~~~~~~~~~Học viện Star School~~~~~~~~~~Giờ ra chơi cả trường chạy ùa ra căn tin. Nó, hắn, Hào và Tuyết cũng đi ra căn tin, từ sau ngày đi bar chung đứa liền nhập làm nhóm luôn đi chung với nhau. Bốn đứa tìm chỗ gần đó rùi ngồi vào
_Ăn j ?-Tuyết hỏi rùi lấy tấm giấy trên bàn chuẩn bị ghi
_Như cũ-nó
_Mì spaghetti (mì Ý)-Hào
_Bít tết-hắn
Tuyết viết xong thì đưa cho Hào và hắn đi mua đồ ăn. Một lúc sau Hào và hắn cầm khay đựng đồ ăn đi tới, mùi thức ăn thơm phức bốc lên nghi ngút. Mọi người chia đồ ra rùi cùng nhau ăn. Hắn vừa ăn được vài miếng thì thấy mọi ánh mắt đều tập trung về phía bàn của họ, hắn chả thèm quan tâm cúi đầu ăn tiếp. Bỗng nhiên từ xa có cô gái ẻo lã đi tới bàn của họ
_Cho tụi mình ngồi chung với nha- hai người đó ko ai khác chính là nhỏ Phương và nhỏ Lệ. Thấy Hào ngồi ở đây nên nhỏ Phương mới tới coi thử
_Xin lỗi, hết ghế rùi-hắn ngước mặt lên lạnh lùng nói, khuôn mặt cực kì handsome nhưng giọng điệu như muốn đuổi khéo
Nhỏ Lệ tức giận xoay qua,đập vào mắt là khuôn mặt cực lạnh lùng cũng đầy vẻ mê hoặc hút hồn của hắn làm nhỏ phải đứng hình s. Nhỏ Lệ từ trước đến nay là người vô cùng kiêu căng, phách lối vốn nhỏ tưởng chỉ có những hotboy vừa đẹp trai vừa giàu có như Hào mới xứng với nhỏ nhưng ko ngờ trong người lại có người đẹp hơn cả Hào trên người còn toát lên khí chất quý tộc
_cậu là...-sau khi định thần lại nhỏ Lệ liền ngơ ngẩn hỏi
_Không liên quan tới cô- câu nói lạnh lùng, ko chút cảm xúc cắt ngang mộng tưởng của nhỏ Lệ
_Cậu-nhỏ lệ tức quá liền hậm hực bỏ đi trước khi đi ko quên ném cho nó và Tuyết cái nhìn ác ý
_Anh à,em đi nha-nhỏ Phương hôn gió Hào cái rùi liền theo nhỏ Lệ
Hào thấy vậy ko khỏi rùn mình, cậu chỉ cần mình Tuyết hôn cậu là đủ rùi. Nó và hắn cũng tiếp tục ăn uống nói chuyện
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tại góc khác của căn tin có cặp mắt ghen tỵ đang nhìn về phía người đang nói chuyện vui vẻ đằng kia. Nhỏ Lệ quả thật nuốt ko trôi cục tức này, nhỏ ko phục tại sao nó xấu xí như vậy mà hắn lại cho nó ngồi chung bàn chứ
_Anh ta là ai vậy ?-nhỏ Lệ ko phục hỏi con Phương nhưng ánh mắt lại rất say mê
_Cậu ta tên là Phạm Bảo Khánh là học sinh được nhận học bổng vào lớp em, thành tích nghe nói rất xuất sắc-nhỏ Phương trả lời
_Hả anh ta như vậy mà là học sinh nhận học bổng sao-Nhỏ Lệ có vẻ ko tin
_Đúng đó với lại anh ta lạnh lùng, khép kín lắm rất khó tiếp xúc-nói thật lúc nhỏ Phương gặp hắn ở lớp cũng bị hắn làm cho mê muội đầu óc nhưng lại rất khó làm quen với hắn, với lại người mà nhỏ đang nhắm tới là Hào
_anh ấy nhất định phải là của chị haha-nhỏ đó nói xong thì cười cực kì đáng ghét (con này bị hoang tưởng nặng rùi)
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Sau khi đi học về hắn lập tức thay đồ rùi đi ra ngoài.Hắn quyết định sẽ ko ở nhà nó ăn ko ngồi rồi nữa nên phải ra ngoài kiếm việc làm. Hắn đi tới chừng mấy cửa tiệm nhưng ko có nơi nào tuyển nhân viên, cuối cùng khi hắn đi qua tiệm cafe và đồ uống thì cũng thấy được bảng tuyển nhân viên phục vụ. Hắn vội vàng đi vào trong để gặp chủ quán xin vào làm nhân viên
_Cậu còn là sinh viên phải ko ?-ông chủ quan sát hắn rùi nói
_Đúng-hắn thẳng thắng trả lời
_Xin lỗi quán chúng tui chỉ tuyển nhân viên làm việc lâu dài thôi-ông chủ nói vẻ mặt tiếc nuối
_Vậy thôi cảm ơn ông-hắn nói xong thì đi ra ngoài
Hắn vừa ra tới cửa thì đã bị cả đám con gái vây quanh
_'Anh ơi anh là phục vụ ở đây sao ?'
_'Anh à anh tên j vậy ?'
_Anh, cho em ly cafe sữa'
Các cô gái bên ngoài khi thấy hắn cũng chạy vào như ong thấy mật. Khách càng ngày càng kéo vào tiệm đông hơn hầu hết đều là phái nữ. Ông chủ từ bên trong chạy ra thấy cảnh này thì liền chỉ vào hắn
_Cậu được nhận-ông chủ chắc chắn nói
Hắn nghe ông chủ nói vậy liền vội vàng gật đầu rùi bắt đầu công việc của mình. hắn thật ko ngờ chỉ dựa vào khuôn mặt lại kiếm được việc dễ dàng như vậy