Thi Nhân cảm thấy rằng giao tiếp giữa mấy đứa trẻ và Tiêu Đào Hy diễn ra suôn sẻ.
Cô sờ đầu ba đứa nhỏ: "Hôm nay muộn rồi, lần sau tới gặp cô sau nhé".
"vâng ạ, tạm biệt cô."
Ba đứa nhỏ vẫy tay tạm biệt Tiêu Đào Hy rồi ngoan ngoãn rời đi.
Tiêu Đào Hy chỉ ngẩng đầu lên liếc nhìn ba đứa nhỏ, không có phản ứng với những người khác, cũng không có ánh mắt nhìn ai.
Bên ngoài phòng bệnh, trên hành lang.
Sau khi Thi Nhân đưa mấy đứa trẻ ra ngoài, cô nhìn thấy bác sĩ và người trông trẻ mới ở bên ngoài, cô nghĩ vừa rồi đứa trẻ đã đưa máy tính bảng cho Tiêu Đào Hy nên hỏi bác sĩ: "Tiêu Đào Hy đang xem TV được rồi, nên bây giờ có lẽ không có vấn đề gì với việc sử dụng các sản phẩm điện tử nữa, phải không? "
"Cô Hai cùng cậu chủ và cô chủ bọn họ cùng nhau chơi mà không có chuyện gì, thì chắc là không có vấn đề gì nữa.
Chỉ cần không để cho cô ấy nhìn thấy cái tên khiến cô ấy kích động, ảnh chụp là được rồi."
Bây giờ chuyện của Tiêu Vinh đã kết thúc, không dễ để nhìn thấy tên và ảnh của Tiêu Vinh trên TV.
Thi Nhân suy nghĩ một chút: "Đưa cho cô ấy một cái TV trong phòng."
Tiêu Đào Hy phải dần quen với cuộc sống bình thường thôi, nó có thể giúp cô ấy hồi phục.
"Mẹ, mẹ ơi mẹ mua cả điện thoại cho cô đii, con muốn gọi cho cô."
Khi Thi Nhân nghe những lời nói của con gái, cô suy nghĩ một lúc: "Khi nào cô khỏe hơn, chúng ta sẽ mua điện thoại cho cô."
Hãy xem liệu TV và máy tính bảng có ảnh hưởng đến Tiêu Đào Hy không đã.
Nếu cô ấy có thể thích nghi, điều đó có nghĩa là tình trạng của cô ấy đang được cải thiện, và sau đó có thể mua cho cô ấy một chiếc điện thoại di động.
Cô cũng hy vọng Tiêu Đào Hy sẽ từ từ trở lại bình thường.
Sau khi Tiêu Khôn Hoằng và những người khác rời đi, trên các con phố xung quanh bệnh viện đều có người theo dõi, không chỉ những người trong bệnh viện.
Xe vừa rời đi, xe đậu bên cạnh cũng đã rời đi theo đường khác.
Cố Văn Trình ngồi ở ghế sau nhìn Thi Nhân cùng xe của bọn họ biến mất trong tầm mắt, sắc mặt lạnh lùng nhìn về phía bệnh viện: "Những người đã thất bại nhiệm vụ, biết phải làm sao rồi, đúng không? Một đám rác rưởi, đem một người phụ nữ ra ngoài cũng không được! "
"Xin lỗi tiên sinh, chúng tôi đã không điều tra kỹ càng."
Vốn dĩ sớm đã chuẩn bị sẵn sàng rồi.
Nhưng ai ngờ rằng trống không và không có ai trong phòng cả!
Lần này Tiêu Khôn Hoằng nhanh chóng phái rất nhiều người tới xem, mấy con đường này cũng có người canh chừng, đột nhập bất ngờ như lần trước chắc chắn sẽ không có khả năng.
Tăng độ khó khăn hơn rồi.
Cố Văn Trình sắc mặt vô cùng xấu, hắn đang nghĩ đến việc làm sao có thể đem người đó đi, nhưng lại không thể mang đi được!
Sao lại có sự trùng hợp như vậy?
Người của anh ta xông vào, nhưng Tiêu Đào Hy đã bị bí mật đưa đi chỗ khác khiến hắn để lỡ nó.
Khi đến Quốc gia A, tôi thậm chí còn bị người của Mạc Đông Lăng nhắm tới.
