CHƯƠNG
Có ngày, TềÂm uống say.
Vài bằng hữu từ nước ngoài về, cảđám đã thật lâu không gặp, hẹn gặp ở quán rượu, tự nhiên uống nhiều chút.
Thời gian trôi qua được một nửa hắn đã bắt đầu mơ hồ, đương nhiên bạn bè cũng đều không sai biệt lắm, không cách nào đứng thẳng tắp màđi, cho nên các đại gia cố gắng vực dậy một tia thanh tỉnh tựđi về nhà.
Trên xe taxi, TềÂm liền cảm giác trời đất quay cuồng, trong dạ dày bốc lên.
Tại bồn hoa của tiểu khu hội phun ra trong chốc lát, lại hao hết khí lực lên lầu, TềÂm rốt cục…. Ngã vào cửa nhà mình.
Rõ ràng cửa ngay tại trước mắt, chìa khóa lại như thế nào cũng sờ không tới, ý thức càng ngày càng xa…
… Ta, Thân Ái nhà ta ta còn chưa có cho ăn đâu…!
Mang theo ý thức tràn ngập không cam lòng, TềÂm vẫn là nhịn không được dựa vào tường mê man đi.
…….
Sau đó hắn mơ một giấc mơ kì dị.
Hắn mơ thấy cửa phòng mở ra, có người đi ra…đó là ai?
Hắn bị nâng đi vào, bị cởi áo tắm rửa, súc miệng, còn bị khóa tại bên trong khăn lông lớn mềm mại lau khô…. Nhưng này nhân là ai?
Giấc mơ rất mơ hồ, hắn không mở ra được ánh mắt. nhưng tại thời điểm y kéo khắn tắm lau cho hắn, hắn đụng đến lưng đối phương. Làn da bóng loáng trên tấm lưng thật rộng tại trên đầu ngón tay lưu lại xúc cảm tiêm minh.
Trong ánh mắt, mơ hồ lưu lại một mảng sắc thái sáng rõ.
Đó là…. Lam sắc cùng lục sắc… bộ lông sao?
Cuối cùng thời điểm bị bỏ vào chăn, người nọ nhìn hắn thật sự rất gần… TềÂm miễn cưỡng mở ra mí mắt, thấy được một đôi đồng tửđem thẫm thâm trầm, tràn ngập tiếu ý.
Giữa trưa hôm sau, TềÂm rốt cuộc tỉnh rượu, cao hứng phát hiện chính mình không phải một bộ dáng không hay ho say không biết gì khi tỉnh dậy, mà là chỉnh tề nằm ở trong chăn, ngay cả cảm giác đau đầu các thứ cũng không tệ lắm.
Lão tử thật sự là quá lợi hại, TềÂm ở trong lòng yên lặng cảm thán.
“Sớm an, Thân Ái ~” hắn theo thói quen tính cùng con vẹt ở trong phòng khách chào hỏi.
Lúc này, TềÂm đột nhiên nhớ tới giấc mộng ngày hôm qua.
Hắn đột nhiên lạnh cả người, chẳng lẽ ta đã muốn tịch mịch đến mức này?! Ảo tưởng có người yêu?!
Hắn bắt đầu hồi tưởng, cố gằng tìm lại một ít chi tiết trong mơ… Tóc màu lam lục, thể trạng cao lớn cường tráng, làn da bóng loáng, còn có… Thâm sắc ánh mắt…
Uy uy, nói đến kia lam lục sắc… kia không phải Thân Ái nhà ta sao?!
TềÂm trong lòng lộp bột chột dạ, mắt đầy hồ nghi quay đầu nhìn thoáng qua— con vẹt đang đúng lúc dùng mỏ dỉa dỉa lông mao đâu.
Tềm Âm thở dài nhẹ nhõm một hơi, trong lòng lại cóđiểm buồn cười, vỗ vỗ ngực nghĩ, hoang tưởng cái gìđâu à, này cũng không phải phim khoa học viễn tưởng, nhất định là bởi vì em họ dạo này trên weibo chuyển quá nhiều truyện nhân cách hóa cho nên…. Em họ, ngươi thật không tốt nha.
TềÂm đưa lưng về phía phòng khách, một bên làm điểm tâm một bên ‘đơn phương’ cùng vẹt nói chuyện phiếm.
“Thân Ái, ta ngày hôm qua khẳng định quên cho ngươi ăn cơm chiều, thật ngượng cùng a~”
“…”
“Lại nói…. Ta ngày hôm qua mơ một giấc mơ thật kì quái, chính là sau khi ta về nhà, có người chiều cố ta linh tinh. Ngươi nói, đây không phải ý là ta nên thực sự tìm bạn trai đi…?”
“…”
“Ta là nói, ngay từđầu nhận nuôi ngươi ta là cảm giác ngươi chiếm lấy thời gian cá nhân của ta, ta cảm thấy mình thực sự không muốn chia sẻ này đó… Nhưng là… hiện tại ngươi xem, tan ngay cảđơn phương nói chuyện với ngươi đều vui vẻ như vậy… Thật sự là tịch mịch ăn đến vào máu rồi a…”
“…”
“Có lẽ là nên tìm… người có thể theo ta nói chuyện mỗi ngày rồi sao?… Phốc! ta khi nào thì giống như lão nhân rồi.”
“…”
“Bất quáđâu ~ tâm của ta nhất định vẫn thực trẻ trung đâu ~ bời vì trong mộng ta mơ người kia chính là lõa- thể- đại- mĩ- nam yêu ~ Ha ha ha ha …”
“Là thế này trần truồng đại mĩ nam sao?”
“Ngọa tào!” trong phòng khác đột nhiên phát ra thanh âm nam nhân xa lạ, đem Tềm Âm sợđến mức mau bắn cả lên, da gà nổi hết lên quay đầu lại.
Một diện mạo soái khí, dáng người đẹp nhu tượng thần Apollo, nam tử tóc màu lam lục chính làđang nhàn nhã ngồi trên sô pha nhà hắn, một đôi chân dài bắt chéo, ưu nhã mà dụ hoặc, mấu chốt là:
Hắn !!!!!
END
p/s: chết cha em rồi nhá =))), mà tớ thấy anh này thực ôn nhu nha, chăm em cẩn thật từng tí thế mà