Tránh Sủng

quyển 1 chương 66: một đêm giao dịch!

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Quan Lĩnh khoanh tay trước ngực dựa vào bàn ăn nhìn Thời Thiên đang cúi đầu chuyên tâm ăn sáng, thấy Thời Thiên vẫn lạnh như băng phớt lờ ánh mắt của mình, Quan Lĩnh không chịu được không khí kì dị này liền hỏi, "Qúy ngài đây là... không sao rồi?"

Thời Thiên không ngẩng đầu, tiếp tục ăn miếng xíu mại trên đũa, mạn bất kinh tâm mở miệng, "Sắp bảy rưỡi rồi, sao cậu còn chưa đi làm?"

"Cậu đừng nói sang chuyện khác a." Quan Lĩnh nhướng mày, không chút khách khí nghiêm giọng, "Đừng tưởng chỉ cần bày ra cái mặt người chết đó thì tôi cái gì cũng không hỏi, thành thật sẽ được khoan dung, mau nói, tối hôm qua rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"

"Không có gì." Thời Thiên nhàn nhạt nói, "Coi như tôi đi hóng gió."

"Đệt! Lão tử hi vọng cậu thật sự đi hóng gió." Quan Lĩnh tức giận quát lớn.

"...."

"Hôm qua cậu không đi tụ hội, tôi bị mấy bằng hữu kia oán đến chết rồi, cậu không biết đâu, mấy cô nàng xem xong ảnh cậu đều thèm chảy nước dãi, còn tha thiết nhờ tôi lần sau phải dùng mọi cách lôi cậu đến."

"Quan Lĩnh, tôi không có hứng thú với phụ nữ." Thời Thiên rốt cục cũng không nhịn được mà ngắt lời Quan Lĩnh, "Tôi thích nam nhân."

Thời Thiên vừa dứt lời, Quan Lĩnh đầu tiên là sững sờ, sau đó lập tức lộ ra biểu tình cực kỳ ngạc nhiên cùng kinh hoảng, buột miệng, "Vậy... tôi sống chung với cậu không phải là rất nguy hiểm hay sao?!"

Canh trong miệng Thời Thiên suýt nữa thì phun ra ngoài, cậu dở khóc dở cười, "Cậu động não một chút có được hay không, cho dù cậu là thẳng nam nhưng không đến nỗi cứ thấy phụ nữ là nổi lên dục vọng đi."

Quan Lĩnh rất thẳng thắn, "Ý cậu là nhìn tôi không lọt mắt? Đệt! Cái mặt này của lão tử..."

"Dừng lại dừng lại!" Thời Thiên vội vã làm động tác dừng, gương mặt thanh lãnh hiện lên ý cười bất đắc dĩ, "Tôi thề còn không được sao? Thề sẽ không ra tay với thẳng nam suất khí như cậu."

Quan Lĩnh hừ hừ vài tiếng rồi mới chịu dừng, thấy sắc mặt Thời Thiên yên tĩnh trở lại liền không nhịn được muốn trêu chọc cậu, hắn cười ngả ngớn nhìn Thời Thiên, "Dương Thiên, cậu nhân thần cộng phẫn như thế này, đến hộp đêm làm MB chắc chắn sẽ giàu to."

Lời Quan Lĩnh nói khiến cho Thời Thiên nghĩ đến chuyện gì đó, trong nháy mắt, sắc mặt của cậu trở nên vô cùng khó coi, bất giác nắm chặt đôi đũa trong tay.

Quan Lĩnh không chú ý tới sắc mặt Thời Thiên, hắn tiếp tục trêu đùa, "Nếu tôi là người có tiền, hơn nữa lại thích nam nhân, cực phẩm như cậu, một đêm mười vạn tôi cũng nguyện ý, ha ha, nếu tính như vậy, chưa tới nửa năm cậu đã có thể thành phú hào, có nhà có xe, lại nuôi một đống nam sủng, ha ha, nghĩ tới thật..."

"Cậu còn chưa đi làm à?" Thời Thiên đột nhiên mở miệng, mất rất nhiều sức lực mới làm cho giọng của mình giống như thường, "Vừa được thăng chức đã đến muộn, không sợ bị đuổi việc sao?"

Thời Thiên đã nỗ lực khắc chế chính mình nhưng Quan Lĩnh vẫn thấy được lửa giận trong mắt cậu, hắn vội vàng bật dậy vớ lấy chiếc áo khoác vắt trên ghế salon, cười cười lấy lòng, "Vừa nãy tôi nói giỡn, cậu chớ cho là thật, hơn nữa cậu sao có khả năng làm MB đây? Loại việc bán mông kiếm tiền đó lão tử thà chết đói cũng không làm, chưa nói đến Dương đại công tử cao quý lãnh diễm, ha ha, bye bye." Quan Lĩnh vừa mở cửa vừa lộ ra điệu cười chân chó, "Tan tầm hôm nay tôi sẽ mua rất nhiều đồ ăn, đích thân làm món cậu thích."

Quan Lĩnh nhanh chóng đóng cửa, Thời Thiên vẫn ngồi yên tại chỗ hai mắt vô thần nhìn xuống mặt bàn, chưa ăn được bao nhiêu mà đã chẳng còn hứng thú.

Thời Thiên dọn bàn, sau đó xoay người đi vào phòng ngủ rồi nằm lên giường, cậu lăn qua lộn lại mấy vòng rồi vào phòng tắm tắm rửa, một chuỗi hành động vô nghĩa cứ thế diễn ra, nhưng Thời Thiên vẫn cảm thấy lồng ngực căng trướng khó chịu.

