Cho dù trong lòng có bao nhiêu không cam lòng cùng phẫn nộ, vì bát cơm của phụ thân, vì an bình của người nhà, ngày hôm sau sau khi tan việc Đồng Vũ Lăng vẫn là đúng hẹn đi vào dưới lầu công ty Long Triệt.
Đã qua sáu giờ rưỡi, nhưng không thấy bóng người của hắn, vì thế, nàng bấm điện thoại cầm tay của hắn.
“Tôi còn đang họp, cô tiếp tục chờ một lát!” Bên kia vội vàng nói xong, cúp điện thoại.
Đồng Vũ Lăng nhìn lại di động, ước chừng ngây người ba mươi giây mới lấy lại tinh thần, sau khi thấp giọng oán hận cùng mắng hắn đáng giận vô lễ, đi đến các ghế sắp xếp bên trái cửa cao ốc ngồi xuống. Lại là đợi mười lăm phút, như cũ không thấy hắn, vốn nàng muốn tiếp tục gọi cho hắn, nhưng sau lại ngẫm lại vẫn là nhịn xuống.
Cả lưng tựa lưng vào ghế ngồi, nàng lấy trong túi xách ra một bộ MP. Đây là đồ của Dư Hiểu Linh, bên trong download một phim mới《》, Dư Hiểu Linh không biết Long Triệt hẹn mình ăn tối, đem MP cho mượn là muốn để cho mình trên đường ngồi xe về nhà xem, không thể tưởng được hiện tại vừa lúc có tác dụng.
Đeo tai nghe điện thoại, Đồng Vũ Lăng bắt đầu mở ra phim nhựa, rất nhanh liền bị mê chặt, vì để cho đạt tới hiệu quả rung động, nàng đem thanh âm điều chỉnh đến mức to nhất, thú vị thưởng thức.
Không biết qua bao lâu, vào lúc nàng hoàn toàn đầu nhập cùng say mê hết sức, chợt thấy cánh tay đau xót, nàng theo bản năng hô một câu “HELP!” Sau đó ngẩng đầu, phát hiện khuôn mặt Long Triệt xem ra lãnh khốc hờn giận phóng đại ở trước mặt.
“Gọi điện thoại cho cô sao cô không nghe máy?” Khuôn mặt tuấn tú của Long Triệt thối lên, không khỏi kéo nàng.
“Tôi … mải xem phim, không có nghe thấy!” Đồng Vũ Lăng thành thật trả lời, đồng thời giật người một cái, “Sao anh cứ kéo tôi làm gì, tự tôi cũng biết đi!”
Long Triệt nhất thời ngẩn ra. Đúng vậy a, hắn như thế nào luôn kéo nàng? Trừ bỏ Gia Văn, hắn rất ít khi cùng người từng khác tiếp xúc tứ chi, nhưng là đối với nha đầu kia … Phảng phất như là một loại thói quen, một loại thói quen phi thường cường liệt, thói quan như là đương nhiên, làm cho hắn không tự chủ được đi làm … Buồn bực vẫy vẫy đầu, hắn buông nàng ra, lập tức hướng xe đi đến.
Đồng Vũ Lăng cũng mau bước đuổi kịp, ngồi trên xe, thắt dây an toàn, không chút để ý hỏi: “Bà ngoại của anh vì sao lại mời tôi ăn cơm.”
“Đợi đến lúc gặp cô trực tiếp hỏi bà không được sao?” Long Triệt khởi động động cơ.
Đáng giận! Vẫn là như vậy kiêu căng vô lễ. Nếu không phải vì bát cơm của cha, nàng hận không thể chửi ầm lên, thay cha mẹ của hắn dậy hắn cái gì gọi là lễ phép! ! Đồng Vũ Lăng hé miệng, oán hận nhìn hắn liếc mắt một cái, giọng điệu cũng không khách khí: “Vậy còn có những ai cũng cùng dùng bữa tối?”
“Cô muốn có ai?” Long Triệt không đáp, hỏi lại. Xe đã bắt đầu đi tới.
Theo phản xạ trong óc Đồng Vũ Lăng dần hiện ra khuôn mặt nghiêm túc lạnh nhạt của Khâu Tuyết Liên, lập tức nói, “Mẹ của anh đâu?”
“Bà ấy không rảnh!”
Đồng Vũ Lăng không tự giác thở phào nhẹ nhỏm: “Đúng rồi, đến lúc ăn cơm, cần phải chú ý những cái gì?”
“Cái này cũng muốn hỏi?” Long Triệt hừ một tiếng, khóe môi nhếch lên.
Hừ, không hỏi sẽ không hỏi, thực giỏi lắm sao! ! Đồng Vũ Lăng lại là đối với hắn hung hăng trừng. Khâu lão thái là người tốt như vậy, hiền lành thiện lương, bình dị gần gũi, nàng không cần sợ! !
Chẳng thèm để ý cái tên “Sa trư” này, Đồng Vũ Lăng liền không hề hé răng, một lần nữa lấy ra MP, nhét tai nghe, tiếp tục xem bộ phim nhựa kinh tâm động phách vừa rồi.
