Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tô Ánh Nguyệt thở dài, đành chịu thôi.
Người đàn ông này khó khăn lắm mới tạo ra việc thế hôn chính là không muốn thấy cô và Kỷ Thanh Nam hôn nhau sao?
Cô không thể chỉ vì anh có nhiều việc quan trọng hơn phải làm thì bí mật quay cảnh hôn, đúng không?
Nghĩ đến đây, cô bèn đứng dậy, mỉm cười đi tới chỗ đạo diễn, “Đạo diễn, ông có thể thay đổi lịch quay sáng nay được không?”
“Ồ, cô nghĩ cô là ai?”
Vừa nói xong, Lương Gia Hân ở đẳng kia đột nhiên cao giọng, “Nữ chính đúng là có khác nhỉ.
Buổi quay đầu tiên mà đã muốn đạo diễn thay đổi lịch quay cho cô ta rồi.
Đúng là mạnh miệng thật đấy!”
Tô Ánh Nguyệt đảo mắt.
Nhỏ Lương Gia Hân này cứ năm lần bảy lượt như thế, có thể dừng lại được không?
Cô biết Lương Gia Hân thực ra đều là do bị người khác mê hoặc mà thôi, vì vậy cô chưa bao giờ thực sự tức giận với Lương Gia Hân.
Chỉ là người phụ nữ này cứ tung tin đồn xấu cô khắp nơi, thực sự rất khó chịu!
Dương Thanh Tuyết khế cười, “Gia Hân, đừng nói như vậy”
“Có lẽ Ánh Nguyệt có nỗi khố của riêng mình thì sao?”
“Tôi xem qua lịch quay, sáng nay có hai cảnh hôn.
Chắc cô ta không định quay cảnh hôn với người thế hôn thôi”
Lời nói của Dương Thanh Tuyết hoàn toàn khiến Lương Gia Hân nhớ lại.
Chính xác!
Tô Ánh Nguyệt này vừa mở máy quay thì muốn đổi thời gian rồi, e räng cô ta không muốn tiếp hôn với cái ông già mập mạp thế hôn trong lời đồn.
Nghĩ đến đây, Lương Gia Hân vội vàng đi tới bên cạnh đạo diễn, “Đạo diễn Trịnh, ông có nhớ là có nhà sản xuất muốn đóng cảnh thế hôn không?”
“Có hai cảnh hôn sáng nay.
Khi nào người thế hôn sẽ đến?”
“Không thể nào để người ta bỏ cảnh quay được, dù sao cũng là được bên nhà sản xuất chỉ định mà, lỡ như không hôn với người đó, nhà sản xuất sẽ giận đấy”
Chẳng phải Tô Ánh Nguyệt chỉ muốn thay đổi thời gian để người thế hôn kia mất cảnh quay, để rồi bí mật tiếp hôn với Kỷ ảnh đế thôi sao?
Nếu vậy thì cô ta càng muốn Tô Ánh Nguyệt phải tiếp hôn với người thế hôn kia!
Đạo diễn Trịnh cau mày liếc nhìn Tô Ánh Nguyệt, “Cái cô muốn đổi chính la thời gian của hai cảnh hôn này sao?”
Tô Ánh Nguyệt gật đầu, “Đúng vậy”
À”
Đạo diễn Trịnh cười, “Thời gian thật sự cần thay đổi, nhưng Tô Ánh Nguyệt này, cô cũng đừng suy nghĩ làm chuyện mờ ám gì đây.”
“Các cảnh khác của ngày hôm nay vẫn được quay bình thường.
Còn cảnh hôn này… bên thế hôn đưa chỉ thị sẽ quay khi đến, còn không đến thì đợi anh ta tới rồi quay sau!”
Tô Ánh Nguyệt chính là đang đợi câu này từ ông ta!
“Dạ được, đạo diễn!”
Nói xong, Tô Ánh Nguyệt xoay người rời đi.
Chưa nói hết câu, một chiếc Maserati màu đen đã dừng ngay lối vào của trường quay.
Cánh cửa mở ra, người đàn ông lạnh lùng cao quý bước xuống.
“Chà!”
Ở phía xa, Lương Gia Hân kinh ngạc trợn to hai mắt, “Đây là ai thế?”
Cô gia nhập showbiz lâu như vậy, chưa thấy có mấy ai có thể sánh được nét đẹp với Kỷ Thanh Nam.
Và người đàn ông trước mắt này… cho dù là ngoại hình hay khí chất, thậm chí là cả dáng đi oai phong đó… đều hoàn toàn có thể sánh ngang với Kỷ Thanh Nam!
Không, có lẽ anh ta còn hơn thế nữa.
Người đàn ông này… là ai?
“Xin chào đạo diễn.”
Người đàn ông mặc áo khoác đen đi đến chỗ đạo diễn Trịnh, đưa tay ra bắt tay, “Tôi là người thế hôn trong cảnh hôn với Tô Ánh Nguyệt hôm nay”
Lương Gia Hân hít một hơi, giọng nói thay đổi kinh ngạc, “Anh ta là thế hôn sao?”.