Cuộc sống học đường cho đến khi kì nghỉ hè bắt đầu chẳng có gì ngoài đau khổ.
Ngày tháng đến trường và về nhà cùng với hai người đã phản bội tôi rất đau đớn.
Trước kia, nhìn hai người họ cười với tôi thì tôi cảm thấy rất hạnh phúc từ tận đáy lòng, nhưng sau khi biết được sự thật mình đã bị phản bội, tôi chỉ thấy chướng mắt.
Tôi cố gắng kìm nén cơn buồn nôn và nói chuyện như thường lệ với hai người họ.
Đau đớn.
Tôi không muốn trải qua nỗi đau này.
Tôi muốn gặp lại Sakuma-kun.
Sakuma-kun là người duy nhất có thể chia sẻ nỗi đau này.
Tôi muốn gặp Sakuma-kun càng sớm càng tốt và muốn cậu ta an ủi tôi vượt qua đau khổ này.
Sakuma-kun chỉ là người yêu giả, chứ thật ra tôi không thích gì cậu ta lắm.
Tuy nhiên, tôi biết rằng mình đang dần phụ thuộc vào Sakuma-kun.
Kể từ đó, tối nào tôi cũng gặp Sakuma-kun, nhắn tin và gọi điện với cậu ta.
Những lúc nói chuyện với Sakuma-kun, là những khoảng thời gian khiến con tim của tôi an dịu nhất.
Và giờ đây khi kì nghỉ hè cuối cùng cũng bắt đầu, tôi không còn phải gặp hai người kia mỗi ngày nữa. Con tim của tôi chợt bình tâm hơn chút.
Kota-kun nói rằng anh ta sẽ đi làm thêm trong kì nghỉ hè, nhưng tôi đã theo dõi xem anh ấy vài lần như một kẻ đeo bám để xem thật sự anh ấy có bí mật hẹn gặp Hitomi-chan hay không.
Mặc dù tôi đã theo dõi Kota-kun được vài ngày nhưng tôi chưa bao giờ thấy anh ấy gặp Hitomi-chan.
Tuy nhiên, sau khi xem bức ảnh đó thì chuyện hai người họ đang lén lút hẹn hò sau lưng tôi đã quá rõ ràng.
Vì thế, ngay cả khi Kota-kun và Hitomi-chan rủ tôi đi chơi cùng, tôi nói rằng bản thân đã có kế hoạch riêng như những gì đã bàn với Sakuma-kun.
Ngay cả khi tôi từ chối, sẽ thật rắc rối nếu anh ấy đến nhà tôi và phát hiện ra tôi đang rảnh rỗi, vì vậy tôi quyết định gặp Sakuma-kun vào ngày tôi từ chối.Ngày tôi gặp Sakuma-kun lần thứ sáu trong kì nghỉ hè, khi chúng tôi đang nói chuyện ở công viên, cậu ta đưa cho tôi một bức ảnh khác.Bức ảnh chụp Kota-kun và Hitomi-chan bước ra từ khách sạn tình yêu.Hơn nữa, không chỉ có một bức ảnh mà có rất nhiều bức ảnh giống nhau.
“Có vẻ như họ gặp nhau nhiều lần ngay cả trong kì nghỉ hè.”
"Tôi không thể tha thứ cho anh ta. Anh ta phải phản bội tôi bao nhiêu lần mới thoả mãn hả..."
Tôi bực bội đến nỗi nước mắt tự nhiên trào ra.
"Không sao đâu. Tớ sẽ ở bên cạnh cậu. Mishima... không, Yayoi. Hãy phụ thuộc vào tớ. Tớ sẽ cứu cậu."
Khi Sakuma-kun gọi tôi là Yayoi, tôi cảm thấy một cảm giác ấm áp trong lòng.Tại sao?Tôi mừng vì Sakuma-kun đã gọi thẳng tên của tôi.
"Sakuma-kun. Cảm ơn cậu."
“Đừng gọi tớ là Sakuma, hãy gọi tớ bằng tên luôn.”
"Ừ...Michiru, cảm ơn cậu."
Khi tôi gọi bằng tên, Michiru dùng lòng bàn tay xoa má tôi và đưa mặt cậu ta lại gần tôi hơn.
Ôi, tôi sắp được hôn.Tôi do dự một lúc, nhưng rồi tôi nhớ ra sự phản bội của Kota-kun và chấp nhận nụ hôn của Michiru.Sau đó, tôi đến thẳng nhà Michiru và quan hệ tình dục với một chàng trai không phải Kota-kun lần đầu tiên.Thành thật mà nói, tôi cảm thấy sướng hơn khi làm tình với Kota-kun, nhưng khi tôi nghĩ rằng mình đang trả thù những kẻ đã phản bội tôi đang quan hệ tình dục với Hitomi, phần hạ bộ của tôi nóng lên và tôi thực sự phấn khích.Một khi đã quan hệ tình dục, lí trí của ta dễ dàng bị phá vỡ.
Sau ngày hôm đó, tôi quan hệ tình dục với Michiru hết lần này đến lần khác.Đó là lí do tại sao tôi chưa bao giờ gặp Kota-kun và những người khác trong kì nghỉ hè. Tôi quan hệ tình dục với Michiru mỗi ngày.Bố mẹ Michiru ban ngày đi làm, trời cũng đã khuya nên anh ta cũng không phải chần chừ gì cả.Tôi nghiện cách làm tình khi phản bội người mình yêu mà Kota-kun và Hitomi-chan đã làm.
