Tác giả: Khúc Nhất Nhất
Giang Diệc Sâm xoay người lại, lông mày rậm có hơi nhăn lại: "Còn có việc?".
Cố Niệm cắn cắn môi, tươi cười dẫn theo chút ý tứ lấy lòng: "Có thể.. Có thể giúp tôi hỏi xin chữ ký của Hạ Vãn Vãn được không?".
Biểu cảm trên mặt người đàn ông lập tức có chút kỳ lạ, anh phất phất tay có chút không kiên nhẫn: "Đưa cô ấy trở về".
Sau đó bước đi cũng không quay đầu lại.
Biểu cảm của Cố Niệm nhất thời có chút mất mát, muốn ký tên thôi mà, lại không mất bao nhiêu thời gian của nữ thần, thế nào cũng không sẵn lòng chứ!
Yến Tây có hơi bĩu môi, biểu cảm có chút khinh thường: "Cố tiểu thư, xin mời".
Chắc là cố ý cấp cho Cố Niệm một người xinh đẹp, cho nên Yến Tây lái xe có lúc nhanh lúc chậm, khi đến gần cột đèn giao thông anh ta đột nhiên đạp phanh, Cố Niệm liền bị đập về phía trước, cô xoa cái trán, khóe miệng gợi lên ý cười thản nhiên: "Trợ lý Yến có phải hay không đối với tôi bất mãn?".
"Không có".
Cố Niệm nói: "Phiền lòng lái xe ổn định một chút, tôi có chút váng đầu".
Yến Tây cảm thấy rằng nữ nhân này thật là khác người, cũng không phải là thiên kim Đại tiểu thư gì, nhẫn nhịn cuối cùng vẫn nói: "Cố tiểu thư, tổng tài của tôi đã cho cô những gì cô muốn, về phần anh ấy muốn cùng ai lui tới, đó là chuyện của anh ấy, hy vọng cô đừng can thiệp quá mức, cô nên tự mình biết mình một chút!".
"Anh hiểu lầm!". Cố Niệm thản nhiên nói: "Tôi là theo bạn bè tới, chưa từng muốn đi theo dõi Giang tổng".
Yến Tây hừ lạnh: "Không từ một thủ đoạn nào cuối cùng là chột dạ!".
"Trợ lý Yến, không cần cảm thấy bất bình giùm cho tổng tài nhà anh, anh ấy cũng không mệt, ít nhất tôi đã khiến mẹ Giang vui, đã cứu anh ấy rất nhiều lần".
Yến Tây: "..."
Anh ta thật sự chưa thấy qua nữ nhân nào không biết xấu hổ như vậy! Anh ta trong một khoảng thời gian không nói tiếp được liền đạp mạnh chân ga, nhìn nữ nhân phía sau không phòng bị bật ngửa ra sau, mới lạnh lùng mở miệng: "Ngồi vững, để tránh cho nhổ ra như thế này".
Ngày hôm sau cũng không thấy bóng dáng của Giang Diệc Sâm, chiều hôm nay Cố Niệm có một cái phỏng vấn, đến từ công ty thiết kế An Hòa.
Chuyên ngành đại học của cô là thiết kế công trình kiến trúc, ao ước chính là được đi UCL đào tạo chuyên sâu.
Thế nhưng nó cũng chỉ ao ước, sự thật là gia đình cô nghèo khó, cùng với mẹ sống nương tựa lẫn nhau, mà mẹ lại gặp phải tai nạn giao thông, cả ngày nằm ở trong ICU.
Vì thế, cô thiếu Giang Diệc Sâm rất nhiều tiền.
Kết quả phỏng vấn coi như là thuận lợi, cô tốt nghiệp khối A chuyên ngành kiến trúc, á khoa của chuyên ngành danh tiếng, thành tích xuất sắc trong trường, thành tích tốt nghiệp hệ GPA hạng nhất, lại có nhiều sản phẩm đạt không ít giải thưởng.
Cho nên chỉ cần kế tiếp là ứng xử thật tốt, trúng tuyển hẳn là không có vấn đề gì.
Hiện tại Cố Niệm rất là thiếu tiền, Giang Diệc Sâm giúp mẹ cô chữa bệnh, từ đầu đến cuối có hơn mười vạn, dù số tiền ít ỏi đó đối với anh chẳng là gì, nhưng đối với Cố Niệm mà nói, quả thực đó là một số tiền lớn, nhưng về sau cô sẽ cố trả lại.
Thời điểm phỏng vấn xong, Cố Niệm nhận được điện thoại của Tần Khả Ngộ, hỏi cô tối hôm qua vì sao rời đi sớm?
Cố Niệm tùy tiện lấy đại lý do giải thích một phen, chờ ở thang máy phía trước, phía sau đột nhiên lại có người gọi tên cô.
Cô nhìn lại, là người vừa mới phỏng vấn cô.
"Cố tiểu thư, cô khỏe, chủ tịch của chúng tôi đã đọc sơ yếu lý lịch của cô, rất là yêu thích, muốn cùng cô nói chuyện, cô có sẵn lòng không?".
Cố Niệm sửng sốt, điều này.. đứng lên nghe hình như cũng ghi lại?
Cô gật đầu: "Được".
Thực là cùng chủ tịch công ty thiết kế An Hòa, Cố Niệm còn chưa từng nghe thấy, người phỏng vấn đưa cô đên văn phòng của chủ tịch công ty: "Đúng lúc Mộ đổng đến công ty con thị sát, thấy được sơ yếu lý lịch của cô, cô thật may mắn!".
Có thể tránh được hai vòng phỏng vấn tiếp theo.
Cố Niệm có hơi chóng mặt, cô ngẩng mặt lên và hỏi: "Mộ đổng hả?".
"Ân, đi vào thôi".
Cố Niệm đi vào, nghe được người bên cạnh nói: "Mộ đổng, người đến".
"Tốt".
Người đàn ông ở chỗ bàn làm việc đứng lên, ước chừng bốn đến năm mươi tuổi, bảo dưỡng vô cùng tốt, ngũ quan nho nhã đứng đắn, thần thái bên trong lộ ra một chút uy nghiêm, trông thấy thời điểm Cố Niệm đến, không có nhiều cảm xúc trong đôi mắt, ông ta mở miệng, với sự kiêu ngạo nhất quán của cấp trên: "Tôi đã xem sơ yếu lý lịch của cô, thực xuất sắc, nếu cô muốn, tôi có thể giới thiệu cho cô làm việc tại trụ sở chính của tập đoàn Phục Tinh, nơi đó càng phù hợp hơn cho cô phát triển".
Cố Niệm ngẩng đầu lên khi nghe thấy giọng nói, trong nháy mắt thấy rõ ràng biểu cảm kia, cô bỗng nhiên muốn cười.
Suy nghĩ này xuất hiện, cô bỗng nhiên châm chọc mà bật cười: "Mộ đổng, ngài ngang nhiên cho tôi đi cửa sau như thế này, không sợ Mộ phu nhân biết rồi, lại muốn náo loạn một hồi?".