Tou no Madoushi: Teihen Madoushi kara Hajimeru Shihonron

chương 14: chọn lớp

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương 14: Chọn lớp

Lynn và Theo cùng tới chỗ bộ phận phúc lợi của Hiệp hội Pháp sư đặt chi nhánh tại thành phố Allfrid để hoàn thành các giấy tờ cần thiết cho học bổng của mình.

Vị nhân viên hiện đang giúp cả hai là một người đàn ông lớn tuổi với tầm vóc to lớn cùng đôi mắt luôn luôn nheo lại. Ông ta trông có vẻ hơi chú tâm quá mức tới công việc của mình, hoặc một vài người thậm chí còn có thể nói là cầu kì quá mức.

“Hừm. Ngần này giấy tờ chắc là đủ rồi đấy”.

Ông vừa đưa mắt nhìn qua đống giấy tờ thêm một lần nữa, vừa lấy tay chỉnh kính lại một chút cho thật chuẩn.

“Những người đã vượt qua bài kiểm tra đầu vào của Học viện sẽ được hoãn lại việc trả nợ trong vòng 6 năm”.

Vậy là trong vòng 6 năm mình sẽ phải bắt đầu trả nợ à.

Theo suy nghĩ thật cẩn thận khi cậu nghe vị nhân viên giải thích về khoản học bổng cho cả hai.

Nếu giờ mà chỉ sống bằng mức lương ở nhà máy mà trả nợ thì thực sự sẽ rất khó. Nếu có thể, mình cần phải tốt nghiệp trong vòng 6 năm và kiếm thêm việc làm tốt hơn mới được.

“Bởi vì cả hai đứa đều đã vượt qua bài kiểm tra rồi, vậy nên không chỉ được sử dụng chương trình cho vay của Pháp sư Học việc, mà cả hai cũng sẽ được sử dụng cả chương trình tập sự dành cho Pháp sư Học viện nữa. Vì vậy, chỗ tiền học bổng đó sẽ trang trải cho học phí, sách giáo khoa cùng những thứ công cụ khác nữa. Cứ miễn là cần cho việc học thì hai đứa sẽ được phép dùng tiền học bổng. Tuy nhiên…”

Giọng đột ngột nhỏ dần dần, vị nhân viên cẩn thận nhìn liếc xuống cả hai một chút.

“Hiệp hội luôn luôn đòi lại những gì mà người khác nợ chúng ta, chẳng cần biết hắn là ai hay chỗ tiền mà hắn nợ được sử dụng vào mục đích gì. Bọn ta sẽ luôn luôn đòi lại hết! Mấy đứa cứ nhớ lấy”.

***

Trên đường về thành phố Renryll, Lynn và Theo có nhìn qua đống giấy tờ mà trong đó liệt kê hết đủ các loại lớp học mà Học viện sẽ dạy, và cả hai cùng bàn với nhau về những lớp mà mình sẽ tham gia.

“Nhiều quá đi mất”.

Mới nhìn qua thì thực sự rất khó để có thể đưa ra một quyết định nhanh chóng khi mà có quá nhiều lớp học được liệt kê hết ra đây như vầy. Có rất nhiều môn rõ ràng đã là ma thuật rồi, như là ‘Lớp dạy thần chú’ hay ‘’Ma thuật Ánh sáng thực tiễn’ chẳng hạn, cũng có những môn mang tính chất trừu tượng và chung chung hơn, có thể kể đến như ‘Nghiên cứu về Lô-gíc học’, ‘Các vấn đề quốc tế’, và ‘Lịch sử Tòa tháp Gaelias’. Thậm chí, còn có cả những môn rất kì lạ như ‘Hệ sinh thái Euprymna’ và ‘Dòng chữ khắc bí ẩn của Vương quốc Yushitania’, các lớp học này được lập ra với mục đích phục vụ cho các sở thích riêng của mỗi người.

Các môn học đều được liệt kê từ cái này tới cái khác, còn nội dung của mỗi lớp học thì được viết ở một bên. Thế nhưng Lynn vẫn phải cố gắng phân loại cho ra những lớp nào không cần phí thêm và những lớp cần phí thêm. Các môn có tính phí, còn được gọi là các lớp tự chọn, thường dao động từ 1000 legica đến 1 triệu legica mỗi môn.

“Mấy cái giá này người ta dựa vào cái gì mà dám đưa ra như vậy thế cơ chứ?” Theo vừa xem qua danh sách, vừa cường điệu hỏi.