Nếu... nếu như đêm nay cậu thật sự phải lên giường với một nam nhân xa lạ, cậu có thể nhẫn nhịn không phản kháng sao? E rằng... e rằng mới đến cửa cậu đã hối hận mà lùi bước.

"Ngươi bây giờ là thứ gì..." Thời Thiên lẩm bẩm với chính mình trong gương, thanh âm đè nén vô số đau xót cùng kiên quyết, "Vẫn còn coi mình là thiếu gia sao?"

Từ bốn năm trước ngươi đã chỉ còn hai bàn tay trắng, chẳng là cái thá gì....

Không nên oán hận, bởi ít nhất ngươi vẫn còn cái xác này, cho dù ông trời có đóng tất cả các cánh cửa lại, ngươi vẫn có thể dùng thân thể này để mở ra một ô cửa sổ cơ mà!

Không việc gì phải đau khổ.

Ít nhất, ngươi còn sống.

____

Hơn hai giờ chiều, Thời Thiên nhận được điện thoại của Smith, giọng Smith thập phần hưng phấn, bởi vì.....

"Thật không thể tin được, có người bỏ ra một trăm vạn mua đêm đầu của cậu, trời đất! Đám MB của tôi một đêm kiếm được ba mươi vạn là cùng, cậu cư nhiên lại có giá như vậy! Cậu... cậu chính là kỳ tích của giới MB a! Tôi thực sự... thực sự là... Chờ chút, khụ khụ~ để tôi uống ngụm trà đã."

Giọng Smith rất lớn, cách điện thoại di động mà Thời Thiên vẫn cảm thấy lỗ tai bị chấn động đến khó chịu, có điều lời Smith nói lại khiến cậu càng chấn động hơn nữa.

Một trăm vạn không phải là con số nhỏ, có lẽ đối với một phú hào mà nói số tiền đó chẳng là gì, nhưng tiêu phí từng ấy tiền cho một MB, hơn nữa lại chỉ một đêm thì quả thật là có chút khoa trương.

Thời Thiên chấn động cả người, đáy lòng dần bốc lên cảm giác vui sướng, vốn cho rằng một đêm của mình nhiều nhất cũng chỉ có thể trả tiền thuốc cho cha một tháng, không nghĩ tới, tiền phẫu thuật cũng đủ luôn rồi!

"Smith tiên sinh, tôi muốn hỏi một chút, chỉ có một người thôi.... phải không?" Cùng xuất hiện với cảm giác vui mừng là cảm giác bất an, Thời Thiên sợ, sợ sẽ gặp phải tình huống Smith nhắc đến, một chơi nhiều.

Nghe ra bất an trong giọng nói của Thời Thiên, Smith cười nói, "Một trăm vạn cậu còn đòi hỏi cái gì. Nếu là những MB khác, đừng nói là một đám người, cho dù không phải là người đi chăng nữa bọn họ cũng tranh nhau đoạt lấy cơ hội này."

"Không.... không phải là người?" Sắc mặt Thời Thiên trắng bệch, trái tim như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực!

"Ôi chao ôi chao! Sao lại sợ đến không nghe rõ tôi nói rồi, tôi là đang ví dụ thôi! Ví dụ!" Smith sợ Thời Thiên thay đổi chủ ý liền vội vàng nói thêm, "Yên tâm đi, là người, hơn nữa chỉ có một."

"Vậy anh có biết người đó là ai không?"

"Không biết rõ, tôi chỉ đăng ảnh của cậu lên mấy trang web dành cho MB, rất nhiều người liên lạc với tôi, trong đó có người ra giá một trăm vạn, trực tiếp đè bẹp tất cả những người còn lại, thế là tôi đồng ý luôn."

"Người kia không nói rõ thân phận của mình sao?"

"Chơi MB không phải chuyện vẻ vang gì, bình thường không ai muốn nói rõ cụ thể thân phận của mình đâu, tôi đã nói chuyện điện thoại với người đó, người đó không xưng danh, nhưng chắc chắn là người nước ngoài, bởi ông ta nói tiếng Trung đặc biệt sứt sẹo."

"Người nước ngoài? Vậy...."

"Cho tôi xin, mục đích của cậu là tiền, hỏi nhiều như vậy làm gì." Smith cắt lời Thời Thiên, "Cậu nghĩ đi, một trăm vạn một đêm a, chỉ cần nằm xuống giường, mở rộng hai chân, nhắm mắt lại mặc cho nhân gia giày vò, sau mấy tiếng một trăm vạn lập tức đến tay, rất có lời. Cậu đừng có mà đổi ý đấy, nhân gia đã đưa cho tôi mười vạn phí giới thiệu rồi."

Thời Thiên hít sâu một hơi rồi thở ra, thanh âm lạnh lẽo như trước, "Khi nào tôi nhận được tiền?"

"Cậu cứ yên tâm, nhân gia nói, sau khi xác định cậu giống hệt như trong ảnh sẽ chuyển vào tài khoản của cậu năm mươi vạn, xong chuyện sẽ trả nốt số còn lại. A, đúng rồi, người nước ngoài kia còn nói, nếu cậu phối hợp, tiền sẽ tăng lên gấp đôi!"

Thời Thiên siết chặt nắm tay, qua hồi lâu mới cắn răng nói, "Được, gửi địa chỉ cho tôi. Đêm nay tôi sẽ tới."

Truyện Chữ Hay