Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
giờ chiều, chương trình bắt đầu quay tiếp.
Thương Chân Tử và giám đốc đài truyền hình đã quay về nhà đài từ khu thôn cổ.
Dọc đường đi, hai người vừa ăn trưa vừa khí thế ngút trời thảo luận phương án thiết kế nội dung nhiệm vụ ở căn nhà cổ kia.
Giám đốc đài còn kích động lập luôn kế hoạch sơ thảo đưa Lục Chỉ kiểm tra.
"Lục đại sư, ngài đúng là nguồn cảm hứng lớn nhất của chúng tôi, địa điểm ngoại cảnh chúng tôi tìm kiếm trước kia cũng chỉ là mấy vùng núi mấy cái truyền thuyết đô thị này kia, đều chỉ là da lông.
Thương Chân Tử đại sư nói phong thuỷ khu nhà cổ đó rất tiềm năng, căn phòng nào cũng có bài trí phong thuỷ cả."
"Ta nói là không chỉ trong khu nhà, vùng núi chung quanh cũng đều tiềm ẩn kiến thức phong thuỷ." Thương Chân Tử sửa lại cho đúng.
"À vâng, đúng vậy." Giám đốc đài cười nói, "Tôi đây cho người đi thu thập một ít tư liệu nhà ma linh tinh ngay bây giờ."
Giám đốc nói xong liền rời khỏi trường quay, nữ MC, đạo diễn cùng quay phim cũng đã chuẩn bị sẵn sàng, tất cả đồng loạt nhìn sang Lục Chỉ.
Sự kiện lúc sáng đã làm đám bọn họ sởn cả tóc gáy, mãi đến khi thấy Lục Chỉ xuất hiện mới có thể yên lòng hơn, rốt cuộc cũng lấy được hết can đảm quay tiếp chương trình.
"Mọi người đừng sợ." Lục Chỉ cười cười với bọn họ.
Thương Chân Tử cũng nói, "Đúng vậy, có sư phụ ở đây, bất kể tà ma ngoại đạo nào đều không là vấn đề."
Nụ cười của cậu như có ma lực, lập tức chữa lành trái tim yếu đuối lo sợ bất an của ba người bọn họ.
"Đúng vậy, có các đại sư ở đây, chúng ta không cần phải lo lắng gì cả." MC nhìn máy nhắc chữ, hít một hơi thật sâu, hoàn toàn bình ổn lại tâm tình.
"Xin mời tuyển thủ tiếp theo, Phong Thương Hải, ồ, các đại sư đều lấy tên thật đầy cảm giác tiên phong đạo cốt nha."
Âm thanh của cô vừa dứt, một bóng người xuất hiện đi vào trường quay, mọi người vừa thấy, mặt đầy kinh hãi.
Đó là một người mặc áo thun đen, tóc thắt bím (dreadlocks), mặc quần ống thụng, đầy hơi thở hip hop đường phố xuất hiện trước mặt mọi người.
Gừa: Tưởng tượng quả đầu này kết hợp với bộ đồ trên = Phong Thương Hải (không Street Dance cũng hơi phí:)))))))
MC hơi ngạc nhiên, xấu hổ cười cười: "Đây là đi nhầm trường quay sao? Trường quay chương trình thi đấu Street Dance nằm ở sát bên cạnh đấy."
Phục trang kiểu này nhìn kiểu gì cũng giống nhảy Street Dance hoặc hip hop, đặc biệt tai trái hắn còn đeo một loạt khuyên tai, cộng với thần thái hận trời không thấu kia, nhìn kiểu gì cũng ngập tràn thái độ muốn battle một phen, hoàn toàn không có phong phạm của một phong thuỷ sư.
Đặc biệt đính kèm với cái tên đầy tiên khí Phong Thương Hải, đúng kiểu không phải em nào đâu phải em!
Thương Chân Tử cũng cười một cái, nhưng ánh mắt lại tập trung đánh giá tướng mạo Phong Thương Hải.
