Chương 24: Lời mời từ Kruga
Vẫn như bao ngày thường, quán ăn trưa rẻ tiền nhất ở thành phố Renryll vẫn là nơi để Lynn và Theo cùng tới để dùng bữa, trò chuyện chung cùng Elios và những người bạn của mình.
Và hôm nay cũng vậy, vừa bước chân vào quán, cả hai đứa đã thấy các đàn anh đàn chị của mình giữ sẵn chỗ cho chúng tự lúc nào.
“Lynn, Theo, ở đây nè!” Shila vừa hô to, cô vừa vẫy tay gọi hai đứa nhóc.
Càng tới gần chỗ bàn hơn, bộ đôi càng nhận ra rằng hôm nay còn có thêm cả một vị khách ở đây nữa. Không ai khác, đó chính là Kruga.
Kruga ngay lập tức chào đón Lynn một cách thật nồng nhiệt và đằm thắm.
“Ồ, bậc thầy của lớp Ma thuật Nhẫn cuối cùng cũng đã tới rồi. Em vẫn khỏe chứ nhóc?”
“Kruga-san! Sao anh lại ở đây vậy?” Lynn đáp lại Kruga trong sự ngỡ ngàng.
“Ái chà, thế ra là Lynn có biết anh sao?”
“Tất nhiên là em biết chứ ạ! Kruga-san chính là người đã liên tiếp vô địch cuộc thi ma pháp sư được tổ chức bởi Học viện. Chẳng có bất cứ pháp sư tập sự nào ở dưới đây là không biết tới anh cả”.
“Lynn, hôm nay Kruga tới đây là để gặp em đấy”, Elios mở lời.
“Ế, em ư? Nhưng mà tại sao…”
“Tại sao ư, thì để mời em tham gia vào nhóm của tụi này trước khi bọn Magulheim nhúng tay vào chứ còn gì nữa. Xin tự giới thiệu, bọn anh chính là bang hội ‘Quang Tiễn’.
***
Lynn như cảm nhận được ánh mắt của những người khác trong quán đang hướng về phía bàn mà mình đang ngồi, trong khi cả bọn đang dùng bữa.
Tất nhiên là, đa số chúng đều đổ dồn hết về phía Kruga rồi.
Sự có mặt của anh ngày hôm nay – có thể gọi là ánh hào quang cũng được – thực sự rất có ảnh hưởng, tựa như một người nổi tiếng với độ trứ danh đạt tới mức mãnh liệt vậy.
Kể cả có biết tới Kruga hay không thì, bất cứ ai tình cờ đi ngang qua cũng điều phải liếc nhìn anh một cái.
Và đương nhiên, Lynn và mọi người trong bàn cũng bị dòm ngó bởi các vị khách xung quanh bằng những ánh mắt tò mò, đơn giản chỉ vì bọn họ muốn tìm hiểu xem mối quan hệ giữa cả lũ với Kruga là sao. Lynn thực sự rất thích việc được trở thành tâm điểm của sự chú ý như thế này.
“Vậy là, anh và Elios không phải thành viên của bang hội Magulheim ư?”
“Tất nhiên là không rồi em. Magulheim là một bang hội cực kỳ ưu tú. Đâu phải ai cũng có thể được tham gia như Kruga đây đâu, nhỉ”, Shila nói, dụ ý trêu chọc.
“Thôi nào Shila, đừng nói vậy nữa” Kruga tỏ ý khó chịu.
“Ngay cả những học viên như tụi anh cũng không thể cứ ỷ lại vào người khác rồi chờ cơ duyên để được mời bang hội đâu. Lynn à, em nổi bật hơn so với những kẻ khác. Việc bọn họ để ý tới em thực sự là chuyện lớn đấy”, Kruga nói với Lynn, giọng như tràn ngập một sự vui mừng thật thuần khiết.
