Năm năm sau.
Con gái của hai người vừa tròn tuổi, Liên Hoa rất thông minh, lanh lợi, còn nữa càng lớn càng có nét giống anh, con bé chỉ giống cô mỗi cái miệng nhỏ nhỏ và nước da trắng hồng.
Liên Hoa lớn lên trong sự yêu thương của cả, đặc biệt là bà nội, Huỳnh Kim Thủy rất cưng cháu mình, và con bé cũng chỉ ngủ với mỗi mình bà nội, từ nhỏ Liên Hoa theo bà mãi cho đến tận bây giờ.
Mỗi lẫn con bé khóc anh, cô và Hoàng Yến đều không dỗ được, vào tay bà nội lại nín ngay, nhưng như vậy càng tốt có không gian riêng cho hai người.
Hoàng Yến cũng thương đứa cháu này, những chiếc váy xinh xắn mà Liên Hoa đang mặc đều do một tay Hoàng Yến chọn, đúng là lên chức cô có khác nhỉ.
" Ông xã dậy thôi, anh không định đi làm à " cô đã chuẩn bị quần áo cho anh sẵn hết rồi vậy mà anh vẫn ngủ ngon lành thế kia.
" Anh không muốn xa em chút nào " anh càng ngày càng lười, từ ngày cưới đến nay anh lúc nào cũng vậy, đi làm thì trễ còn về thì lại sớm, tinh thần làm việc của anh để đâu rồi.
" Anh ngày càng lười, dậy nhanh, em đi xuống với Liên Hoa đây, p phải xong cho em " cô vừa nói vừa liếc anh.
" Tuân lệnh bà xã " anh nhanh chóng ngồi dậy đi vscn.
Diệp Liên Chi đi xuống tìm cô con gái của mình, đứa trẻ này sáng thì quấn quýt lấy cô còn tối thì ôm lấy bà nội không buông, suốt năm qua Liên Hoa rất ít khi ngủ với cô.
" Con gái của mẹ ngủ có ngon không? Con có phá bà nội không đấy " cô hôn vào má Liên Hoa một cái.
" Không ạ, Liên Hoa rất ngoan, Liên Hoa còn ôm bà nội ngủ nữa, đúng không bà nội " đứa bé này rất lễ phép, lại biết nghe lời người lớn khiến ai ai cũng thích.
" Đúng, Liên Hoa rất ngoan " bà cười hiền nói.
Từ ngày Liên Hoa biết nói thì căn biệt thự suốt ngày nghe tiếng cười nói của con bé, cũng vui hơn rất nhiều.
" Con gái qua đây ba hôn cái nào " anh ngồi xuống dang hai tay về phía trước, sau đó cất giọng gọi Liên Hoa.
" Liên Hoa cho ba hôn, ba mua kẹo cho Liên Hoa ăn nhé " nghe giọng anh gọi thì Liên Hoa thì chạy tới ôm lấy anh, miệng nhỏ bắt đầu dụ dỗ anh.
" Được " anh rất cưng cô gái nhỏ này chỉ cần cái Liên Hoa thích thì anh đều cho.
Cô nghe tới kẹo thì cau mày lại, không phải cô không muốn cho mà vì Liên Hoa ăn kẹo mãi đã bị sâu hết hai cây rồi, lại còn bị nhức răng nữa, mà mỗi lần như vậy Liên Hoa đều bị hành đau, cô làm sao để con mình ăn được nữa.
" Không được, anh mà mua cho con bé thì biết tay em " cô trừng mắt để anh.
Lời cô nói thì anh chẳng dám cãi kể cả Liên Hoa cũng thế, hai cha con khá là sợ cô, sau câu nói của cô thì không ai dám đáp lại câu nào.
" Liên Hoa đừng ăn kẹo nữa, sẽ sâu răng rất xấu, chiều nay cô dẫn Liên Hoa đi chơi chịu không? " Hoàng Yến vỗ về cháu mình.
