Ngô Đình Đình vừa thấy anh bước đến ngay phía cửa, cô hỏi.
"Anh đến đây làm gì?"
"Đến tìm cô có việc" Thẩm Mộ Diễn nói.
Bên trong nhà mẹ của cô bà Diệp Tư Dung bước ra, bà không nhìn thấy được đường đi sau lần tặng ánh sáng cho cô con gái Ngô Doanh Doanh. Người mẹ này dùng một cây gậy gõ hướng đi.
"Đình Đình ai đến nhà vậy con?" bà hỏi.
Cô sợ bà đi ra anh sẽ làm hại đến bà không muốn mẹ ra ngoài, giọng nói của cô phát lên.
"Là một người bạn của con thôi ạ! mẹ cứ ở trong phòng đi."
Thẩm Mộ Diễn nghe vậy liền bật cười, anh nghĩ "ai là bạn của loại phụ nữ như cô ta chứ." Đình Đình vừa nói chuyện xong với mẹ cô liền nói.
"Nếu anh có chuyện gì cần nói hay chúng ta ra ngoài nhé."
Mộ Diễn nghe cô gái này nói vậy anh không đồng ý, anh quyết liệt đứng tại đây nói chuyện với cô.
"Hôm nay tôi đến đây để đưa cô về Thẩm gia làm giúp việc cho nhà tôi.......mau vào dọn đồ nhanh tôi không có thời gian."
Ngô Đình Đình có vẻ khá sợ hãi khi nghe anh nói như vậy, làm giúp việc cho nhà anh sao. Cô nghĩ "chẳng lẽ anh ta biết được chuyện gì rồi nhỉ." Sau vài phút Mộ Diễn bỏ ra xe trước còn cô lặng lẽ đi theo phía sau.
Anh bước lên xe nhưng Đình Đình thì vẫn chưa đi đến chiếc xe, Mộ Diễn có chút nhăn mặt "con đàn bà này làm gì mà chập chạp vậy.......cậu xuống kéo cô ta đi nhanh lên."
Vệ sĩ của anh nghe vậy cũng không dám cãi lời, hai người xuống kéo Đình Đình đi lên chiếc xe phía sau. Anh không muốn ngồi chung với loại người như cô chỉ cho đi phía sau và được đi xe như vậy là anh cũng đã quá rộng lòng với cô.
[...........]
Hai chiếc xe hơi dừng hẳng ở Thẩm Như. Bước vào bên trong anh tập hợp tất cả người làm của nhà mình lại.
"Các cô nghe cho rõ, từ nay cô ta là người làm mới của nhà này.......các công việc làm trong nhà này thì cũng như nhau nhưng có điều bắt cô ta làm nhiều vào không được nghĩ ngơi."
Anh dừng lại vài giây rồi nói tiếp.
"Còn nữa, trong lúc làm việc các cô xem nhất cử nhất động của cô ta báo cáo cho tôi hằng ngày. Tuyệt đối cấm cô ta bước chân lên lầu dù là nữa bước, việc còn lại các cô tự sắp xếp phòng ngủ cho cô ta đi."
Vừa nói xong Thẩm Mộ Diễn xoay lưng đi lên phòng ngủ trên tầng, dưới nhà rất nhiều ánh mắt nhìn Đình Đình bàn tán xôn xao. Họ nói với nhau "cô gái này vừa mới vào làm đã thấy thiếu gia khó chịu rồi, chắc là đã chọc tức anh ấy cái gì rồi đây."
Không dám đứng lâu, họ sợ bị la. Một cô gái trong số người dẫn cô đến phòng ngủ của người làm, căn nhà này vốn dĩ cũng đã có phòng ngủ cho người làm ở phía sau vườn chỉ có điều từ trước Mộ Diễn chẳng thuê ai đến làm.
"Đây là phòng của cô, vào tự dọn dẹp đi."
Mở cửa ra, căn phòng này cũng có vẻ khá bẩn. Lâu ngày mà lại không có ai ở nên cũng hơi bụi bặm bám xung quanh. Đình Đình vì đã quen sống nhà cao cửa rộng cô liền hỏi.
"Tôi phải dọn nó sao, còn phòng nào khác không?"
Cô gái kế bên nghe vậy liền bật cười.
"Không còn, nhìn cô chắc thuộc dạng con nhà giàu có nên sợ bụi bẩn chứ gì.........nói cho cô biết lúc chúng tôi vừa vào cũng tự dọn đấy thôi, chẳng có ai rảnh mà giúp mình đâu cô chịu khó tự dọn đi..........còn đây là đầm phục xong thì ra ngoài chúng tôi chia việc cho cô."
Đình Đình bỏ vali xuống, cô thầm nghĩ "chưa bao giờ mình lại rơi vào cảnh này nhưng bây giờ phải tự làm thôi." Cô gái kia đi lại phía căn biệt thự này chỉ biết lắc đầu với Ngô Đình Đình cô nói với các người làm trong bếp.
"Bọn con gái nhà giàu như cô gái lúc nãy quen ở sạch sẽ rồi..........có căn phòng như vậy cũng không dọn được tôi không biết sau này cô ấy làm được gì?"
[.............]
Buổi tối Thẩm Mộ Diễn đi xuống lầu ăn tối, anh đi xuống nhà bếp nhìn sơ qua một lượt lại không thấy Ngô Đình Đình. Mộ Diễn có vẻ hơi nhăn mặt anh lên tiếng hỏi.
"Cô ta đâu rồi?"
Một cô gái đáp lại lời nói của anh.
"Lúc sáng dẫn cô ta đến phòng của cô ấy tới bây giờ chưa thấy ra thưa thiếu gia."
Thẩm Mộ Diễn vội buông chén đũa xuống, anh đứng lên đi thẳng về phía phòng ngủ của người làm ở sau vườn, Mộ Diễn vừa rời đi các cô gái nói với nhau.
"Lại có chuyện nữa rồi."
Cả người nhanh chân lấy đèn pin chạy theo anh.