lúc tức giận đến mức kinh ngạc như vậy, trong lòng Phong Hàng Lãng thực sự đang thâm cảm thây thoải mái.
“Tên nhóc thúi, Du Du chẳng qua chỉ làm phiền em ngủ, em liền chọc tức con bé như vậy sao?”
Phong Lập Hân khế mắng một tiếng: “Đàn ông. tt không đầu với phụ nữ, em cận gì phải tính toán với một cô gái yêu đuôi chứ?”
“Cô ta mà yếu đuối à? Là một con hồ ly tỉnh thì cóI” Phong Hàng Lãng rất không đồng tình mà hừ một tiêng.
“Em không được nói Du Du như vậy.”
Phong Lập Hân khẽ thở dài một tiêng: “Giờ thì tốt rồi, e là Du Du hiểu lầm rồi.”
“Anh sợ cô ta hiểu lầm nên phân rõ giới hạn với người em trai này sao!”
Phong Hàng Lãng hừ lạnh.
“Hàng Lãng, anh không phải có ý .
này. ‘ Phong Lập Hân vội vàng sót ruột giải thích với Phong Hàng Lãng.
Khuôn mặt tuần tú lạnh lùng của Phong Hàng Lãng khi thây biểu cảm lo âu của Phong Lập Hân liền lập tức trở nên dịu dàng, anh lại bám vào người lại đây, lại mạng bạo hôn một cái thật kêu lên một bên má khác của Phong Lập Hân: “Nào, bên này thêm một cái!”
” Phong Lập Hân có chút cứng ñẾ không biết nói gì. Tên nhóc này, vận xấu tính và ngoan có giống khi còn nhỏ.