"Tướng mạo người này thật kỳ lạ, cậu ta là phong thuỷ sư?"
"Không phải, nhưng năng lực của hắn khá đặc thù." Lục Chỉ cười nói, ngẩng đầu nhìn Phong Thương Hải một cái, người này thú vị đấy.
Thương Chân Tử sửng sốt, lập tức hiểu được, hắn đã không còn kinh ngạc khi Lục Chỉ lại chỉ nhìn một cái đã nhìn thấu; nghe cậu nói vậy, cũng chú ý cái tên Phong Thương Hải này hơn, cũng tò mò năng lực của hắn rốt cuộc đặc thù như thế nào.
Phong Thương Hải vừa đi vào, ánh mắt đảo qua bàn giám khảo, nhìn thẳng Lục Chỉ.
Hắn gõ gõ cằm, tư thế giống như đang nói "Chính là ngươi."
Thương Chân Tử nhíu mày, lại tới một tên không biết trời cao đất dày.
Phong Thương Hải đi đến trước mặt Lục Chỉ, Lục Chỉ ngẩng đầu cười tủm tỉm nhìn hắn.
"Xin hỏi vị thí sinh này có gì muốn nói sao?" MC thấy hắn nhìn chằm chằm Lục Chỉ không chớp mắt giống như muốn kiếm chuyện, nhanh chóng điều hoà không khí.
Ngay lúc Thương Chân Tử nhịn không được muốn mở miệng quở trách, Phong Thương Hải đã mở miệng.
"Lục đại sư, tôi là Phong Thương Hải đến từ Hiệp hội Phong thuỷ Hán Trung, xin được ngài chỉ giáo nhiều hơn!" Ngữ khí Phong Thương Hải cung kính đến không thể cung kính hơn, ánh mắt sáng quắc nhìn Lục Chỉ, cảm xúc có chút kích động.
MC:???
Thương Chân Tử nhướng mày, thần kinh căng thẳng cũng thoáng thả lỏng, trừng mắt liếc hắn một cái, tên thần kinh......
"Tôi là một phá huyễn sư.
Người khác có thể không biết Mục Tam nguy hiểm bao nhiêu nhưng tôi rất rõ, tôi theo dõi hắn thật lâu cũng không thấy hắn hành động gì liền biết nhất định hắn định chơi một vố lớn."
"Tôi tham gia thi đấu cũng là vì hắn, tôi vẫn luôn khẩn trương phòng bị hắn, không ngờ hắn vẫn có cơ hội ra tay."
"Tôi còn lo nơi này không có ai địch lại hắn, ngay cả đại sư Thương Chân Tử chỉ sợ cũng không thể ngăn cản hắn.
Còn may có ngài cứu mọi người, nếu không hậu quả thật sự không dám tưởng tượng!"
Sau khi Phong Thương Hải đến đài truyền hình vẫn luôn tìm cơ hội ngăn cản Mục Tam, nhưng dù sao năng lực của hắn cũng hữu hạn, sau khi Mục Tam đi vào trường quay, hắn có vài lần định vọt vào hỗ trợ, mãi đến khi cảnh sát tới, nhìn thi thể Mục Tam bị nâng ra, hắn mới biết được chuyện gì đã xảy ra.
Phong Thương Hải nói chuyện vẫn có hơi hướm phong cách rap, làm mọi người cảm thấy như đang xem hắn biểu diễn, nhưng lời hắn nói lại mười phần chân thành.
Tuy rằng hắn nói là sự thật nhưng Thương Chân Tử vẫn nhịn không được trừng mắt liếc hắn một cái.
"Phá huyễn sư?" MC không hiểu.
"Là đại sư chuyên phá giải ảo thuật." Thương Chân Tử giải thích, nói với Phong Thương Hải, "Cậu bắt không được Mục Tam cũng không lỗi do cậu, sau lưng Mục Tam có người điều khiển, người nọ dùng thuật phân hồn tách phách, rất khó phòng bị."
"Phân hồn tách phách!" Phong Thương Hải không dám tin, "Vậy Mục Tam chẳng phải là cương thi sao?"
