. Bạch Lục Sênh theo chân Trác Vấn Phong đi qua một đoạn rừng, muỗi vo ve tấu nhạc bên tai. Cô trộm nghĩ thế này mà trần truồng bị ném vào rừng, không chết vì độc vật, cũng chết vì ngứa!
Gió thổi càng lúc càng thoáng, quả nhiên một chốc đã ra tới bờ suối. Một mạch suối bắc ngang rừng, nước suối trong vắt, thấy cả trêu xanh trong khe đá dưới suối, ánh trăng trên đầu rải xuống, lấp lánh như sông Ngân. Bạch Lục Sênh vốn muốn cởi giày đạp nước, có điều…
“Cậu nói ở đây không có vắt chứ?”
Trác Vấn Phong đặt giày lên một tảng đá cao, nhìn cô, đáp:
“Không…nhưng mà cho dù có cũng không thèm bám cậu!”
Lời vừa dứt, đã hứng trọn vốc nước vào mặt. Bạch Lục Sênh giả bộ nhíu mày:
“Tôi thấy năng lượng hắc ám trên người cậu, giúp cậu rửa trôi đi một chút.”
Trác Vấn Phong vuốt mặt, nhanh như cắt tạt lại cô, làm động tác hôn gió:
“Bảo bối, tỏa ra hương vị ngọt ngào như vậy để làm gì? Gội đi một chút gội đi một chút nha!”
Bạch Lục Sênh nghe xong liền muốn trượt chân. Quá buồn nôn rồi!
Hai người tạt qua tạt lại, ở dưới trăng uyên ương hí thủy, cũng không để ý hành động buổi tối tạt nước có bao nhiêu dở hơi. Cuối cùng là Trác Vấn Phong sợ cô lạnh, mới kéo cái người đang nhiệt huyết dâng trào trở về. Bạch Lục Sênh rũ rũ mái, làm bộ rất oán khổ kêu:
“Đáng tội ham vui. Gội đầu lại lần nữa thật không dễ dàng gì TT”
Về tới nhà chính, Trác Vấn Phong bảo:
“Từ đây về nhà cậu hơi xa, cậu tắm ở đây đi, tôi nhờ dì lấy quần áo cho cậu.”
“Hả? Như vậy hình như không ổn lắm.”
“Có gì không ổn? Em họ tôi sống ở đây, nhưng mà hai hôm trước đi thành phố B rồi. Dáng người nó ngang cậu, không sao đâu.”
Bấy giờ Bạch Lục Sênh mới yên tâm cầm khăn đi tắm. Qủa thật có chút lạnh khụ khụ.
. Tắm xong cũng không có hứng đi xem lửa trại. Bạch Lục Sênh xin phép về trước, mở máy lên mạng. Mười giờ, nhóm lớp của bọn họ đang đúng tầm họp chợ đây.
Đồng chí tiểu Giáp: A, lão Bạch lên mạng.
Tạ nữ vương: Tôi nói lão Trác không cùng bà xã ân ái nông trại tình yêu, lại để lão Bạch online giờ này?
Trác muội: Uyên ương hí thủy, mệt. ^^
Bạch Lục Sênh: “…” Cái trò gì đây? Nông trại? Cô đi nông trại còn chưa đứa nào trong lớp biết mà…
Sau một câu uyên ương hí thủy liền dẫn tới loạt bùng nổ
Tiểu Ất ăn cẩu lương: Bội thực bội thực, FA bọn tôi tiêu hóa không kịp đâu ư ư
Quan Quan Đại Hỉ: Lão Bạch hình như còn chưa biết bằng chứng nông trại tình yêu của hai bạn lúc bảy giờ tối đã được lên sóng.
Bạch lão đầu: Bằng chứng gì?
Tống Chỉ Khang lập tức gửi tới một bức cap màn hình, nội dung:
Lý cây si: Máu chó, lão Trác cố tình gửi bằng chứng tình yêu trêu tức tôi!!!