Nhiều năm qua, anh cho rằng mình đã che giấu đủ tốt, nhưng giờ anh nhận ra rằng Mạc Đông Lăng không hề từ bỏ việc tìm kiếm dấu vết của anh.
Quốc gia A, quốc gia A, thực sự có tệ như vậy sao?
"Thưa tiên sinh, chúng ta sẽ đến sân bay ngay bây giờ chứ?"
Theo kế hoạch ban đầu, Tiêu Đào Hy được đưa ra ngoài và trực tiếp đến sân bay để rời đi.
Nhưng đã xảy ra chuyện, Tiêu Đào Hy không thể đi ra được.
"Không, tạo cho tôi một danh tính khác.
Tôi sẽ ở lại Quốc gia A trong vài ngày."
"Thưa tiên sinh, những người của Mạc Đông Lăng đã tìm kiếm ngài."
"Người của anh ta đã tìm tôi một hai ngày rồi.
Nếu sợ điều này,chắc tôi đã chết từ lâu rồi."
Cố Văn Trình nhìn lại bệnh viện, anh phải đưa Tiêu Đào đi.
Anh không tin nữa, chỉ một Tiêu Khôn Hoằng đơn thuần đó lại có thể ngăn cản anh sao?
Mạc Đông Lăng rất coi trọng Tập đoàn Quang Viễn, anh ta muốn đích thân gặp Tiêu Khôn Hoằng để xem người đàn ông này rốt cuộc có cái gì.
.
Hội nghị trao đổi thương mại của nhà họ Mạc đã kết thúc thành công và một loạt các điều khoản hợp tác đã được ký kết.
Chỉ qua một đêm, giá cổ phiếu ước tính của Tập đoàn Quang Viễn đã tăng vọt.
Ban đầu, tin đồn nói tập đoàn Quang Viễn bị nhà họ Mạc chèn ép, cuộc gặp gỡ giao lưu này nhất định sẽ bị nhà họ Mạc làm khó dễ, thậm chí có thể bị đào thải, để chọn đối tác mới.
Kết quả lại ngoài mong đợi, nhà họ Mạc vẫn chọn tập đoàn Quang Viễn để hợp tác.
Kết quả lần này không kém gì cuộc họp đấu thầu của nhà họ Mạc lần trước, khi tập đoàn Quang Viễn gặp bất lợi, kết quả không ngờ lại vượt qua nhà họ Hách và trở thành tập đoàn chiến thắng.
Tập đoàn Quang Viễn gần như đã trở thành một huyền thoại.
Trong buổi gặp gỡ giao lưu này, không một thành viên nào trong gia đình họ Hách lộ diện.
Nhiều người đang suy đoán vì sao tập đoàn Quang Viễn này lại được nhà họ Mạc nâng đỡ vậy, nhưng đều không đoán ra được nguyên nhân.
Tóm lại, Tập đoàn Quang Viễn đã trở thành một tập đoàn quốc tế lớn.
Tiêu Khôn Hoằng thường xuyên xuất hiện trong các báo cáo tài chính và được đánh giá là một doanh nhân trẻ xuất sắc ở thành phố A, và nhiều danh hiệu khác nữa.
Trong những ngày qua, Thi Nhân đã cùng Tiêu Khôn Hoằng đến không ít buổi tiệc và các chương trình phỏng vấn trên TV.
Cặp đôi này lên cơn sốt tìm kiếm, thường xuyên chiếm màn hình để phát tán cẩu lương.
Khi Thi Nhân xem những báo cáo đó, cô ấy cảm thấy rằng Tiêu Khôn Hoằng dường như đã nhận được rất nhiều cuộc phỏng vấn từ các đài truyền hình, và mỗi lần anh ấy dẫn mình đến chương trình, anh ấy cũng không ngừng cẩu lương.
Người đàn ông này có vẻ thích công khai và thể hiện tình cảm trước mặt công chúng.
Trước đây, Tiêu Khôn Hoằng rất trầm tính, không thích để người khác chú ý đến cuộc sống cá nhân của mình, ít khi chia sẻ về cuộc sống gia đình.
Nhưng bây giờ, Tiêu Khôn Hoằng đã thay đổi đến khác thường, thích thể hiện tình cảm, điều này khiến Thi Nhân hơi ngạc nhiên.