Thương Chân Tử gật đầu, Phong Thương Hải cả kinh, ánh mắt nhìn Lục Chỉ càng thêm kinh dị; cảm xúc của hắn chuyển từ khiếp sợ sang tiếp nhận, lại đến vui mừng, "Vốn tôi chỉ vì ngăn cản Mục Tam mới tới báo danh thi đấu, hiện tại gặp được ngài, tôi mong muốn tham gia thi đấu một cách nghiêm túc."
Hắn kích động không thôi, "Thật may tôi có thể được tham gia chương trình này."
"Hiện tại mừng còn hơi sớm." Thương Chân Tử nghiêm túc nói, "Lục đại sư rất nghiêm khắc, phải lấy hết bản lĩnh mạnh nhất của cậu ra, nếu không ngài ấy sẽ không nể tình."
Phong Thương Hải ngẩn ra, lập tức khẩn trương, vội nói, "Đúng vậy, tôi nhất định nỗ lực!"
Sau đó MC hướng dẫn hắn đi vào phòng thi đấu.
Thương Chân Tử cười cười, nhìn Lục Chỉ, thấy cậu bắt đầu cúi đầu viết vẽ trên giấy, biết được Phong Thương Hải này có hy vọng đi tiếp.
Sau khi phần kiểm tra của Phong Thương Hải kết thúc, nhận được tờ giấy của Lục Chỉ, nhìn thấy chỉ điểm trên đó, thiếu chút nữa kích động nhảy dựng lên, không ngừng nói với Lục Chỉ, "Cảm ơn Lục đại sư! Cảm ơn Lục đại sư!"
Hắn đi vào phỏng nghỉ của thí sinh được thăng cấp, mấy người khác vừa thấy hắn liền chúc mừng, nhưng lại chủ yếu tập trung vào tờ giấy của Lục đại sư hơn, còn muốn nói cho hắn biết thêm, "Lục đại sư chính là tiểu thần tiên nha ~"
Phong Thương Hải ngẩn ra, "Cái đệch! Thiệt giả rứa! Trách không được!"
Đám người Tiền Vận thấy biểu cảm hắn vỡ vụn, hài lòng gật gật đầu.
Xích Tiêu Tử mỉm cười đắc ý, hắn chính là người đầu tiên biết được thân phận ngầu lòi của Lục Chỉ đó, bèn cười ha ha.
"Người mới mau tới đi, tôi cũng muốn chơi trò này!" Hắn nhìn cửa vào phỏng nghỉ, tựa như gấp chờ không nổi muốn tiết lộ thân phận của Lục Chỉ cho người tiếp theo, tìm lại chút cân bằng.
"Chúc mừng thí sinh thứ năm Phong Thương Hải được thông qua." MC cười nói, lại mời thí sinh tiếp theo.
Hơn mười thí sinh tiếp theo, mỗi người đi vào đều nhìn sang Lục Chỉ, không ngừng nói:
"Lục đại sư, tôi tham gia chương trình này đều vì được ngài chỉ điểm."
"Lục đại sư, tôi rất sùng bái ngài, tôi có thể xin chữ ký của ngài không?"
"Lục đại sư, trước đó tôi có hiểu lầm ngài, hiện mới phát hiện bản thân có mắt không thấy Thái Sơn, còn xin ngài tha thứ."
Thương Chân Tử có chút cạn lời, sao thành đại hội thổ lộ cùng xin tha lỗi của sư phụ hắn và nhóm fan cuồng vậy trời.
"Người tiếp theo!" Thương Chân Tử thấy Lục Chỉ không có ý viết vẽ gì, liền biết những người này không có bản lĩnh, không thể thông qua.
"Lục đại sư, tất cả thí sinh đều ở đây, nhưng chỉ mới thông qua người, so với giới hạn định ra trước đó còn thiếu bốn người." Đạo diễn nhỏ tiếng thương lượng với Lục Chỉ, "Không thì ngài xem nhóm thí sinh bị đào thải, có ai có năng lực nhỉnh hơn tí, kéo lại cho đủ nhân số?"
