Xung quanh mọi người đều lén cười.
Có người hùa theo: “Đúng thế Mạnh Tư Duy, thi vào đại học P cũng đừng quên chúng tôi đấy.
”Mạnh Tư Duy không để ý đến những người đó.
Bọn họ đều biết Mạnh Tư Duy muốn thi vào đại học P, thì Bùi Thầm đương nhiên cũng biết.
Ánh mắt Mạnh Tư Duy cẩn thận dừng trên mặt Bùi Thầm.
Anh rất trắng, vẻ mặt vẫn lạnh lùng, xa cách như trước, giống như từ khi chuyển sang Trường Nghi đến giờ, khoảng cách giữa cô và người này vẫn chưa từng gần hơn chút nào.
Cô ngủ trưa tỉnh lại, nhìn thấy sườn mặt anh, bỗng nhiên rung động.
Người tìm Bùi Thầm viết lưu bút không ít, anh cũng chưa từng từ chối, duy trì tính xã giao và lịch sự cơ bản nhất, chẳng qua cũng giống như những người đến nói chuyện với anh, đều viết cho có, và cẩu thả.
Vào lúc Bùi Thầm im lặng, Mạnh Tư Duy bỗng nhiên thấy sợ hãi.
Cô không còn là Mạnh Tư Duy cứ đâm đầu về phía trước nữa, cô đang vì người mình thích mà cố gắng từng chút từng chút, đã từng nhiệt huyết không sợ bị từ chối, nhưng bây giờ, bỗng nhiên cô lại sợ hãi, sợ người thiếu niên này khi mở miệng nói sẽ nói “Cút” với cô.
Nhưng cũng may vào giây tiếp theo, cô nhìn thấy Bùi Thầm đặt bút xuống, viết vài chữ lên cuốn lưu bút của cô.
Tên, ngày sinh, tài khoản QQ, vân vân.
Mạnh Tư Duy âm thầm thở ra một hơi.
Mặt đầu tiên của lưu bút là thông tin cá nhân, mặt còn lại là lời nhắn gửi đến chủ lưu bút, Bùi Thầm viết lưu bút cho người khác trước giờ đều chỉ viết trang đầu tiên, sẽ không lãng phí bút mực để nhắn gửi cho người khác.
Nam sinh ngồi trước quay đầu lại nhìn thấy Bùi Thầm đang viết lưu bút, sau khi thấy anh viết xong nhóm máu thì muốn dừng bút, mở miệng nói: “Bùi Thầm, viết chút lời chuyển cho người ta đi.
”Từ Đạt Long nghe thấy, cũng cất cao giọng nói: “Đúng đó Bùi Thầm, người ta vì cậu mà thi vào đại học P rồi, không viết chút nhắn gửi gì đấy chuyển cho người ta hay sao?”Xung quanh lại vang lên tiếng cười.
Mạnh Tư Duy nhướng mắt nhìn Bùi Thầm.
Cô vừa tính nói không viết lời nhắn gửi cho người khác cũng không sao, thì bỗng nhiên Bùi Thầm lại lật sang trang, ở trang nhắn gửi cho người khác kia lướt lướt vài nét.
Mạnh Tư Duy còn chưa kịp nhìn thấy anh viết cái gì, thì đã thấy Bùi Thầm đóng lưu bút lại, đưa trả lại cô rồi.
Mạnh Tư Duy vui vẻ nhận lại lưu bút: “Cảm ơn!”Cô chính là người đầu tiên trong lớp nhận được lời nhắn gửi từ Bùi Thầm.
Mạnh Tư Duy ôm lưu bút của mình vui vẻ chạy chậm về chỗ ngồi.
Chung Ý, người vừa mới về lớp học, quay lại hỏi cô: “Bùi Thầm viết gì cho cậu thế, nhìn thử xem.
”Trên mặt Mạnh Tư Duy là nụ cười tươi, đang tính mở lưu bút của mình ra xem, lúc lật sang trang tiếp theo bỗng nhiên cô lại thấy do dự.
Bùi Thầm sẽ viết gì cho cô nhỉ?Là “Cố lên” hay là “Thuận buồm xuôi gió.
” Hay là “Tớ ở đại học P chờ cậu.
”Giống như một loại trái cây ngọt ngào, vô cùng mê người mà mình đã chờ đợi từ lâu, người ta đều sẽ muốn để dành nó lại cuối cùng, trân quý mà thưởng thức hương vị của nó.
Mạnh Tư Duy đóng lưu bút của mình lại: “Tớ chờ sau khi thi xong, đợi đến lúc có kết quả sẽ xem sau.
”Dành cho bản thân một chút động lực để kiên trì, và một chút mong chờ.
Chung Ý chống cằm: “Được được.
”… Mạnh Tư Duy chưa từng cố gắng đọc qua một cuốn sách nào như thế, cả ngày đều chôn mình trong đống bài tập, cảm giác đầu cô cũng muốn nổ tung.
Cô cảm thấy rất khó, nhưng không cảm thấy mệt, bởi vì mỗi bước đi đều đang hướng đến người cô yêu thương, đều rất đáng giá.
Bùi Thầm cũng không phải xa không với tới, cũng không khó để tiếp cận.
Mạnh Tư Duy lại nghĩ đến buổi tối ngày đó.
Khi cô có cảm giác bản thân mình không thể kiên trì nổi nữa, thì cô sẽ nhớ lại buổi tối hôm đó của hai người.
Sau đó cô lại cảm thấy ngọt ngào, bởi vì cô không bị một chút thương tổn nào khi bị bọn côn đồ bao vây, nhưng Bùi Thầm lại bị thương.
Là Bùi Thầm bảo vệ cô.
Mạnh Tư Duy nghĩ về tương lai sau này.
Nếu cô thật sự thi đậu đại học P, thì cô sẽ có dáng vẻ gì.
Cô không dám hy vọng xa vời rằng Bùi Thầm có thể chấp nhận lời tỏ tình và ở bên cô khi cô đã thi đậu đại học P, nhưng nếu hai người cùng nhau thi vào đại học P, thì Bùi Thầm và cô sẽ có rất nhiều chuyện để nói, giống như buổi tối hôm đó, thì cô đã cảm thấy rất thỏa mãn rồi.
.