Điều gì đã khiến anh ấy thay đổi nhiều như vậy?
Hiện tại bọn họ căn bản biết cô và Tiêu Khôn Hoằng có quan hệ rất tốt, Thi Nhân đăng bài lên mạng xã hội thì Tiêu Khôn Hoằng sẽ đăng lại ngay, tương tác rất chăm chỉ.
Hừm, Thi Nhân luôn cảm thấy hơi kỳ lạ.
Tại sao người đàn ông này đột nhiên thay đổi tính tình như vậy.
Hai người đã thể hiện tình cảm của mình một cách công khai, còn công ty thì đang phát triển mạnh mẽ.
Thi Nhân cảm thấy rằng cuộc khủng hoảng của Tập đoàn Quảng Nguyên đã tạm thời kết thúc.
Khi đang ăn tối, cô đến văn phòng của Tiêu Khôn Hoằng để cả hai cùng ăn tối.
Tiêu Khôn Hoằng đưa một văn kiện cho cô: "Đây là lời mời đặc biệt của tạp chí thời trang, hôm sau em sẽ đi cùng anh."
"Tại sao gần đây anh luôn thích tham gia các show giải trí, anh định chuẩn bị ra mắt đấy à?"
Tại sao anh lại tham gia một sự kiện của tạp chí thời trang?
Tiêu Khôn Hoằng kéo cô ngồi xuống: "Trang sức coi như là mốt, tham gia cũng không hại gì."
"Được rồi, nhưng gần đây em có trở nên hòa nhã hơn vì tâm trạng tốt không?"
"Em có?"
Người đàn ông ôm eo cô tự hào: “Khi tham gia phỏng vấn, nhìn cô sắp xếp chọn trang sức của công ty, nhân tiện đặt quảng cáo luôn cho bộ phận của mình.
Bây giờ cô vợ nhỏ của đã có một nơi hoạt động của riêng cô rồi.
"Hừm, em biết rồi.
Nhưng buổi chiều anh không có việc gì quan trọng sao?"
Tiêu Khôn Hoằng gật đầu: "Em muốn đi đâu?"
"Tử Tây nói với em rằng cô ấy muốn mời chúng ta dùng bữa tối nay, bữa ăn với Mạc Đông Lăng sẽ đi vào ngày mai."
Vốn dĩ hôm gặp mặt giao lưu, Mack Đông Lăng hẹn cô hôm sau đi ăn tối, nhưng hai người bọn đều rất bận nên không có nhiều thời gian.
Bây giờ công việc cuối cùng cũng đã xong, Mạc Đông Lăng chuẩn bị rời đi rồi, dù sao bọn họ cũng nên bàn đến cuộc hẹn ăn tối này.
Tiêu Khôn Hoằng hai mắt hơi híp lại: "Ừm, được thôi."
"Anh đồng ý sao?"
Thấy Tiêu Khôn Hoằng không nói gì, Thi Nhân thấy anh trực tiếp đồng ý như vậy, cảm thấy có chút kinh ngạc.
Nam nhân nhẹ giọng nói: "Nếu không em nghĩ anh sẽ nói cái gì?"
"Em còn tưởng rằng anh sẽ không đồng ý, hoặc là kiếm cớ nói rằng hôm đó anh có việc bận."
Tiêu Khôn Hoằng: "..."
Anh không phải chưa từng nghĩ qua cách đó, nhưng nó không phải hơi quá rõ ràng sao.
Anh ấy không có ngốc.
Thi Nhân ôm lấy cổ anh: "Xem ra là em suy nghĩ nhiều rồi, chồng em tính tình rộng lượng như vậy cơ mà."
Tiêu Khôn Hoằng xoa xoa mũi: "Ăn cơm trước."
Khối lượng công việc của buổi chiều sẽ được thu xếp sau.
Dù sao thì anh cũng sẽ không bao giờ để cô vợ của mình đi gặp Mạc Đông Lăng một mình.
Người đàn ông đó rõ ràng có cái gì đó với vợ của anh.
Về phần suy nghĩ, hiện tại anh vẫn chưa đoán ra được, tốt nhất không nên nghĩ tới viễn cảnh đàn ông đối diện với phụ nữ mà anh ta thích, anh không nhịn được muốn giết người.