Lạc Hoài Lạc lúc làm việc vô cùng chăm chú, lúc trang điểm cũng rất tập trung.
Mẹ Hoắc nhìn gương mặt nhỏ căng thẳng của cô, càng nhìn càng khiến người ta yêu thích.
Bà ấy có chút kinh ngạc, trước kia vì sao lại có ác ý với Hiểu Nhã như thế? Rõ ràng là một đứa trẻ ngoan.
Bởi vì phải trang điểm, mặt của Lạc Hiểu Nhã rât gần bà ấy, mẹ Hoắc thấy gương mặt xinh đẹp của cô, vô thức nín thở.
Gương mặt này đúng thật là xinh đẹp, làm da trắng trẻo.
trong sáng, gần như không nhìn thấy lỗ chân lông, gương mặt không hề trang điểm, thoải mái sạch sẽ, đường nét tinh xảo xinh đẹp.
Mẹ Hoắc đảo mắt, đột nhiên nảy ra ý kiến: “Hiểu Nhã, lát nữa đi tiệc sinh nhật, cô đi với tôi nhé”
Con dâu vừa xinh đẹp vừa nhu thuận nhưu vậy, đương nhiên phải khoe khoang với đám chị em kia mới được.
Lạc Hiểu Nhã bị những lời nói của mẹ Hoắc làm cho sửng sốt, bút kẻ mắt trong tay cũng bị nguệch một đường, may mà cô kịp thời thu tay lại, nếu không toàn bộ lớp trang điểm sẽ bị hỏng mất.
“Bác gái, tôi đi có phải không thích hợp lắm không?”
Nghe mẹ Hoắc nói hôm nay có một bữa tiệc, nhưng thực chất là một đám quý cô quý bà mượn cớ tổ chức sinh nhật để tụ họp.
Hiện tại cô vẫn chưa đính hôn với Hoắc Tùng Quân, đi theo mẹ Hoắc có chút không ổn lắm.
“Không sao đâu, cô đi theo tôi, đến lúc đó tôi sẽ giới thiệu cô với mấy vị quý bà khác.” Mẹ Hoắc nháy mắt với cô.
“Tôi nghe Tùng Quân nói, sau khi tham dự tuần lễ thời trang Pháp và về nước, cô dự định sẽ mở một phòng làm việc của riêng mình theo hình thức tư nhân.
Bạn bè của tôi đều là những người giàu có và nhàn rỗi, đến lúc đó cô có thể phát triển họ trở thành khách hàng của mình”
Nghe mẹ Hoắc nói như vậy, Lạc Hiểu Nhã liền hiểu ý của bà ấy.
Quả nhiên không hổ là các quý bà nhà giàu, quá trình tham gia bữa tiệc cũng chính là quá trình tích lũy các mối quan hệ.
Bữa tiệc lần này về cơ bản đều là các quý bà.
Tương lai phòng làm việc của cô cũng sẽ tập trung vào thời trang nữ.
Cho.
nên, đây quả thực là một cơ hội tốt.
Lạc Hiểu Nhã suy nghĩ một lúc, cũng không vội từ chối Mẹ Hoắc đã có lòng như vậy, nếu cô còn từ chối nữa xem chừng không tốt lắm.
Sau khi giúp mẹ Hoắc trang điểm xong, Lạc Hiểu Nhã cẩn thận đeo chiếc vòng ngọc trai vào cho bà ấy, quan sát một lúc rồi hài lòng gật đầu: “Bác gái, xong rồi, bác nhìn tổng thể xem thế nào?”
Vừa nói cô vừa tránh ra để mẹ Hoắc soi gương Mẹ Hoắc nhìn bản thân mình trong gương, tuy đã chuẩn bị tâm lý nhưng vẫn sửng sốt một chút.
Tay nghề và thẩm mỹ của Lạc Hiểu Nhã thực sự không chê vào đâu được.
Phong cách trang điểm này khiến bà ấy trông khác hoàn toàn với trước đó, lông mày được tỉa đi rất nhiều, vẽ thành kiểu lá liễu cổ điển, trang điểm nhẹ nhàng, môi đánh không quá đậm, má hồng phớt nhẹ, nhìn tổng thể càng toát lên vẻ quyến rũ, phong tình.
Đường nét trên gương mặt bà ấy vốn dĩ đã tương đối đoan trang xinh đẹp, kết hợp với kiểu trang điểm cổ điển, trang nhã này càng tạo nên một vẻ đẹp khó tả.
Chiếc sườn xám cũng được kết hợp với chuỗi vòng cổ ngọc trai, nhìn tổng thể rất hài hòa và quý phái.
Mẹ Hoắc hài lòng khẽ chạm vào tóc mai của mình, kinh ngạc thốt lên: “Hiểu Nhã, tay nghề của cô thật tuyệt.
Nếu như tôi là người mẫu quảng cáo thì phòng làm việc của cô chắc chắn sẽ trở nên nổi g đối với đối với phụ nữ trong tương lai.”
Lạc Hiểu Nhã mỉm cười, đôi mắt đào hoa khẽ cong như trăng lưỡi liềm, nhìn vừa trẻ trung vừa dễ thương.
Mẹ Hoắc quay lại nhìn thấy cảnh này trong lòng liền ngứa ngáy, nếu sau này cô và Hoắc Tùng Quân có thể sinh ra một đứa cháu gái xinh đẹp và đáng yêu như vậy thì tốt biết bao..