Long Triệt hai tay rất quen thuộc chuyển động tay lái, con ngươi đen nhấp nháy, khi thì xem đường, khi thì thông qua kính chiếu hậu bên trong xe chăm chú nhìn nàng, bộ mặt diễn cảm bí hiểm, không hiểu đăm chiêu.
Trong xe phá lệ yên tĩnh, xe chậm rãi đi tới, sau khi rời đi phố xá sầm uất bắt đầu đi lên con đường rộng rãi đi đến biệt thự Khâu gia.
Dư quang nơi khóa mắt ngắm đến Đồng Vũ Lăng như cũ vẫn là một bộ say mê cùng mê muội, Long Triệt đáy lòng bỗng nhiên nhen lên ý tưởng tà ác, dùng chân vừa đạp, xe lập tức dừng lại.
Không chút nào phòng bị, cả người Đồng Vũ Lăng lao về phía trước, nếu không phải đã thắt dây an toàn, nàng nói không chừng đập vỡ cả kính thủy tinh bay xuyên ra ngoài.
Một lần nữa ngồi yên thân mình, Đồng Vũ Lăng kinh hồn chưa định, nhìn xem thông suốt phía trước, hướng Long Triệt oán hận: “Sao anh đi đường không chú ý cẩn thận gì hết vậy? Phanh xe gấp như vậy?”
Long Triệt không nói, môi mỏng mơ hồ bật ra một nét thoáng hiện tùy ý cười tà, tiếp tục hướng phía trước chạy nhanh.
Đồng Vũ Lăng trừng mắt liếc hắn một cái, lực chú ý một lần nữa trở lại hình ảnh trên MP. Không lâu, lại bị một phanh gấp bừng tỉnh.
“Này, anh làm gì thế!” Đồng Vũ Lăng giận dữ.
Long Triệt như cũ im miệng không nói, còn bắt đầu huýt sáo.
Đồng Vũ Lăng giận dữ hừ mắng vài câu, rồi sau đó lại không để ý tới hắn.
Cho đến lần thứ ba, Đồng Vũ Lăng cũng nhịn không được nữa, rít gào đi ra, “Long tiên sinh, anh không muốn sống nhưng tôi vẫn còn muốn! Anh có biết tế bào não của con người có bao nhiêu đáng quý không? Còn có, anh làm cho tôi bị giật mình như vậy, chẳng may bị bệnh tim, anh có thể thay bố mẹ tôi sinh ra tôi một lần nữa được không?”
Long Triệt trầm ngâm một lát, không chút để ý giải thích: “Thừa dịp đường không ai, tôi thử tính năng phanh xe một chút!”
Hắn … Đây là lý do kiểu gì? Chó má! Coi như nàng là dân chúng bình thường, nhưng cũng biết đây là loại xe gì! Xe thể thao Bugatti Veyron kiểu dáng mới nhất năm nay, giá trị hơn một ngàn vạn, lại còn phải lo lắng phanh xe không được tốt? Đồng Vũ Lăng liếc nhìn hắn, tức giận nói: “Anh rõ ràng không muốn tôi xem phim, cố ý muốn gây rối!”
Bị người nhìn ra tâm tư, còn một câu đánh trúng, Long Triệt không chỉ có kinh ngạc, vả lại cảm thấy một tia quẫn bách cùng hờn giận. Nhưng mà, lời nói kế tiếp của Đồng Vũ Lăng càng làm cho hắn xấu hổ.
“Bề ngoài thành thục, tâm trí lại giống như tiểu hài tử, thực hoài nghi anh có thật là chủ tịch của một ngân hàng lớn kiêm CEO hay không!” Đồng Vũ Lăng không chút khách khí công kích hắn.
Khuôn mặt tuấn tú của Long Triệt đã đen giống như đáy nồi, bàn tay to nắm chặt lấy vô lăng, gân xanh bắt đầu ẩn hiện.
Đồng Vũ Lăng chút nào không e ngại, tiếp tục nói: “Tôi chính thức nói cho anh biết, bây giờ là bà ngoại anh mời tôi tới dùng cơm, không cho phép anh xằng bậy, nếu không tôi sẽ quay đầu đi!”
Long Triệt từng ngụm từng ngụm thở hổn hển, nha đầu chết tiệt kia, miệng lưỡi bén nhọn, có thể một lần lại một lần chọc giận hắn, hắn thật muốn nhấn phanh xe dừng lại ngay, nhưng đến thời điểm cuối cùng, lòng bàn chân vẫn là rụt trở về.
Đồng Vũ Lăng dương dương tự đắc trừng mắt liếc hắn một cái, tiếp tục đầu nhập điện ảnh, lần này, nàng chính là hoàn toàn an tâm!
Long Triệt tức giận đến phổi cần nổ mạnh, nhưng không cách nào phát tiết, chỉ có thể tăng lớn tốc độ xe, bão táp, cho đến khi đến biệt thự Khâu gia. Hắn tức giận đối với Đồng Vũ Lăng như trước vẫn hết sức chăm chú gầm nhẹ nói: “Xuống xe!”
Đồng Vũ Lăng nhìn chung quanh vừa nhìn, chậm rãi cất MP, sau đó xuống xe, dưới sự dẫn dắt của hắn tiến vào nhà lớn …