Kruga, Elios, Agul và Shila, bốn người họ đều là những người bạn đồng trang lứa. Mặc cho địa vị xuất thân là khác nhau, thế nhưng cả bốn người đều học cùng lớp, và quan trọng hơn, đó là cùng hướng tới một mục đích chung. Bọn họ hỗ trợ cho nhau, cùng nhau cố gắng hết mình và một mực kiên trì với mục tiêu mà mình đã đặt ra.
“Nếu là ở trên chiến trường thì, không một ai trong số toàn bộ học viên của khóa bọn chị là có thể bì được với Kruga cả. Nhưng nếu là về mặt học thức thì, Elios mới chính là người dẫn đầu đấy” Shila nói.
Lynn nghe vậy, trong lòng cậu lại càng thêm phần ngưỡng mộ Elios hơn.
Cậu cũng dần bắt đầu cảm nhận được sự thân mật giữa mình và Kruga đang ngày một tăng lên nữa. Từ những tấm ảnh trước kia mà mình được nhìn thấy, Lynn cứ ngỡ rằng anh phải là một con người lạnh lùng lắm chứ. Nhưng ngay tại đây, tại quán ăn này, Kruga đang chứng minh cho cậu thấy rằng những phỏng đoán ban đầu của mình là sai, rằng anh còn hòa đồng và thân thiện hơn so với những gì mà cậu đã từng nghĩ nữa.
Ngay cả là những thứ thức ăn rẻ tiền ở Renryll mà mình đang thưởng thức thì, Kruga vẫn chẳng hề hé môi nửa lời nói những câu trịch thượng mà một tên quý tộc vẫn thường hay dùng để chê bai hay khinh miệt cả. Mọi lời nói đều chỉ là những lời khen đầy ý tích cực mà thôi.
Elios bắt đầu giải thích cho Lynn về mục đích chuyến thăm lần này của Kruga.
“Cả anh và Kruga đều có chung một chí hướng muốn được lập nên một bang hội mới, và cũng là độc nhất luôn. Thế nên, tụi anh mới đang tìm kiếm những con người muốn khám phá khu rừng Hiden. Cậu chàng này đang dành ra đống thời gian quý báu của mình để nhờ anh đưa xuống Renryll rồi làm quen với em, thế nên anh mới chủ động đưa cậu ta xuống đấy”.
“Elios và anh không thể đứng nhìn thêm bất cứ nhân tài nào tuột vào tay của Magulheim được nữa. Thôi thì, trở lại vấn đề chính… Lynn, em vẫn chưa gửi thư hồi đáp lại lời mời của Magulheim đâu chứ?” Kruga hỏi.
Lynn hít một hơi thật sâu trong khi cố tiêu hóa hết đống thông tin mà Kruga vừa mới nói.
“Em mới chỉ định tới chỗ Hội đồng để gửi thư thôi ạ”.
“Thế thì chúng ta tới kịp lúc rồi. Vậy, thế này thì sao? Liệu em sẽ chấp nhận lời mời gia nhập hội của bọn này chứ Lynn? Hãy để anh nói điều này nhé. Để làm tốt nhiệm vụ ở trong Magulheim thực sự không phải là chuyện dễ dàng gì đâu. Lời hứa mà em đã tuyện thệ một khi vào hội sẽ phải thật liêm chính, không được nửa vời dù chỉ một chút, thực sự… rất là nghiêm khắc. Chưa kể, đó còn là một bang hội đã có tuổi đời cao nữa, những bậc thành viên tiền bối đi trước em có thể sẽ khiến em cảm thấy rất khó chịu và bực mình. Ngược lại, bang hội của tụi anh mới chỉ đang trong giai đoạn hình thành. Tuổi tác gần như là bằng nhau sẽ giúp cho chúng ta dễ hòa hợp và gẫn gũi với nhau hơn trong công việc đấy” Kruga vừa nói, anh vừa kể sơ qua cho Lynn về Bang hội Quang Tiễn mới của mình.
“Chuyện là, em thực sự đang tính gửi thư hồi đáp lại ngay ngày hôm nay ạ …” Lynn nói, trông cậu rất khó xử.
