Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong lúc Tô Ánh Nguyệt xem danh sách, Kỷ Thanh Nam cũng thò đầu qua.
Anh ta liếc mắt một cái đã nhìn ra manh mối.
Khóe môi người đàn ông nhếch lên một nụ cười trào phúng: “Xem ra, có một số người vẫn là không yên tâm với cô Tô đây.”
Nói xong anh ta liếc Tô Ánh Nguyệt một cái thật sâu đầy ẩn ý: “Cô Tô, em cảm thấy sao?”
Tô Ánh Nguyệt cười gượng hai tiếng: “Cái đó, ảnh đế Kỳ thấy thế nào?”
Sau này cô sẽ làm diễn viên, loại cảnh như hôn này sao mà tránh được chứ.
Hơn nữa nếu cứ tránh diễn cảnh hôn, về mặt nào đó mà nói thì có hơi không đủ chuyên nghiệp.
“Không sao cả.”
Kỷ Thanh Nam cười như nước chảy mây trôi: “Thật ra tôi cũng muốn xem một chút, anh bạn kia sẽ làm thế thân của tôi thế nào.”
Đường cong khuôn mặt và khung xương cảm của Tân Mộ Ngôn so với anh thì sắc nét hơn nhiều.
Cho dù chỉ lộ ra cảm, hẳn cũng nhìn ra được là thế thân.
Anh ta ngược lại muốn nhìn xem một chút, về sau Tân Mộ Ngôn sẽ làm như thế nào để xong việc.
Tô Ánh Nguyệt lại càng cảm thấy tuyệt vọng.
Nếu Kỷ Thanh Nam từ chối thì cô còn có cơ hội đổi Tân Mộ Ngôn đi.
Hiện tại thì hay rồi.
“Nếu ảnh đế Kỷ cũng không có ý kiến, vậy chuyện này cứ vui vui vẻ vẻ quyết định vậy đi.”
Sau đó đạo diễn Trình nói thêm gì đó nhưng Tô Ánh Nguyệt nghe không rõ.
Cô dại ra ngồi trên ghế, đầu thì gật gật lắc lắc như khúc gõ.
Trong đầu người phụ nữ đều là chuyện Tân Mộ Ngôn làm người hôn thay…
Tân Mộ Ngôn làm người hôn thay, chẳng phải là muốn cho toàn bộ người trong phim trường thấy cảnh anh và cô hôn nhau sao?
Không không không, không phải chỉ phim trường!
Là mọi người!
Chờ sau này bộ phim được công chiếu, tất cả mọi người đều sẽ thấy!
Nghĩ đến đây, khuôn mặt cô không hiểu sao lại đột nhiên nóng lên như có lửa đốt.
Cô theo bản năng mà đưa tay lên chạm vào gò má đang nóng bừng.
Thật là gặp ma mà!
“Trước đó cô cũng đã biết bộ phim này có cảnh hôn, cũng biết cảnh hôn là quay cùng Kỷ Thanh Nam.
Nhưng lúc ấy cô đều chỉ coi những cảnh này là công việc, trong lòng căn bản không có lấy chút gợn sóng nào!
Nhưng bây giờ người quay cảnh hôn với cô lại đối thành Tân Mộ Ngôn.
Vì sao cô lại thấy khẩn trương thẹn thùng chết đi được?
Cảm thấy quá xấu hổ rồi!
“Được rồi, hôm nay chỉ nói đến đây, tan họp!”
Sau thật lâu, lời đạo diễn Trình kéo suy nghĩ của cô Người phụ nữ cứ dại ra mà cùng những người khác đứng dậy rời đi.
Chậc chậc chậc, cả người đều ngu rồi hả?”
Vừa ra khỏi phòng họp, Lương Gia Hân ở bên kia không nhịn được mỉa mai châm chọc: “Sắc mặt kém như vậy là bởi vì biết chuyện hôn thay đi?”
Dương Thanh Tuyết giữ chặt cánh tay cô ta: “Người ta có thể đang khó chịu, cô đừng nói lung tung.”
“Tôi nói chính là sự thật.”
Vẻ mặt Lương Gia Hân vui sướng khi người gặp họa: “Người nào đó vẫn là không nhận ra vị trí của bản thân”
“Cho là bản thân lấy được vai nữ chính là có thể đối diễn với Kỷ Thanh Nam, là có thể quay cảnh hôn với Kỷ Thanh Nam, leo lên rất nhanh?”
“Nằm mơ đi”
Nói xong cô ta cười tủm tỉm đi đến, ánh mắt cao ngạo nhìn Tô Ánh Nguyệt: “Thế nào, bây giờ thế mà lại phải quay cảnh hôn với người hôn thay”
điện thoại của Tô Ánh Nguyệt lại đúng lúc vang lên..