"Đúng, chính là như vậy, như vậy em thật là xinh đẹp!"
Âm thanh ngọt ngào nỉ non vang lên bên tai Niệm Mị, trong đôi mắt trống rỗng của cô dần dần có thần thái.
"Bốp!"
Niệm Mị mới tiến vào thân thể này liền cảm nhận được trên mặt nóng rát đau đớn.
"Con điếm nhà mày, dùng loại ánh mắt này có phải là muốn đi quyến rũ thằng nào rồi không?"
Tiếng người đàn ông rống giận vang lên bên tai Niệm Mị bên tai, làm cho lỗ tai cô thấy có chút đau.
Một dòng máu tươi nhỏ từ khóe miệng Niệm Mị tràn ra, ánh mắt của cô chậm rãi trở nên dịu dàng... Lại dịu dàng!
Tay hơi giật giật, cảm nhận được trói buộc đến từ chỗ cổ tay, khóe miệng Niệm Mị bỗng gợi lên một vòng cung nhẹ nhàng.
"Bốp!"
Lại một bạt tai tát thẳng lên mặt Niệm Mị.
Đau đớn lần này khiến cho Niệm Mị cảm nhận càng thêm rõ ràng,nhưng cô lại như không hề cảm giác được đau đớn, vẫn như cũ cười tươi nhìn người đàn ông đẹp trai đang phẫn nộ trước mặt mình.
Cả ánh mắt lẫn khuôn mặt của Niệm Mị đều vô cùng ôn hòa, nhưng mà lại thấy một luồng khí đen mỏng từ thân thể cô tràn ra ngoài, rồi ăn mòn xích sắt trói buộc cô.
Người đàn ông nhìn thấy Niệm Mị cười, sửng sốt trong chốc lát.
Chỉ trong nháy mắt hắn ngẩng người, tay Niệm Mị đã được giải thoát, chụp lấy cổ rồi kéo người đàn ông xuống, sau đó xoay người dựng lên cưỡi trên người hắn ta.
Lúc này Niệm Mị mới phát hiện ra chính mình và người đàn ông kia đang ở trên giường. Người kia lấy lại tinh thần, biểu cảm phận nộ đã biến mất, ánh mắt lại trở nên nhu hòa, bỗng nhiên liền cười.
"Lộ Nhi!"
Niệm Mị mỉm cười không đổi, trên tay dùng sức không chút khách khí mà nhắm ngay mặt người đàn ông tát xuống mấy cái.
Mặt hắn ta nhanh chóng sưng lên, tuy nhiên hắn lại không phát ra bất kì một tiếng nào.
Vài phút sau không phải người đàn ông kia không phát ra âm thanh nào, mà là hoàn toàn không thể phát ra âm thanh.
Niệm Mị dẫm mạnh một chân lên bụng hắn ta, kết thúc trận thi bạo này.
Sau đó ký ức thuộc về nguyên chủ cũng dần hiện ra.
Nguyên chủ gọi là Ngũ Diệp Sương, là em gái cùng mẹ với Ngũ Lộ, lớn lên cùng Ngũ Lộ tựa như sinh đôi. Tuy nhiên cô lại nhỏ hơn Ngũ Lộ đến bốn tuổi.
Bởi vì là em gái, cho nên từ nhỏ cô đã được mọi người trong nhà yêu thương sủng ái nhiều hơn chị mình. Điều này đã khiến cho chị cô sinh ra đố kị đối với cô.
Ngũ Lộ vô cùng ưu tú, lại còn trầm ổn! Ngũ Diệp Sương lại có chút kiêu căng đáng yêu. Hai người tuy rằng có một khuôn mặt tựa như nhau nhưng tính cách lại bất đồng.
Ngũ Lộ ưu tú khiến cho người nhà họ Ngũ vô cùng yên tâm, cho nên liền đem Ngũ Diệp Sương mười bảy tuổi giao cho cô ta, sau đó liền đi ra ngoài du lịch.
Ai nào biết được Ngũ Lộ năm mười bảy tuổi liền cùng lão đại hắc đạo Trương Chiếu Thiên thông đồng ở bên nhau, nhưng sau đó Ngũ Lộ gặp được người tốt hơn, liền quẳng hắn ta ra sau đầu.
Sau khi Trương Chiếu Thiên biết chuyện thì tình cảm giữa hắn với Ngũ Lộ bắt đầu biến chất, tính cách vốn dĩ cố chấp càng lúc càng trở nên cố chấp.
Hắn muốn trả thù Ngũ Lộ, hắn muốn tra tấn cô ta! Nhưng mà Ngũ Lộ lại vẫn luôn được người đàn ông của cô ta che chở, làm cho Trương Chiếu Thiên không có cơ hội xuống tay!
Cho nên khi Ngũ Lộ mang theo Ngũ Diệp Sương xuất hiện thì Trương Chiếu Thiên liền tìm tới mục tiêu của chính mình.
Mà Ngũ Lộ vẫn luôn bị Trương Chiếu Thiên nhìn chằm chằm đã sớm phát hiện ra chuyện kì lạ, cho nên Ngũ Diệp Sương chính là do cô ta cố ý mang tới.
Ngũ Diệp Sương mười bảy tuổi, cùng tuổi với cô ta khi mới bắt đầu quen Trương Chiếu Thiên, lớn lên cũng lại tương tự.
Chỉ cần Ngũ Diệp Sương xuất hiện ở trước mặt Trương Chiếu Thiên, thì cô ta có thể cam đoan rằng ánh mắt hắn sẽ chuyển dời đến trên người Ngũ Diệp Sương.
Cho nên trong một lần du ngoạn cô ta cố ý bỏ rơi Ngũ Diệp Sương, để cô rơi vào trong tay Trương Chiếu Thiên.
Sau khi Trương Chiếu Thiên bắt được Ngũ Diệp Sương thì mỗi ngày đều tra tấn cô, rồi lại hiếp cô. Ngay cả lúc cô mang thai vẫn tra tấn như cũ, làm cô sảy thai.
Sau khi sảy thai, Trương Chiếu Thiên vẫn tiếp tục thi bạo Ngũ Diệp Sương, làm cô lại lần nữa hoài thai, rồi lại lần nữa sảy thai...