An Bích Hà không dám dùng biện pháp này nhưng Ngô Thành Nam thì khác, anh ta cứng rắn hơn An Bích Hà và vấn đề lần này nên được giải quyết một cách nhanh chóng.
Cặp vợ chồng đó không thể thấy chết mà không sợ được.
Chỉ cần bọn họ không khiếu nại hoặc làm cho vấn đề trở nên tồi tệ hơn thì vụ việc này sẽ nhanh chóng chìm xuống thôi.
Quản nhiên sau khi Ngô Thành Nam cúp điện thoại, anh ta quay ra nói với An Bích Hà: “Tôi đã cho người tung ra một số tin tức của người nổi tiếng rồi.
Không lâu nữa mọi chuyện sẽ chìm xuống thôi”
Khoé miệng An Bích Hà nở một nụ cười ngọt ngào, cô ta ngoan ngoãn ôm lấy tay Ngô Thành Nam, trong mắt tràn đầy ngưỡng mộ.
“Thành Nam, anh thật tuyệt, anh chính là anh hùng của em.
Lần nào cũng là anh cứu em ra khỏi nước sôi lửa bỏng, anh còn mạnh hơn Hoắc Tùng Quân gấp trăm lần.
Hoắc Tùng Quân nhất định sẽ không nghĩ tới hành động lần này của chúng ta.
Chẳng mấy chốc anh ta sẽ thua trong tay anh mà thôi”
Lời nói của An Bích Hà tuy rất khoa trương, nhưng trong giọng điệu lại không có chút nào giả dối cả, cứ như thể được phát ra từ tận đáy lòng.
Lần này An Bích Hà thực sự cảm động, cô ta nhìn Ngô.
Thành Nam một cách chân thành.
Ngô Thành Nam rất thích nghe người khác nói mình mạnh hơn Hoắc Tùng Quân, anh ta sờ tóc của An Bích Hà và cười nói: “Cô là người của tôi, sao tôi có thể để cô bị ức hiếp được chứ”
Một lúc sau, An Bích Hà đột nhiên nghĩ tới điều gì đó và nhíu mày: “Thành Nam, ông nội của anh không thích em lắm.
Nếu ông ấy biết chuyện này liệu ông ấy có giận anh không?
Nếu vậy thì anh bảo mọi người đừng hành động nữa.
Trần Bách Nhã hiện tại đã ở Ngô Đạt rồi.
Nếu vị trí của anh trong lòng ông anh bị ảnh hưởng thì e rằng ông ấy sẽ…
An Bích Hà ngừng nói, Ngô Thành Nam xúc động võ võ cánh tay cô ta, sau đó chế nhạo: “Trân Bách Nhã chưa có năng lực như vậy.
Hôm nay tôi cùng người trong công ty nói chuyện, Trần Bách Nhã không có tí năng lực nào, ông nội đối với anh ta cũng không có gì đặc biệt.
Trong khoảng thời gian tới, anh ta sẽ không thể tạo nên sóng gió gì đâu.
Ông nội cũng sẽ không biết điều này, tôi đã cử nhân lực mà tôi đã đào tạo đến đó rồi”
Anh ta ở nhà họ Ngô nhiều năm như vậy, làm sao có thể không có nhân lực của chính mình, nhưng anh ta thường không sử dụng bọn họ.
Khi nghe được những lời này, An Bích Hà cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Người giúp việc phía sau hai người nghe xong những lời này thì đã lắng lặng bước ra ngoài trong lúc bọn họ không để ý tới.
Lạc Hiểu Nhã cuối cùng cũng có thể thư giãn sau khi hoàn thành công việc của mình với Cách Lệ Tâm.
Cô vừa mở điện thoại lên đã nhìn thấy tin nhắn Facebook của Trần Thanh Minh.
Trong lúc đang làm việc, cô có thói quen tắt âm nên không kịp phát hiện ra tin nhắn của Trân Thanh Minh.
Sau khi cô mở đường link do Trân Thanh Minh gửi và xem Chương trình phát sóng trực tiếp của cặp vợ chồng kia thì sắc mặt của cô dần xấu đi.
Mọi chuyện dường như đang trở nên tồi tệ hơn, nếu cặp vợ chồng kia trực tiếp kiện An Bích Hà thì không sao, nhưng sao bọn họ lại chọn tuyên chiến với An Bích Hà một cách viển vông như vậy.
Bọn họ có thể không hiểu được sự độc ác của An Bích Hà, nhưng Lạc Hiểu Nhã biết rõ điều đó.
Cô cũng biết sau lưng An Bích Hà còn có Ngô Thành Nam.
Từ việc người đàn ông này đã hại cô và Hoắc Tùng Quân trước đó thì có thể thấy anh ta còn cay nghiệt hơn cả An Bích Hà.
Cô nhanh chóng gọi cho Hoäc Tùng Quân.
Dường như anh đang bận, rất lâu sau anh mới trả lời cô.
“Xin chào” Giọng nói của Hoắc Tùng Quân lạnh lùng và sắc bén.
Lạc Hiểu Nhã dừng lại và nói nhỏ: “Tùng Quân, anh có bận không?”
Hoäc Tùng Quân phát hiện ra đây cuộc gọi của Lạc Hiểu Nhã thì giọng nói của anh lập tức dịu đi: ừa rồi anh đang bận, Hiểu Nhã, em gọi cho anh có chuyện gì vậy?”.