Trí Nhớ 25 Giây

chương 4

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Sáng ngày kế, Hà Tân Dần liền kéo xe đẩy cùng rắn nhỏ vào thành.

Chợ trong thành người người tới tới lui lui, rắn nhỏ mặc một thân áo vải nhạt màu, một chân gập lại ngồi trên xe đẩy, mặt không chút thay đổi nhìn trái phải xung quanh. Dọc theo đường đi đưa đến không ít cười duyên nghị luận nhớ nhung của mấy cô nương.

“Hà Tiểu Xà, ngươi nhìn mấy cô nương này.” Hà Tân Dần kéo xe phía trước, quay đầu lại nói chuyện với hắn: “Trước kia khi ta vào thành, các nàng luôn nhìn ta, các nàng ngược lại trong nháy mắt liền thay lòng.”

“Ngươc thực để ý suy nghĩ của các nàng?”

“Cũng không phải…….” Hà Tân Dần lắc đầu, hỏi ngược lại: “Ngươi thì sao? Tiểu Xà, ngươi sẽ thích một người trong số các nàng sao?”

Xe đẩy chưa dừng, lạch cạch lạch cạch vang lên, đi ngang qua một nhóm thiếu nữ lứa tuổi dậy thì hi hi cười, quẹo một cái, tiến vào con hẻm quanh co.

Rắn nhỏ nhắn mắt lại, khuôn mặt mấy cô nương này dần dần mơ hồ trong đầu hắn, chẳng qua chỉ ba giây đồng hồ, hắn lại mở mắt ra, nhẹ giọng nói: “Ta đã quên mặt mũi các nàng.”

“…….Vậy sao.” Hà Tân Dần dừng bước một chút, sau đó ngừng lại.

Rắn nhỏ có chút nghi hoặc nhìn về phía anh.

Hà Tân Dần xoay người, nở nụ cười với hắn, trong mắt là tình tự rắn nhỏ xem không hiểu. Anh nói: “Nếu bây giờ ta hôn ngươi một cái, qua bao lâu ngươi sẽ quên?”

Rắn nhỏ không trả lời anh, bởi vì giây tiếp theo, hắn đã bị Hà Tân Dần ngậm mút môi.

Nụ hôn này ôn nhu mà dài lâu, môi hai người không ngừng ma xát, đầu lưỡi nhẹ nhàng đụng chạm, câu dẫn. Khi tách ra, Hà Tân Dần không tha mút mát đôi môi mỏng manh của rắn nhỏ, thẳng đến môi hai người đều nóng lên, mới hơi lui về sau một bước, buông hắn ra.

Rắn nhỏ liếm liếm môi, đầu lưỡi lạnh lẽo đảo qua đôi môi ấm áp, thoải mái nheo mắt lại.

Hắn dùng khóe mắt liếc nhìn Hà Tân Dần đang kiềm nén bất an, nói: “Ta cảm thấy, đúng là bởi vì ta không có cách nào dựa vào trí nhớ không ngừng đi về chốn cũ, mới có thể càng thêm dùng sức mà tiến lên phía trước.”

“Sao lại luôn, cảm thấy có chút bi thương đâu…..”

Rắn nhỏ quay đầu đi, nói: “Quen là tốt rồi.”

Hà Tân Dần nâng càng xe, một lần nữa kéo xe đẩy đi. Con hẻm này quá mức im lặng, khiến anh không nhịn được hồi tưởng lại hết thảy vừa rồi.

Anh đột nhiên lên tiếng hỏi: “Tiểu Xà, ngươi quên chưa?”

“Quên cái gì?”

Thanh âm thản nhiên của rắn nhỏ truyền đến từ phía sau, khiến cho tâm Hà Tân Dần mất mác một trận. Đang lúc anh muốn nói gì đó, liền cảm giác xe đẩy dao động mạnh, một tiếng hô hấp nhẹ nhàng phả vào bên gáy.

Hà Tân Dần kinh dị nghiêng đầu nhìn, lại bị rắn nhỏ nhân cơ hội hôn đến bên miệng.

Cảm giác mềm mại lành lạnh vừa chạm liền rời, rắn nhỏ hơi hơi nhếch khóe môi, “Ngươi chỉ cái này sao?”

Hà Tân Dần: >///

Truyện Chữ Hay