Hai người Ái Lạc Minh cùng Lạc Thiên Kỳ sau khi tập dợt trong phòng mấy tiếng đồng hồ, Lạc Thiên Kỳ đã bị hành đến không thể nhấc người lên nổi, Ái Lạc Minh thì vẫn còn sung sức muốn làm thêm nhưng sợ y mệt nên đành trừng mắt với tiểu đệ còn thèm khát của mình sau đó an ổn đem Lạc Thiên Kỳ vào nhà tắm tẩy rửa.
Trong lúc y còn đang ngâm mình trong làn nước ấm thì Ái Lạc Minh đã tranh thủ dọn dẹp bãi chiến trường mình vừa gây ra, may là hắn có phép nên chỉ cần vung tay một cái thì đâu lại vào đấy nên không có gì gọi là tổn sức.
Ái Lạc Minh vào nhà tắm bế Lạc Thiên Kỳ đang lim dim ngủ ra, dùng phép làm khô cơ thể y một lượt rồi nhẹ nhàng đặt y lên giường.
Chạm vào cảm giác mềm mại Lạc Thiên Kỳ liền lăn một vòng đem mình quấn lại trong chăn, trên giường lập tức xuất hiện một ổ nhộng lớn.
Ái Lạc Minh cười cười đi đến vỗ nhẹ vào chăn.
"Tiểu Kỳ, mau ló đầu ra, sẽ ngạt thở."
Bên trong truyền ra tiếng hừ hừ, Lạc Thiên Kỳ không tình nguyện mà đưa đầu ra, mắt vẫn nhắm chặt cứ thể như đây là hành động vô thức của y vậy.
Sự đáng yêu ấy làm Ái Lạc Minh không kiềm nổi mà cuối xuống hôn loạn lên gương mặt nhỏ xinh ra.
Lạc Thiên Kỳ nhăn mặt đưa tay ra vỗ bôm bốp vào mặt ai đó mấy cái.
Ái Lạc Minh khẽ cười giữ lấy tay y sau đó thuận thế luồn vào trong đem người kéo ra ôm vào lòng.
Hắn đắp chăn lại cho hai người rồi hôn nhẹ lên trán Lạc Thiên Kỳ.
"Ngủ ngon Tiểu Kỳ."
"Um~"
Lạc Thiên Kỳ mệt mỏi rúc vào người Ái Lạc Minh, tiếng kêu nhỏ như tiếng mèo chạm đến tim hắn, tiểu đệ khó khăn lắm mới hạ xuống nay lại trở nên phấn chấn, Ái Lạc Minh cắn răng kiềm nén ôm chặt lấy Lạc Thiên Kỳ, trong đầu không ngừng niệm thần chú giúp bình tĩnh.
Sang ngày hôm sau Ái Lạc Minh hớn hở kéo tay Lạc Thiên Kỳ lên Thiên đàng thông báo cho Đại Thiên Sứ rằng mình sắp kết hôn rồi liền rời đi, không thèm xem biểu cảm vi diệu của Đại Thiên Sứ.
Đại Thiên Sứ ngồi trên ghế bất lực đỡ trán dõi theo hai người nào đó đang nắm tay dung dăng dung dẻ rời khỏi Thần Điện, nhớ lại lời thông báo của tên nhóc nào đó ông hận không thể bay xuống ký đầu hắn một cái.
"Đại Thiên Sứ, con đến đây để thông báo cho người biết rằng hai ngày nữa tụi con sẽ tổ chức lễ cưới, con thông báo chứ không phải xin nên người ngăn cản cũng vô ích, nếu muốn người có thể thử, con không ngại đập cái Thần Điện mới sửa chửa này đâu."
Đại Thiên Sứ nghiến răng, cái lời đó là đe dọa có hiểu không? Thông báo con khỉ gì.
Sau khi báo tin Ái Lạc Minh liền kéo Lạc Thiên Kỳ xuống Địa Ngục gặp hai vị kia bàn chuyện, nhìn bộ dạng hấp tấp của hắn Lạc Thiên Kỳ cũng biết hắn đang phấn khích đến mức nào, y chỉ đành mỉm cười để hắn dắt mình đi.
Hai ngày sau lễ cưới diễn ra tại nơi hai người đã tỏ lòng cho nhau biết, chính là chỗ gần vách vực của Cấm Địa.
Tham gia hôn lễ chỉ có vài người thân thiết.
Dưới sự chúc phúc của Trì Anh, Lạc Vũ dù vẫn còn bất mãn và tất cả mọi người ở đây hai người trao nhau lời thề nguyện sống yêu thương nhau trọn đời.
Viễn Thần đứng một bên như mẹ già cảm động chấm nước mắt.
"Huhu Ái Lạc Minh, cậu cuối cùng cũng có người quản rồi, tôi đỡ khổ rồi huhu, hạnh phúc quá đi."
Ái Lạc Minh lườm Viễn Thần cho hắn một đạp làm Lạc Thiên Kỳ cười không thôi.
Trên một cái bàn, Tiểu Bạch đang chăm chú thưởng thức miếng thịt của mình thì Tiểu Hoàng từ đâu phe phẩy đuôi đi tới, thấy nó Tiểu Bạch liền gắp miếng thịt lên định quay đầu đi.
