Những ngày tiếp theo, bên cạnh việc chăm sóc cho cha mình, Tô Anh Thư còn lui tới tập đoàn Tô thị để phụ giúp.
Nếu là công ty khác, gặp phải những scandal như thời gian chắc chắn đã sớm phá sản rồi.
Nhưng Tô thị lại khác, không những không phá sản mà việc làm ăn còn tốt hơn thời gian trước.
Lý do duy nhất là vì có Chu gia ở phía sau chống đỡ.
Đám nhà giàu có mù cũng nhận ra ý đồ muốn đem Tô thị thành món đồ chơi cho Tô Anh Thư của Chu Hứa Văn.
Kể từ lúc scandal nổ ra, cổ phiếu Tô thị tụt dốc không phanh, các cổ đông vội vàng bán cổ phần thì Chu gia lại đứng ra thu mua tất cả.
Và sau khi mục đích đặt được, Chu Hứa Văn cho rót vốn vào Tô thị khiến tập đoàn nội ngược dòng một cách ấn tượng.
Và đây cũng có thể coi là một sự kiện chấn động giới kinh doanh trong suốt mấy ngày qua.
- Tình hình của công ty dạo này thế nào rồi?
Tô Tri Huân đi từ trên lâu xuống, thời gian này sức khỏe của ông ta đã tốt hơn nhiều nhưng vẫn cần ở nhà nghỉ ngơi một thời gian.Mà nói đúng hơn là ông ta đang trốn tránh những scandal về Đỗ Mỹ Kiều nên không muốn xuất hiện.
Đang lan man trong dòng suy nghĩ của mình, Tô Anh Thư nghe thấy vậy liền theo phản xạ ngẩng đầu nhìn về phía Tô Tri Huân, ông ta lúc này đã đi tới chiếc ghế sô pha đối điện cô, chậm rãi ngồi xuống.
Tô Anh Thư nhìn ông ta, sau đó nói:
- Mọi thứ đã trở lại bình thường, sắp tới sẽ có thêm một số dự án mới được tập đoàn MJ đầu tư nên cha không cần lo lắng.
Tô Tri Huân nhíu mày, đôi mắt già nua đầy đăm chiêu, hai chữ MJ như một con dao hai lưỡi, khiến ông ta phải lo lắng nói:
- Con tin Chu gia? Con không cảm thấy lo lắng sao Chu gia bắt đầu thu mua cổ phần của Tô thị?
Quả nhiên không ngoài dự đoán, Tô Anh Thư đoán trước được là một con người tham lam như Tô Tri Huân sẽ không để người ngoài nắm quyền điều hành công ty của ông ta, cho dù đó là con rể của ông ta đi chăng nữa.
Tô Anh Thư cong môi cười, vô cùng tự tin nói:
- Con tin Chu Hứa Văn, lòng tin ấy còn lớn hơn cả lòng tin của con dành cho cha.
Tô Tri Huân tái mặt, hai cha con họ sống chung được mấy ngày nhưng mối quan hệ cũng không khác trước là mấy.
Nếu ông ta không bắt chuyện trước, Tô Anh Thư sẽ chẳng nói gì, hai cha con họ sống cùng một mái nhà mà số lần nói chuyện chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Không những vậy, mỗi lần nói chuyện là đứa con này lại khiến ông ta hạn hán lời.
Tô Anh Thư liếc mắt quan sát biểu hiện trên gương mặt Tô Tri Huân, mới vừa rồi còn tươi tỉnh giờ đã trắng bệch, xem ra sức công kích của lời nói vừa rồi khá lớn.
Thế nhưng, khi nghĩ tới bệnh tình của ông ta, Tô Anh Thư liền mềm lòng, sau đó hạ giọng nói:
- Chu gia không thiếu tiền, mà Tô thị chẳng cũng chẳng là gì so với tập đoàn MJ của họ cả, cha không cần lo lắng.
Tô Tri Huân đâu dễ tin người như vậy, cú lừa đến từ Đỗ Mỹ Kiều đã khiến ông ta dần mất niềm tin vào loài người, do dự nói:
- Lỡ như...
- Không có lỡ như gì cả.
Tô Anh Thư thật sự mệt với tính đa nghi của Tô Tri Huân, nghiêm nghị nói:
- Nếu thật sự có vấn đề con sẽ đứng ra chịu trách nhiệm.
Cha đừng quên, nếu không có Chu gia hỗ trợ, Tô thị không còn sống sót tới hiện tại.
Tô Tri Huân bị dáng vẻ nghiêm túc của con gái làm cho kinh ngạc, ông ta trầm lặng suy nghĩ một hồi sau đó thở dài, chuyển qua chủ đề khác:
- Hôm nay là ngày giỗ của ông nội, con chuẩn bị gì chưa?
Không ngờ đứa con bất hiếu Tô Tri Huân lại đột nhiên nhớ ra cha ruột của mình, Tô Anh Thư bất giác không biết nên vui hay buồn thay ông nội của mình.
Sự vô tâm của Tô Tri Huân với ông nội mấy năm qua lẽ nào là do tác dụng phụ của Angels Demons?
Nhưng rất nhanh suy nghĩ đó bị cô đá vay, hiện tại dù là vì nguyên nhân gì thì những chuyện trong quá khứ cũng chẳng thể quay lại, cô nhìn cha mình, sau đó chậm rãi nói:
- Mọi thứ con chuẩn bị xong hết rồi, lát nữa con sẽ tới thăm ông.
Tô Tri Huân gật gù:
- Vậy để ta đi cùng con, ta cũng lâu rồi chưa tới thăm ông nội con.
Nhưng đề nghị này của ông ta rất nhanh đã bị tạt một gáo nước lạnh, Tô Anh Thư không nói hai lời lạnh lùng từ chối:
- Không cần đâu, sức khỏe của cha vẫn chưa tốt.
Lát nữa con đi cùng Hứa Văn cũng được.
Anh ấy sắp về tới nơi rồi.
- Vậy con gửi lời hỏi thăm ông nội giúp ta.
Thấy Tô Anh Thư đã lạnh lùng từ chối như vậy, Tô Tri Huân cũng không mặt dày nói nhiều, kiếm đại một cái cớ rồi đi về phòng.
Trước đây ông ta luôn nghĩ Tô Anh Thư là một đứa con gái ngoan hiền, nhút nhát nhưng xem ra ông ta đã nhầm.
Cô không những không nhút nhát mà còn là một con cáo giá chính hiệu.
Bỗng Tô Tri Huân cảm thấy có niềm tin vào đứa con gái này.
Có thể cô mới là người thừa kế xứng đáng cho vị trí chủ tịch tập đoàn Tô thị..