Chương :
“Tuyết Lạc, chúng ta nên đến phòng y tê kiêm tra đi. Lần trước tớ nghe trên tin tức nói có một người đàn ông trung niên bị xương cá mặc vào cổ họng, cứ tưởng. là không có gì nghiêm trọng nên không đến bệnh viện ngay tôi đó, vê sau bị nhiễm trùng, thiêu chút nữa là chết đấy.”
Viên Đóa Đóa không phải là đang giật tít, mà đó là sự thật.
” Tuyết Lạc giật mình: “Không, không Tghiến? trọng đến vậy đâu nhỉ?”
“Có đấy! Tuyệt Lạc, tớ đưa cậu đến phòng y tế kiểm tra.” Viên Đóa Đóa mà quyết lôi Tuyết Lạc đến phòng y ề Được rồi, lần này mình chơi lớn rồi!
Xem ra đây chính là sự trừng phạt cho việc nói dối người khác.
Tuyết Lạc uống một ngụm nước khoáng lớn, vội vàng nói: “Không sao rồi, cỘ họng tó không đau nữa, chắc là nhô ra được rồi.”
“Không sao thật chứ? Tuyết Lạc, cậu đừng miễn cưỡng đấy.” Viên Đóa Đóa vân có chút lo lăng.
“Đó chỉ là tai nạn hy hữu: thôi! Cậu nghĩ xem, Trung Quốc có hơn một tỷ dân, môi ngày sẽ có một phần ba trong, SỐ họ ăn cá, cũng không thấy có mây người bị hóc Xương cá mà phải đến bệnh viện! Đóa Đóa, cậu đừng làm quá lên, tớ thật sự không sao rôi!”
Tuyết Lạc đương nhiên sẽ không đi cùng Viên Đóa Đóa đến phòng y Vtê, Với hỏa nhãn kim tinh của mây người dưới phòng y tế, ước chừng chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể biết cô có thực sự mang thai hay không. Nhự vậy thì tất cả mọi người đều sẽ biết!
Một trận phong ba đã được Tuyết Lạc cơ trí hóa giải.
Nhưng trong lòng Tuyết Lạc vẫn luôn bôi bời bởi một suy nghĩ khác, phải xác minh xem mình có thật sự mang thai hay không!
Tính thời gian, bà dì hình như năm mươi ngày rồi chưa đến. Dấu hiệu sinh lý này chắc chắn là một trong những bằng chứng quan trọng của việc mang thai.
Sau khi ở cùng : người đàn ông đó, rõ ràng là cô đã uống thuốc tránh thai khẩn cấp! Sao có thể mang thai chứ?
Lẽ nào tránh thai thất bại rồi? Hay là thuốc hỏng?
Đột nhiên, Tuyết Lạc nghĩ đến việc thuốc tránh thai bị dì An đánh tráo!
Trời ơi, chắc không phải là dì An động chân động tay vào thuốc của cô đó chứ?
Nhưng mà những điều này đều không phải là điểm mầu chốt!
Điều cấp bách bây giờ chính là phải xác nhận xem mình có thật sự mang thai hay không!
Que thử thai gì đó, có thể xuống căng tin dưới lầu mua. Nhưng ˆ Viên Đóa Đóa cứ đứng ở đây, Tuyết Lạc căn bản là không thê đi được. Vả lại mua thứ đồ đó ở trong trường sẽ thành mục tiêu lớn. Cho dù không mang thai, thì cũng bị mọi người bàn tán.
Việc Tuyết Lạc phải làm lúc này đó chính là tống khứ Viên Đóa Đóa đi, một mình chạy ra khỏi trường và đi mua mới được.
“Đóa Đóa, buôi chiêu tớ phải đến bệnh viện thăm Phong Lập Hân, nên không, thể cùng cậu đi tập nhảy Latin được.”
“Hôm nay tớ cũng không muôn tập!
Hay là tớ cùng cậu đên bệnh viện thăm Phong Lập Hân nhé?”
…” Vẫn không tống khứ đi được.
Tuyết Lạc tiếp tục từ chối: “Không được đâu Đóa Đóa, Phong Lập Hân từ trước đến nay. đều rất tự tỉ, Ảnh ây không gặp người ngoài đâu. Nhát là người phụ nữ xinh đẹp như cậu, anh ấy nhìn thầy sẽ càng tự ti.”
“Không sao, tớ không vào thăm anh ây là được. Tớ sẽ đứng đợi cậu ở cửa phòng bệnh.”