Mỗi lần quan hệ với Michiru, tôi luôn nghĩ “Đáng đời”.Điều đó cũng làm tăng thêm cảm xúc.
Khi kì nghỉ hè kết thúc và học kì mới bắt đầu, tôi không thèm đợi Kota-kun và Hitomi-chan rồi tự mình đến trường.
Hôm nay là ngày tôi sẽ trả thù mà tôi đã quyết định thực hiện với Michiru. Khi tôi đang ở trong lớp, Kota-kun và Hitomi-chan cùng nhau đến trường. Anh ấy ngay lập tức đến gặp tôi và hỏi, “Tại sao em lại đi trước vậy? Ngoài ra, em không về nhà trong kì nghỉ hè và anh cũng không nhận được tin nhắn nào. Em đang làm gì vậy?''
Giọng nói đó không có vẻ giận dữ mà lại bình thản khiến tôi tức giận.Tôi biết các người đã phản bội tôi và quan hệ tình dục suốt thời gian qua.Tôi kìm nén mong muốn thốt ra điều đó và hỏi Kota-kun bằng giọng thường ngày của mình, "Em xin lỗi, em bận mà. Vậy, Kota-kun… Sau giờ học, anh có thể ra sau phòng tập thể dục được không? Mà nhớ là anh phải đi một mình đó nha?''Kota-kun có vẻ bối rối nhưng hắn ta nói: “À, anh hiểu rồi. Vậy ở đó em sẽ nói cho anh biết nhỉ?''
Đúng rồi, phải ha. Hãy cùng nhau nói thật nhiều điều nào.
Sau đó, sau giờ học, Kota-kun xuất hiện khoảng 10 phút sau khi tôi đến phía sau nhà thi đấu.
"Có chuyện gì với Yayoi vậy? Chuyện gì đã xảy ra trong kỳ nghỉ hè vậy?"
Ngay khi chúng tôi đến, Kota-kun hỏi tôi đang làm gì trong kì nghỉ hè.
“Em nói là em có kế hoạch phải không?
“Đó là lí do vì sao anh muốn hỏi em đã làm gì."
"Kota-kun cũng làm y chang em thôi chứ đâu? Kota-kun cũng bận mà nhỉ?"
"Y chang à? Yayoi cũng có công việc bán thời gian à?"
Công việc bán thời gian? Đã đến đây rồi mà vẫn có suy nghĩ thế à?
"Không, em không có việc làm bán thời gian. Mà thôi, Kota-kun. Chúng ta chia tay bây giờ nhé?""Hả? Chia tay? Tại sao?"
"Bởi vì có một người tôi yêu hơn Kota-kun. Tôi yêu anh ta hơn cả anh, người đã phản bội tôi. Có một người quan trọng với tôi đã chữa lành vết thương cho tôi khi tôi bị tổn thương."
Khi tôi đang nói điều này, một người con trai tiến đến từ bóng tối của phòng tập thể dục.Người đó là Michiru.
"Này, Michiru. Sao cậu lại ở đây?"
“Mày nghe em ấy nói nãy giờ cũng biết rồi mà phải không?”
"Gì--"
Ngay khi Kota-kun chuẩn bị đến gần tôi, Michiru đã nắm lấy cằm tôi và hôn tôi. Tôi cũng quàng tay qua cổ Michiru và đón nhận nụ hôn. Không, ngược lại, tôi còn chủ động di chuyển lưỡi của Michiru, quấn chúng vào nhau.
"Không, làm ơn dừng lại-"
Khi tôi nhìn Kota-kun từ bên cạnh, tôi thấy anh ấy đang khóc.Quá là đã luôn.Thấy vậy, tôi càng hưng phấn hơn trước và cọ sát phần thân dưới của mình vào Michiru.Michiru cũng đang xoa bóp ngực tôi một cách mạnh mẽ.
*Tiếng hôn của mấy con khỉ*
Giọng tôi thoát ra khi hôn.Trong hoàn cảnh ở trường và trước mặt người đàn ông đã phản bội mình, tôi phấn khích đến mức đang làm một điều gì đó còn hơn cả hôn người mình yêu.Sau đó tôi nghe thấy âm thanh "Oẹ".Kota-kun nôn ói.Ahahahahahaha.Kota-kun cũng nôn ói.
Hắn ta cũng giống như tôi.Tôi cũng đã nôn nao khi nhìn thấy bức ảnh của hắn.
Đau khổ lắm đó nha.
Ngay cả khi ở nhà, mỗi lần nhớ lại tôi lại nôn ói.
Thật là đau đớn.
Nó rất đau đớn.
Đáng đời nha con!
Đó là sự trừng phạt của anh vì đã làm em đau khổ.
"Ù ôi, bẩn quá. Ý tôi là vậy đó, nên đừng dính líu đến tôi nữa, Hamasaki-kun."
Michiru và tôi đi bên cạnh Hamasaki-kun, người đang gục xuống trong khi nôn mửa, và nói với Michiru, “Bây giờ chúng ta đi làm tình đi,” theo cách cố tình cho Hamasaki-kun nghe thấy.
*************
P/S: Tôi đã trở lại sau khi đọc nhiều bộ còn tâm lí hơn cả cái củ nợ này. Và tôi sẽ mang đến sự tridodai cho các bạn. ?