Yên Yên chạy thật nhanh lên phòng Hạ tổng.
- " Cốc cốc cốc ".
- Vào đi.
Yên Yên sợ sệt báo cáo lịch trình cho Chí Vương.
- Hạ tổng lịch trình hôm nay của anh: sáng mười giờ đi gặp đối tác bên công ty Vương Long sau đó mười một giờ sẽ đi ăn trưa với họ. Đến chiều sẽ có một cuộc họp nội bộ công ty. Đó là lịch trình của anh trong ngày hôm nay.
- Được rồi, ra ngoài đi. À cô xuống dưới tiếp tân mượn cái bàn ủi lên đây.
- Để làm gì vậy?
- Ủi đồ cho tôi chứ sao chả nhẽ tôi đi gặp khách hàng lại ăn mặc như vậy à.
- Vậy để tôi đi mượn.
Nói rồi Yên Yên chạy xuống tiếp tân mượn lên một cái bàn ủi. Khi đi lên Yên Yên gặp phải Tiểu Lí trong thang máy.
- Chào anh Tiểu Lí.
- chào cô Yên Yên. Mà này bộ hôm nay cô làm gì để Hạ tổng tức giận sao? Nhìn anh ấy có vẻ rất khó chịu chuyện gì đó.
- Thật ra sáng nay tôi ngủ quên nên không kịp dậy chuẩn bị đồ ăn sáng với ủi quần áo cho anh ấy nên giờ tôi phải đi mượn bàn ủi nè.
- Thôi chết hỏi sao Hạ tổng khó chịu sáng giờ, một lát cô đi mua cafe thì mua cho anh ấy đồ ăn sáng nhé. Hạ tổng mà không ăn sáng là anh ấy sẽ đau bao tử.
- Thật sao?
- Um hồi trước anh ấy không có thói quen ăn sáng rồi dần dần bị đau bao tử nên phải ăn uống đúng giờ để bệnh không tái phát.
- Được lát nữa tôi sẽ mua.
Sau khi nói chuyện với Tiểu Lí xong Yên Yên đem bàn ủi lên phòng Hạ tổng.
- Bàn ủi của anh đây.
- Cô mở tủ bên kia lấy bộ quần áo trong đấy ủi dùm tôi.
- À được đợi tôi một xíu.
Yên Yên lấy bộ quần áo trong tủ ra rồi ủi cho Chí Vương.
- Tôi ủi xong rồi, tôi treo lên đây lát anh lấy mặc nha.
- Um
Yên Yên nhìn Chí Vương có vẻ đau đớn sắc mặt hơi nhợt nhạt dần.
- Anh bị sao vậy? Lại đau bao tử à?
- Sao cô biết tôi bị đau bao tử?
- Tiểu Lí nói tôi biết. Anh để thuốc ở đâu tôi lấy cho anh.
- Trong hộc tủ.
Nói rồi Yên Yên lấy thuốc cho Chí Vương uống. Trong lúc Chí Vương làm việc Yên Yên chạy đi mua đồ ăn sáng.
- Hạ tổng ăn sáng nè.
- Cô đi mua sao? Cafe của tôi đâu?
- Hôm nay sẽ không có cafe đâu, anh uống nước cam đi.
- Nước cam? Tôi muốn cafe, cô đi pha cafe cho tôi.
- Không nha, đã bệnh mà còn đòi uống cafe anh biết như vậy hại sức khỏe lắm không hả. Nghe lời tôi uống nước cam và ăn sáng đi, một lát anh còn phải đi gặp đối tác đấy.
- Tôi là sếp của cô tôi nói cô phải nghe.
- Nhưng tôi chỉ nghe những lời có ích không hại tới ai còn anh đang ra lệnh cho tôi làm việc hại đến sức khỏe của anh.
Mặc dù tức giận nhưng Chí Vương cũng chả thể làm gì được vì những điều Yên Yên nói đều có lý.