“Anh hiểu, chắc em cũng muốn ít nhất được một lần tham gia bang hội của bọn họ mà nhỉ”.
“Vâng ạ. Dù biết là sẽ không dễ dàng gì, nhưng em vẫn…”
“Thôi được, đây là quyết định của em nên bọn anh sẽ không bắt buộc. Mà nếu đặt là anh thì chắc anh cũng sẽ làm như em thôi” Kruga đành bỏ cuộc.
Sau khi ngưng lại một lúc, anh lại quay lại hỏi thêm cả Theo nữa.
“Theo, em thì sao?”
“Hử? Em á?” Theo đáp lại, có vẻ như cậu không ngờ trước được câu hỏi này của Kruga.
“Đợi đã nào. Cậu đã bảo là chỉ giới thiệu với Lynn thôi chứ không cố tuyển mộ cả Theo nữa kia mà”, Elios cắt ngang lời Kruga.
“Sao vậy Elios? Thôi nào, đừng keo kiệt như thế chứ”.
Và thế là cả hai bắt đầu cãi nhau. Ừ thì đúng là cãi nhau thật, nhưng đây giống như là kiểu cãi nhau mà những người bạn thân thường hay có vậy, thật nhẹ nhàng và thoải mái làm sao.
Tình bạn của hai người như đánh động một nhịp vào trái tim Lynn vậy.
Liệu tình bạn của cậu và Theo sẽ có thể tiến xa tới mức mà cả hai có thể chia sẻ những lời mà họ muốn nói với nhau, và cãi nhau thật thoải mái như hai người kia không?
Ngay lúc Lynn còn đang chìm trong dòng suy nghĩ, Kruga lại một lần nữa hỏi Theo, thôi không cãi nhau với Elios nữa.
“Thế Theo, em nghĩ sao đây?”
“Ừm thực ra là… Em cần thời gian để suy nghĩ ạ” Theo cố tránh né câu hỏi.
“Hể”, Kruga lớn giọng, rõ ràng là đang rất chán chường, “Anh đã cất công xuống tới tận Renryll rồi kia mà, hóa ra lại chẳng được gì ư”.
“Chà, chuyện như này âu cũng là bình thường mà thôi. Đâu phải lúc nào vạn sự cũng như ý chứ Kruga”, Elios liền an ủi cậu bạn.
Thật quá điên rồ mà… Kruga đang cảm thấy rất thất vọng. Cứ thế này thì ảnh sẽ đi về như vậy mất.
Tâm trí Lynn như đang quay cuồng. Cậu vẫn còn nhiều điêu muốn được hỏi Kruga nữa.
“Ừm… Kruga-san nè. Thực ra, từ nãy tới giờ, em đã tính muốn được hỏi anh một câu mà, em thực sự rất muốn được hỏi nếu có hội gặp Kruga-san ạ”.
“Hửm? Gì vậy Lynn?”
“Làm thế nào để có thể được trở nên thật nổi bật trong mắt các cô gái, giống như anh vậy ạ?”
Kruga bỗng bật ra tiếng cười to giật giật liên hồi, tới nỗi phải dùng hai tay ôm bụng lại mới có thể kiềm hãm nổi cho được nhịp thở của mình.
“Lynn, em hài hước thật đấy!”
Mà cũng đúng, Kruga quả thực là rất nổi bật, Theo nghĩ, nửa phần ngạc nhiên, nửa phần ngưỡng mộ.
Lynn thường rất thích được các tiền bối của mình để ý tới. Đây chính là lý do tại sao Theo luôn giữ cậu lại gần mình.
Ấy thế là, Kruga giải thích cho Lynn về cách để trở nên nổi bật trong mắt các cô gái. Anh khuyên cậu hãy biết quan tâm tới việc chăm sóc bản thân hơn, nhận thức được những ưu điểm của mình để có thể sử dụng chúng sao cho hiệu quả nhất, và trở thành một người đàn ông thật đáng tin cậy, vũng vàng và kiên định trước mọi tình huống.