" Chịu ạ "
" Ngoan lắm "
Sau khi dùng bữa sáng xong thì anh đi làm như mọi ngày, còn cô và Hoàng Yến dẫn Liên Hoa đến trường, chiều sẽ đón về.
" Chị dâu, lâu rồi chúng ta chưa đi chơi, hay hôm nay đi một bữa, chiều về đón Liên Hoa luôn " Hoàng Yến nhìn cô nói.
" Được a "
Có Liên Hoa thì cô dành thời gian chăm sóc gia đình nhỏ nhiều hơn, ít đi chơi lại, chỉ có những dịp nào rãnh rỗi mới đi thôi, dù sao cô cũng làm mẹ rồi nên để ý tới con nhiều hơn.
Anh là đàn ông sẽ không lo bằng cô được, nên những việc lớn nhỏ đều phải qua tay cô mới có thể êm xui được.
Hoàng Thiên năm nay đã tuổi vậy mà vẫn còn rất phong độ, nhìn anh không có một chút gì gọi là già đi cả.
Cũng phải thôi, anh bây giờ không lo thứ gì, vừa có vợ đẹp, con ngoan, công việc thì thuận buồm xui gió vậy thì còn điều gì để anh phải lo lắng nữa đúng không?
Liên Chi và Hoàng Yến đi một lần đến chiều, canh đúng giờ ra về của Liên Hoa thì chạy đến trường để đón.
" Bảo bối của mẹ, học ngoan không? " tay cô cưng chiêu vuốt tóc Liên Hoa.
" Ngoan ạ, bộ cô út không đến sao mẹ " Liên Hoa vẫn còn nhớ lúc sáng Hoàng Yến bảo dẫn mình đi chơi nên bây giờ lại hỏi.
.
" Cô út trong xe, nào đi thôi, chúng ta tới công viên chơi "
" Được đi chơi, thích quá " Liên Hoa nhảy cẫng lên vì vui.
Hai người dắt Liên Hoa đi chơi, còn anh thì vừa vế tới nhà đã tìm vợ và con mình, nhưng hình như anh quên mất việc cô đã đưa Liên Hoa đi chơi.
" Vợ và con của con đâu rồi mẹ " anh nhìn mẹ mình hỏi.
" Con dâu và Hoàng Yến dẫn cháu nội đi chơi rồi "
Bà là một tiếng cháu nội hai tiếng cũng cháu nội nhì thôi đủ hiểu bà thương Liên Hoa cở nào rồi.
Anh gật đầu, sau đó lên phòng tắm rửa sạch sẽ để chờ cô về, không lâu sau thì cả ba người cùng nhau cũng đã về tới nhà, mỗi lần được đi chơi là Liên Hoa không chịu về, cô và Hoàng Yến dụ dỗ lắm mới về đấy.
" Cháu nội của ta, đi chơi thế nào? Vui không? " bà nhẹ nhàng cất giọng hỏi.
" Vui ạ, nhưng Liên Hoa chơi chưa đã gì cả "
" Ngoan, cuối tuần bà nội kêu mẹ dẫn đi chơi tiếp "
" Vâng ạ "
Liên Hoa liền ôm cổ bà, hôn vài cái, vì đứa trẻ này hiểu được ai chiều mình thì phải cố gắng lấy lòng người đó thật nhiều.
Thời gian trôi nhanh đến tối, cô nằm trên giường ôm anh, hai người vẫn vậy, vẫn rất tình tứ với nhau, tình cảm anh và cô ngày một tăng lên chứ không bao giờ giảm đi, Liên Chi còn nhận ra hai người cứ như lúc mới yêu vậy.
" Ngủ ngon bà xã "
" Ngủ ngon ông xã "
Anh cũng thế rất yêu cô, tình yêu ngày một sâu nặng, anh vui vì có người vợ như cô, vừa xinh đẹp, hiền lành, lại còn biết cách chăm sóc gia đình nữa, anh quả là may mắn khi cưới được cô.
.