“Ơ gì đây? Có cả những lớp học giúp mình kiếm ra tiền nữa này”.

Lynn nhận ra, trong số các lớp học tính phí, có một lớp học dám tuyên bố rằng những người theo học có thể kiếm được thu nhập từ nó.

Theo trông có vẻ nghi ngờ. “Một lớp học biết trả tiền ư? Chỉ bằng cách tham gia nó? Là sao vậy”.

Lynn đọc lướt qua phần ghi chú giải thích của một lớp như vậy, tên là ‘Khái quát về Ma thuật Sáng chế’. Nội dung như sau:

‘Mục đích của khóa học này là nhằm truyền tải các kiến thức cốt yếu và cần thiết cho bất cứ ai muốn trở thành một Pháp sư Sáng chế ở tầng trên của tháp. Trước giờ, người ta cứ nghĩ rằng chỉ cần điều khiển được ma thuật thì máy móc sẽ chẳng còn giá trị quan trọng nữa. Tuy nhiên, trong những năm gần đây, họ đã chấp nhận rằng máy móc có thể làm được những việc hiệu quả hơn nhiều so với bất cứ tinh linh hay tiên hồ nào. Trong tương lai gần, nhu cầu của các pháp sư học về Sáng chế sẽ tăng lên đáng kể. Hãy đón đầu xu thế mới sắp nổi này bằng cách tham gia khóa học tân binh của chúng tôi. Chúng tôi thường xuyên nhận việc do Hiệp hội ủy quyền, vậy nên các bạn sẽ có cơ hội để được kiếm được chút tiền, tỷ lệ với số lượng công việc mà các bạn đã hoàn thành’.

Tóm lược về khóa học đến đấy là hết. Còn ngay dưới dường như là một đống những lời quảng cáo dài tới vô tận, mặc dù chúng khiến cả hai cậu nhóc cảm thấy khá phiền phức.

‘Hoàn toàn toàn diện, khóa học này dạy bạn từ những điều căn bản nhất tới các kỹ thuật được áp dụng cực kì nhiều trong thực tế’.

‘Không có kinh nghiệm ư? Đừng lo lắng! Giảng viên sẽ hướng dẫn bạn bằng cách áp dụng những công việc tưởng chừng như cơ bản mà lại rất thực tiễn, kiên nhẫn đưa bạn thăng tiến từng bước một’.

‘Sẽ giảm học phí khi bạn đi học. Một mũi tên trúng hai con chim luôn!’.

‘Số tiền kiếm được sẽ chỉ bị giới hạn bởi nỗ lực mà bạn đã bỏ ra, nhờ vào phương thức tính thù lao theo hoa hồng. Nếu nghiêm túc làm bạn có thể kiếm tới 1 triệu legica 1 năm!’.

‘Nơi học hành và lao động cùng hòa hợp với nhau’.

‘Lớp học duy nhất cho phép học viên được trải nghiệm Ma thuật Sáng chế ngay từ năm Nhất!’.

Đọc hết đống ấy xong, Lynn nghĩ, những lời này giống như để quảng cáo cho một thức sản phẩm hay dịch vụ gì đó hơn chứ lý nào lại có thể là một khóa học được kia chứ.

Đáng nghi quá.

“Này Theo. Mới đầu tớ còn có thể tin được, nhưng thế này là quá đủ rồi đó. ‘Kể cả không có kinh nghiệm’, ‘tiền hoa hồng’, ‘môi trường hòa hợp’… Có nhìn như thế nào thì những từ ngữ như thế này cũng chẳng thể xuất hiện nổi trong một khóa học chính thống được”.

“Hừm. Dù sao thì chúng ta cũng có thể tham gia miễn phí mà… Nếu thực sự có thể kiếm được 1 triệu legica thì chúng ta sẽ không phải lo về vụ trả tiền học bổng nữa. Trước mắt thì cứ thử tham gia buổi đầu tiên đi. Nếu có mùi không kiếm được tiền thì chúng ta có thể bỏ luôn”.

Lynn, trông có vẻ ngờ vực, cũng ngập ngừng đồng ý. “Thôi được”.

Lựa chọn thế này liệu có thực sự khôn ngoan không vậy?

Lynn cảm giác có gì đó không được rõ ràng ở đây, rằng khóa học này có thể chính là một cái bẫy lừa người ẩn. Cậu chẳng thể lay chuyển cái cảm giác lưỡng lự này được.