Lục Chỉ nghiêm túc nhìn danh sách thí sinh bị loại, lắc lắc đầu, "Cũng không phải hoàn toàn không được, nhưng làm vậy thì chênh lệch năng lực của thí sinh được thông qua thật sự quá lớn, cho dù có thả nước cho bọn họ, cũng rất nhanh sẽ lại bị đào thải, sẽ rất không công bằng."
"Ngài yên tâm, bọn họ sẽ chỉ biết mang ơn đội nghĩa chứ sẽ không cảm thấy không công bằng." Đạo diễn cười nói, "Kỳ thật vừa vặn có mấy thí sinh vẫn còn đứng bên ngoài không chịu rời đi, nói rằng không cần gì khác, chỉ muốn được ở bên Lục đại sư thêm mấy ngày, nói dù thế nào thì mưa dầm thấm lâu, cũng là thu hoạch lớn rồi."
Lục Chỉ trầm mặc không nói.
Đạo diễn tiếp tục nói, "Ngài coi như là cho bọn họ cũng như cho đài chúng tôi một cơ hội được không, số thí sinh quá ít, cắt nối biên tập sẽ khó lắm ạ."
Lục Chỉ thật sự không thể chọn thêm được ai nữa, trình độ những người còn lại đều không sai biệt lắm, chọn người này không chọn người kia, đối với ai cũng đều không công bằng, đều rất khó xử, cậu nhịn không được bèn nhìn sang Thương Chân Tử cầu cứu.
Đôi mắt to tròn ngập nước của cậu mà nhìn ai thì người đó chỉ hận không thể dâng cả gia tài lên cho cậu, cơ bản không thể chống cự nổi, Thương Chân Tử vội nói, "Nếu sư phụ không chê, để con chọn thay ngài."
"Được đó, được đó.
Thương Chân Tử hướng dẫn đệ tử giỏi hơn tôi nhiều."
Là hội trưởng Hiệp hội Phong Thuỷ, Thương Chân Tử từng kinh qua không ít lần toạ đàm, về phương diện giao tiếp với mấy đệ tử này, hắn có nhiều kinh nghiệm hơn cậu, cũng biết người nào thích hợp để thông qua, ai không phù hợp để đi tiếp.
"A! Đạo diễn ơi!" Một người phụ trách tuyển thí sinh đi đến, "Đạo diễn, còn một thí sinh muốn tham gia sơ tuyển."
"Sót một người?" MC khó hiểu.
"Đúng vậy, người đó báo danh sau, tôi không giữ danh sách, thí sinh lại không tới nên tôi mới báo hết." Nhân viên công tác đầy áy náy.
"Vậy xem người này trước đã." Lục Chỉ ngồi ngay ngắn, chuyển sang mode làm việc.
"Được, đều nghe Lục đại sư." Đạo diễn thu lại danh sách, phân công mọi người chuẩn bị ổn thoả, lần nữa tiến vào trạng thái ghi hình.
"Xin mời thí sinh cuối cùng!" MC nói, tuy rằng còn chưa nhận được thông tin thí sinh, nhưng cô vẫn dựa vào kinh nghiêm công tác bao năm, tiến hành dẫn chương trình một cái lưu loát.
Cô vừa dứt lời không bao lâu, một thanh niên trẻ tuổi đi vào.
Da hắn rất trắng, hơn nữa mang theo chút vẻ tái nhợt bệnh tật, dung mạo xinh đẹp, nhưng không đáng yêu như Lục Chỉ, cũng không kinh diễm như Cửu gia, phần nhiều nghiêng về vẻ nhu nhược sầu khổ - bệnh mỹ nhân.
Chỉ cần lướt qua người này một cái, toàn thân hắn đều ngập tràn hai chữ "u buồn", tràn ngập cảm giác xưa cũ.
Sau khi hắn đi vào, MC cùng đạo diễn và quay phim đều kinh hãi, "Là anh/cậu!".