Phía dưới kèm theo bức ảnh Bạch Lục Sênh cùng Trác Vấn Phong ngồi cạnh nhau trên bàn ăn…
Bạch Lục Sênh: “…” Là hai vị tiền bối kia rảnh rỗi sao… TT người ta còn là khuê nữ mà… oan uổng… TT
____________________________________________________
Bạch lão đầu: Tình cờ gặp thôi, xóa ngay kịch bản trong đầu đi cho tôi -_/////
Tạ nữ vương: Ây yoooo, vậy cũng thật là có duyênnnnn
Tiểu Ất: Có duyên +
Hà Hà tài nữ: Có duyên +
Lý cây si: Có duyên +
…..
____________________________________________________
Bạch Lục Sênh oan không kể hết, liền inbox vấn tội Trác Vấn Phong:
Tiểu Sênh: Trác Vấn Phong, lấy thân rửa oan cho tôi!!!!!
Trác ôn thần: Dì gửi cho tôi, tôi chuyển cho cậu, kết quả là trượt tay…^^
Trác ôn thần: Hơn nữa nội tình trong sạch, sợ gì tin đồn…hay là cậu có suy nghĩ không trong sạch gì với tôi? Mau mau nói ra, tôi có thể suy nghĩ một chút ^^
Trác ôn thần: Bạn học Bạch… cái chuyện lấy thân rửa oan kia… ây da, kẻ hèn này nguyện ý…^^
Tiểu Sênh: Fuck + N
Trác ôn thần: Cậu nhiệt tình quá… xử nam người ta ngại ngùng ^^
Tiểu Sênh: “…” Bạn học Trác, người ta cũng là xử nữ có được không!!!
Trác ôn thần: Được rồi, họ Lý kia với Quan Hỉ Diêu cùng tour sang Hàn, tôi báo thù giúp cậu ^^
____________________________________________________
Lão Trác: Hí thủy muốn mệt, còn dẫm phải cẩu lương nhà người khác ^^
Kèm ảnh là Lý Dật cùng Quan Hỉ Diêu đứng tại tháp Namsan…
Tạ nữ vương: -)))))) @quanquanđạihỉ @lýcâysi
Ôn thuyền phó: cẩu lương +
Tống : -)))))) còn dám mở mồm ra kêu lão Trác trêu tức cậu
Hà Hà tài nữ: Mẹ nó, chị đây còn ngồi hẹn hò với sách vở thì mấy người…
Quan Quan Đại Hỉ: …
Lý cây si: …
Bạch lão đầu: ai đó đã nói rồi, tự tạo nghiệt thì không thể sống tốt:>
____________________________________________________
Trác ôn thần: Anh đây đã nói nhất định không để em chịu thiệt rồi ^^
Tiểu Sênh: Trác đại thần, tôi đột nhiên thấy tên cậu tỏa sáng lấp lánh.
Trác ôn thần: Có phải muốn lấy thân báo đáp rồi không? ^^
Tiểu Sênh: Trả đại thần cho tôi, cậu thật thối!
Trác Vấn Phong ngồi bên này máy tính ha ha cười, liếc thấy mười một giờ hơn, nhanh gõ chữ:
Trác ôn thần: Ngày mai có hoạt động thăm quan cánh đồng hướng dương, ngủ sớm đi.
Bạch Lục Sênh gõ ừ một tiếng, nhớ ra Tào Tuyết nhắn tối nay ở cùng Trác Tiểu Quyên, định xuống khóa cửa, lại thấy khung chat nhảy ra dòng chữ:
Trác ôn thần: Bảo bối, đêm khuya cô quạnh, có thị tẩm không?
Tiểu Sênh: Đã bị đày vào lãnh cung, còn hi vọng cái gì?
Trác ôn thần: Long sàng đã ấm, thỉnh bảo bối đi nằm.
Trác ôn thần: Đêm xuân ngắn ngủi, thỉnh quý trọng.
Trác ôn thần: Phù dung trưỡng noãn độ xuân tiêu.
Bạch Lục Sênh: “…” Cô căn bản là không thể cùng cái người buồn nôn kia nói chuyện!!!
Trác Vấn Phong thấy cô hồi lâu không trả lời, cười cười tắt máy. Nằm xuống giường mới nhìn sang chỗ trống bên cạnh… Ngày nào đó, ở đây là cậu thì thật tốt!