“Giờ thì, chúng ta nên chọn tiếp lớp nào nữa đây nhỉ…Có nhiều lựa chọn quá, nên bắt đầu từ đâu đây…”.

“Trước hết thì cứ lấp đầy hết thời khóa biểu bằng các lớp ma thuật căn bản đi?”

Theo đồng ý với cách tiếp cận vấn đề này. “Ừm. Nhưng tớ nghĩ là chúng ta sẽ không thể tham gia một vài lớp đầu, vì chúng còn trùng với các lớp khác nữa”.

So sánh các tờ đơn cùng thời khóa biểu của nhau, Lynn và Theo bắt đầu điền tên các lớp ma thuật căn bản vảo tờ đơn của mình. Cả hai cũng nhận ra rằng những lớp đấy không yêu cầu thêm phí. Vì vậy mà Lynn cảm thấy rất nhẹ nhõm. Để tốt nghiệp thì cả hai sẽ cần 20 tính chỉ từ các lớp ấy, và có vẻ như thế này đã là đủ tín chỉ để tốt nghiệp mà chỉ cần phải trả học phí hằng năm rồi. Dù cho có được tài trợ không giới hạn vì là học viên của Học viện đi chăng nữa, thì Theo cũng không muốn phải gánh thêm mấy cái khoản nợ không cần thiết đâu.

“Thứ 4 không có lớp ma thuật căn bản rồi. Hay là thử tìm một lớp tự chọn đi?”.

“Lớp tự chọn thì thứ 4 thì có lớp Ma thuật Ánh sáng Thực hành và lớp Ma thuật Tinh linh đấy”.

“Ồ, để xem nào… Muốn học lớp Ma thuật Ánh sáng Thực hành thì phải hoàn thành lớp Ma thuật Nhẫn trước. Còn về lớp Ma thuật Tinh linh thì phải hoàn thành lớp Ma thuật Nhẫn và lớp Ma thuật Tiên hồ trước. Gì thế này? Vậy là năm Nhất không được tham gia bất cứ lớp tự chọn nào ư!”. Theo trông có vẻ bực bội.

“Dù sao thì chúng ta cũng có thể tham gia lớp Ma thuật Kiến tạo Vật chất mà”.

“À, Yuven học cái lớp ấy đấy”.

Mới chỉ nói cái tên đó ra thôi mà trông Theo đã như thể vừa nếm phải trải đắng rồi.

Lynn thì đọc to phần tóm tắt của khóa học.

‘Đây là lớp dạy về Kiến tạo Vật chất, một dạng ma thuật cho phép người sử dụng có thể tạo ra vật chất từ hư không. Thông thường thì, việc sử dụng loại ma thuật này khá là khó khăn. Hơn nữa, Ma thuật Không gian cùng Ma thuật Chất lượng thường dễ dàng bị thay thế bởi việc đã phát minh thành công thang máy, và cứ như vậy, Ma thuật Kiến tạo Vật chất từ lâu cũng đã bị bỏ ngỏ. Tuy nhiên vào 10 năm trước, Sediac, một vị pháp sư làm giảng viên ở tầng 300 đã khám phá ra một ứng dụng cực kì hiệu quả dành cho loại ma thuật này - và kể từ đó, thế hệ vật chất dần được chú ý hơn. Trong cái lĩnh vực phổ biến đã phát triển và lớn mạnh rất nhanh chóng trong 10 năm qua này, có ẩn chứa vô vàn tiềm năng để ứng dụng thực tiễn khi được sử dụng để ca tụng các dạng ma thuật khác. Người ta thường nói rằng, các pháp sư nuôi tham vọng đặt chân lên các tầng cao hơn của tháp đều có thể coi lĩnh vực này như là cột buồm cho chiếc thuyền của mình vậy-’.

Lynn đọc xong mà vẫn chưa thể hoàn toàn hiểu nổi mình vừa đọc cái gì, nhưng cậu thực sự rất thích cái ý tưởng tạo ra vật chất hư vô.[note26117]

“À, nhưng cái lớp tự chọn này có tính thêm phí đấy. Một trăm ngàn legica”.

Như vậy là bằng 2 tháng lương của Lynn rồi.

“Chúng ta có học bổng đấy, và cũng không phải là không được dùng nó… Không biết sẽ thế nào đây nhỉ”.

Không chỉ Lynn, mà Theo cũng phải chìm vào im lặng đầy suy tư, chẳng giống với cái tính tự tin thường nhật của cậu ta một chút nào cả. Như Yuven đã nói, có vẻ như việc thăng tiến thông qua Học viện sẽ còn khó hơn rất nhiều so với những gì mà Lynn và Theo đã từng phải trải qua cho tới nay.

