Tập trước:
Yên Yên ngắm nhìn anh rồi nghĩ: " Con người đấy dáng vẻ lúc làm việc nhìn thật khiến người khác không khỏi xao xuyến. Đẹp trai quá đi mà. Nghĩ lại mới thấy số mình cũng thật may mắn được làm việc cùng với một người đàn ông mà bao nhiêu người muốn cũng không được hihi. Ây mà không, ai thèm làm việc với anh ta chứ."
- Yên Yên, cô nhìn gì vậy?
Chí Vương nhìn Yên Yên và hỏi. Yên Yên đang chìm đắm trong suy nghĩ của mình thì bị tiếng nói của Chí Vương làm cho giật mình.
- À...hả? Không có gì không có gì, anh làm việc đi.
Rồi Tiểu Lí từ ngoài cửa bước vào.
- Hạ tổng đây là những tài liệu anh cần tôi đã lọc ra cho anh rồi.
- Được anh để lên bàn tiếp khách cho tôi.
Chí Vương tiến về bàn tiếp khách ngồi xuống rồi bắt đầu xem qua những tập tài liệu ấy.
- Yên Yên cô lại đây giúp tôi.
- Hửm? Anh cần tôi giúp gì sao?
- Ngồi xuống đây cùng tôi xem qua những tài liệu liên quan đến việc kinh doanh của công ty trong thời gian vừa qua.
- Tôi được xem hả?
- Đúng vậy.
Vậy là hai người bắt tay vào công việc của mình. Rồi cứ thế được một lúc lâu, Yên Yên dần dần mệt đi cô tựa vào chiếc ghế sofa ngủ lúc nào không hay. Chí Vương thì vẫn cặm cụi làm việc được một lúc anh quay sang Yên Yên thì thấy cô đã ngủ từ lúc nào.
- Yên Yên! ( Chí Vương quay qua nhìn). Ngủ rồi sao? Con người này sao lại dễ ngủ vậy chứ!?
Tạm gác lại công việc, anh ngồi ngắm vẻ đẹp của cô gái ấy, cái vẻ đẹp trong sáng đến hút hồn của cô làm anh say mê. Chí Vương tiến lại gần Yên Yên hơn, nhẹ nhàng vén mái tóc đang xõa trước mặt cô lên để nhìn rõ gương mặt nhỏ nhắn ấy. Chí Vương chìm đắm trong vẻ đẹp của cô. Anh nhìn đôi mắt, nhìn mái tóc, nhìn chiếc mũi cao, rồi nhìn tới đôi môi căng mọng của cô. Lúc này, cơ thể của anh bắt đầu không thể kìm chế được anh muốn hôn cô, muốn cô là của anh nhưng rồi một ý nghĩ hiện ra trong đầu anh kiến anh từ bỏ những suy nghĩ về Yên Yên. Trong đầu anh lúc này lại nhớ về cô gái thanh mai trúc mã đã lớn lên cùng mình trong suốt khoảng thời gian tuổi thơ. Mấy năm nay anh luôn tìm kiếm cô gái ấy, anh muốn bù đắp cho cô những khoảng thời gian mà hai người đã không ở bên nhau và muốn thực hiện lời hứa lúc nhỏ của hai người. Thế nên suốt bao nhiêu năm nay anh luôn không yêu bt kỳ một người con gái nào cho đến bây giờ khi gặp được Yên Yên anh lại bị lung lay trước cô. Trong lúc Chí Vương đang đăm chiêu suy nghĩ thì Yên Yên cũng tỉnh dậy.
- ( Mơ màng ngồi dậy, cô dụi mắt) Chí Vương, anh làm gì mà ngồi thẫn thờ vậy?
- Hả? ( Chí Vương giật mình quay sang).Cô tỉnh rồi sao?
- Tôi ngủ từ lúc nào vậy? Mà mấy giờ rồi?
- Tám rưỡi.
- Gì tám rưỡi á? Muộn vậy rồi sao. Thôi chết tôi chưa kiểm tra xong tài liệu cho anh, xin lỗi.
- Không sao! Cũng muộn rồi về thôi, mai chúng ta làm tiếp.
- Ờ...ờ
Yên Yên hơi khó hiểu. Cô không biết trong lúc mình ngủ đã có chuyện gì xảy ra mà khiến Chí Vương lại đột nhiên hiền lành như thế. Mọi khi nếu cô chưa hoàn thành xong những việc anh ta giao thì chắc chắn anh ta sẽ cằn nhằn cả buổi nhưng hôm nay lại khác không mắng, không chửi mà lại còn rất nhẹ nhàng với cô. Anh còn đưa cô đi ăn tối rồi mới về nhà. Anh quan tâm chăm sóc cô như thể hai người đã là người yêu của nhau.