Tiểu Hoàng lập tức nhảy lên chặn đầu, dưới con mắt khó chịu của Tiểu Bạch, Tiểu Hoàng đưa ra một dĩa thịt bò được chế biến ngon lành đang tỏa hương thơm phức, so với miếng thịt mà Tiểu Bạch đang ngoạm rõ ràng trông ngon hơn nhiều.
Tiểu Bạch nhìn vào đôi mắt chân thành của con mèo đen nào đó do dự một lúc liền quăng miếng thịt trong miệng đi, chầm chậm đi tới ăn miếng thịt bò kia.
Hừ, ta nể tình miếng thịt bò đấy nhé.
Sau khi kết hôn hai người quyết định sống ở thế giới loài người tận hưởng hạnh phúc của vợ chồng son.
Như mọi ngày, sau khi ăn tối xong một lúc thì Lạc Thiên Kỳ sẽ đi tắm, Ái Lạc Minh thì ở dưới bếp dọn dẹp và hâm sữa cho y.
Ái Lạc Minh nhìn ly sữa trên bàn vừa đun nóng, lại nhìn đến lọ chất lỏng màu hồng trên tay mình, khóe miệng không nhịn được câu lên một nụ cười gian xảo, đây là thứ mẹ vợ đưa cho hắn a, vì thế hắn sẽ tận dụng thật tốt.
Đoạn hắn đổ hết lọ chất lỏng vào ly sữa, đợi nó tan hết rồi vui vẻ cầm nó đi lên lầu.
"Tiểu Kỳ uống sữa nào...!"
Ái Lạc Minh đơ người nhìn Lạc Thiên Kỳ nửa thân trên không một mảnh vải che chắn, thân dưới thì được khăn tắm vắt ngang hông che đi.
Yết hầu khẽ động, cơ thể của vợ hắn thật sự rất mê người.
Lạc Thiên Kỳ nhìn thấy Ái Lạc Minh đang ngơ ngác thì lại huơ huơ tay trước mặt hắn.
"Anh làm sao đấy?"
"Hả?...!À không gì, sữa anh hâm nóng rồi này, em uống đi."
Lạc Thiên Kỳ nhận lấy ly sữa đưa lên miệng uống cạn mà không để ý thấy ánh mặt gian manh của ai đó.
Ái Lạc Minh nhận lấy cái ly đã cạn đặt lên bàn rồi lao đến ôm lấy eo kéo y ép sát vào người mình.
Lạc Thiên Kỳ ngượng ngùng đấm vào vai hắn.
"Làm cái gì đấy?"
Ái Lạc Minh cắn nhẹ vành tai của y khiến nó đỏ lên.
"Tiểu Kỳ, em có nghĩ là chúng ta nên vận động một chút cho dễ ngủ không?"
Lạc Thiên Kỳ ngu ngơ nhìn hắn mà hở một tiếng, Ái Lạc Minh liếm môi cười đưa tay xuống bóp nhẹ lấy cặp đào căng mọng của y.
Đến lúc này Lạc Thiên Kỳ không hiểu vận động mà hắn nói là gì thì thua rồi.
"Anh..."
Ái Lạc Minh cười hì hì đem Lạc Thiên Kỳ đẩy xuống giường, sẵn tiện tay kéo khăn tắm của y ra luôn, Lạc Thiên Kỳ giật mình dùng tay che lại vị trí hạ bộ của mình.
Ái Lạc Minh nhìn y cười xấu xa.
"Cũng đâu phải chưa thấy, em cần gì xấu hổ chứ."
Lạc Thiên Kỳ ngượng chín mặt giơ chân đạp vào mặt hắn một cái khẽ quát.
"Tên biến thái nhà anh!"
Ái Lạc Minh nắm lấy cổ chân thon gọn của y nhẹ nhàng hôn lên đó, giọng nói trầm trầm cất lên đầy quyến rũ.
"Phải biến thái mới đè được em chứ."
"Vô sĩ...!um...!"
Ái Lạc Minh điên cuồng hôn lên đôi môi nhỏ xinh kia, Lạc Thiên Kỳ sau vài lần giảy giụa theo bản năng thì cũng phối hợp với hắn.
Tay Ái Lạc Minh trượt dần xuống sờ soạng khắp cơ thể Lạc Thiên Kỳ, vì mới tắm xong nên y nhạy cảm hơn bình thường hắn vừa chạm vào đã không nhịn được mà run lên một cái.
Ái Lạc Minh nhìn phản ứng của y thì khóe môi không khỏi kéo lên, hắn hơi cúi đầu phả hơi thở nóng rực của mình vào tai y thì tầm.
"Tiểu Kỳ, sinh con cho anh nha."
Lạc Thiên Kỳ đang chìm trong khoái cảm mà bàn tay hắn mang lại khi ma sát cơ thể mình nghe hắn nói thì dùng đôi mắt mơ màng đã phủ một tầng sương mà nhìn hắn, lời nói ấy như thể thôi miên tâm trí y khiến y vô thức gật đầu.
Ái Lạc Minh mỉm cười hôn lên trán rồi trượt xuống mũi, xuống môi Lạc Thiên Kỳ.
Hai người quấn lấy nhau một lúc rồi hắn mới buông tha trượt xuống cổ y.
Một đêm kích tình cứ thế qua đi, sáng hôm sau chính là một trận đòn đang chờ đón Ái Lạc Minh.