Lynn chẳng biết phải làm gì cả.

Elios đã dặn cả hai rằng phải thật đề phòng với các lớp tự chọn có tính phí. Nhưng mặt khác, những gì mà Yuven đã nói với Theo vẫn còn văng vẳng trong tâm trí Lynn - ‘Một tên dân đen, thậm chí còn chẳng có sư phụ đàng hoàng để chỉ dạy như cậu mà cũng đòi tiến xa hơn ư?’.

Cô ta nói vậy là có ý gì chứ? Lynn có cảm giác rằng, nếu mình học chung lớp với Yuven thì cậu sẽ có thể tìm ra, hay ít nhất là lượm lặt được một vài mẩu thông tin vụn vặt mà quý giá.

Elios đã khuyên rằng phải tránh xa các lớp tự chọn. Còn Yuven - được chỉ dạy bởi một vị sư phụ - lại trông có vẻ rất thoải mái khi tham gia ít nhất một lớp tự chọn. Cậu nên nghe theo ai đây? Phải chọn như thế nào thì cậu mới có thể vượt trội hơn các học viên đồng trang lứa?

Lynn biết rằng nghe lời Elios thì sẽ an toàn hơn nhiều. Thế nhưng, cậu vẫn muốn được một lần thử học chung lớp với Yuven.

Lynn nhìn sang Theo. Vừa đi vừa nhìn tờ đơn của mình, cậu ta đưa một tay lên miệng, trông rất trầm tư. Có vẻ như Theo cũng khá là quan tâm tới cái lớp học này đây.

Không biết cậu ấy đang nghĩ gì nhỉ.

Trong khi Lynn còn đang cân nhắc đắn đo, chưa biết phải làm như thế nào thì, Theo đã đột ngột đưa ra quyết định. Cậu ta hiện đang nắm chặt tấm thiệp ghi lớp Ma thuật Kiến tạo Vật chất trong tay.[note26118]

“Theo?”.

“Thôi nào, cậu cũng đang nghĩ giống tớ mà, phải chứ?”, Theo nhếch mép cườig.

Cậu ta sau đó niệm thần chú để đánh thức nàng tiên bên trong tờ đơn đăng ký của mình

“Cậu đâu thể lúc nào cũng dựa vào những thứ mà Elios nói được. Anh ta không có thực sự hiểu được nhiều như anh ta nghĩ đâu. Dù gì thì mình cứ chủ động trước cái đã”.

Nàng tiên mà Theo đã triệu gọi giờ đây đang bắt đầu điền vào tờ đơn của cậu ta bằng những con chữ ma thuật.

“Chúng ta sẽ gặp Elios và mọi người sau, được chứ? Cậu cũng nên mau chóng quyết định đi, trước khi bọn họ xen vào chuyện của tụi mình”.

“Chắc là cậu nói đúng”.

Lynn cầm lấy tấm thiệp ghi lớp Ma thuật Kiến tạo Vật chất và niệm thần chú. Tấm thiệp bùng lên một ngọn lửa màu lam, mặc dù ngọn lửa đó chẳng hề nóng một chút nào cả. Từ tay Lynn, tấm thiệp nhập vào tờ đơn của cậu, tan chảy, rồi hóa thành những thông tin cần thiết mà cậu cần điền.

Vậy là thời khóa biểu của Lynn giờ đây đã được thiết lập, nó như sau:

Thứ hai: Lớp Ma thuật Nhẫn

Thứ ba: Lớp Ma thuật Hàng loạt

Thứ tư: Lớp Ma thuật Kiến tạo Vật chất

Thứ năm: Lớp Ma thuật Thuộc kim

Thứ sáu: Lớp Ma thuật Tiên hồ, và Khái quát về Ma thuật Sáng chế

Vậy là tờ đơn của Lynn cuối cùng cũng đã hoàn thành, cậu bắt đầu niệm thần chú để đánh thức nàng tiên bên trong nó.

“Hỡi nàng tiên đang ẩn mình ở bên trong. Hãy giao giùm ta tờ đơn này tới chỗ kệ sách ngụ tại Hiệp hội Pháp sư nhé”.

Tờ đơn liền biến thành một ngọn lửa xanh rực sáng, nó bay lên không trung, đến với chỗ Hiệp hội Pháp sư đặt chi nhánh tại thành phố Allfrid.

Truyện Chữ Hay