Sau đó, cả bọn cùng ngồi tám nhảm về đủ thứ chuyện khác nhau. Kruga rất có tài kể chuyện cười, thế nên bầu không khí chẳng bao giờ trùng xuống dù chỉ một chút. Lynn thấy mình thực sự rất thích Kruga, tất nhiên, là dưới tư cách của một người bình thường. Và cả Kruga cũng chấp thuận Lynn như vậy.
Chẳng mấy lâu sau, ánh sáng từ những viên Nhật quang thạch dần dần tối mờ đi, báo hiệu trời đã chuyển chạng vạng. Quãng thời gian phải trở về nhà đã điểm, mọi người đều lần lượt rời đi, từng người, từng người một.
“Bữa ăn hôm nay cứ để anh trả. Dù gì thì cũng vì anh mà cả lũ mới phải tập trung lại ở đây mà”.
Kruga liền thanh toán tiền cho mọi người.
Trước khi rời đi, anh cũng có dặn dò với Lynn vài lời như sau.
“Lynn, nếu có một ngày Magulheim khiến em cảm thấy phát chán, hãy luôn nhớ lấy một điều rằng, Quang Tiễn luôn luôn chào đón em nhé”.
***
Sáng hôm sau, khi Lynn tới Học viện, tin tức về việc cậu được mời vào bang hội của Kruga đã được lan truyền rồi.
Những lời đồn đại xung quanh cậu quả thực là một mớ hỗn độn, nửa thật, nửa vờ. Lynn thực sự bị sốc trước tính xác thực và tốc độ mà những tin đồn này có thể lan truyền đi trong một xã hội độc nhất như Học viện đây.
Chẳng biết đã có bao nhiều người đã tới để hỏi Lynn về những gì đã xảy ra vào ngày hôm trước, và thế là, cậu nhóc phải gánh cái công việc đính chính lại những tin đồn sai sự thật, từng chút một.
Thế nhưng, chẳng những không cảm thấy phiền hà, Lynn lại còn hưng phấn nữa là đằng khác.
Cả đời cậu chưa bao giờ được quấy rầy kiểu như thế này cả, nhưng cái cảm xúc này cũng chẳng kéo dài được bao lâu, bởi lẽ, cậu đã gặp Yuven.
“Lynn, nghe bảo cậu đã được mời vào bang hội của Kruga, và rồi cậu đã từ chối lời mời đó… Cả hai còn có một bữa ăn tối chỉ riêng hai người nữa, do chính Kruga đãi …”.
Sắc mặt của cô ta như cứng đờ lại, nhưng lúc nói chuyện với Lynn có thể thấy nó biến chuyển một vài lần.
“Thực ra không chỉ có hai chúng tôi không thôi đâu. Còn có cả Theo, Elios và những người bạn của anh ấy nữa”.
“Vậy tin đồn là đúng thật nhỉ - cậu đã được mời vào bang hội của anh ấy, rồi cậu từ chối. Và vụ Kruga đãi cậu bữa tối cũng là đúng luôn phải không”.
“Hử? À, ừm, đại khái vậy…”
“Ồ, vậy thì quãng thời gian ấy hẳn là phải tuyệt vời biết bao nhiêu. Được Kruga chiêu đãi bữa tối… Chẳng có đứa con gái nào trong cái Học viện này là không khao khát hay không khóc lóc trong sung sướng vì có được cái diễm phúc ấy cả”.
Lynn cũng chẳng biết phải nói gì, thế nên cậu chọn cách im lặng. Ừ thì đúng là mấy cái ý chính thì đúng thật, thế nhưng thực tại nó lại khác xa so với cái ảo mộng lãng mạn mà Yuven đang nghĩ tới trong đầu.
“Có vẻ như tôi sẽ phải tăng cường cảnh giác việc quan sát cậu rồi, Lynn à. Cứ để cậu như thế này, thực sự đối với tôi là quá nguy hiểm đấy”.