Sau hàng loạt xét nghiệm, kiểm tra. Bác sĩ đưa cho Tần Lam báo cáo, tóm tắt sơ qua "Dạ dày của cô không tốt, cần chú ý. Không nên uống nhiều chất có cồn không sẽ bị xuất huyết, rất nguy hiểm. Phải tránh ăn đồ cay, nóng. Chú ý uống thuốc đều để bảo vệ dạ dày." Tần Lam cầm lấy, liếc sơ qua rồi gật đầu cảm ơn vị bác sĩ, đem sổ ra thanh toán. Xong xuôi, cô nhắn tin cho Cố Viễn, chỉ nói không có vấn đề gì, dù sao Cố Viễn cũng có cuộc sống riêng, không thể để nó lo lắng. Tần Lam gọi Trương Minh lái xe đến, đi đến công ty. Vì để tránh phóng viên nên cô đi đến một bệnh viện ngoại thành, đường đến công ty khá xa. Trên xe, Trương Minh hỏi "Chị bị gì không?". Tần Lam trả lời "Không sao. Cậu với Zeb sao rồi?" Trương Minh mỉm cười hạnh phúc "Cô ấy chấp nhận em rồi. Lần trước có nhiệm vụ ở Pháp, em gặp được cô ấy đúng lúc cô ấy đang gặp nguy hiểm nên giúp đỡ. Sau Zeb dính phải tình dược nên em đành làm thuốc giải. Sau hôm đấy cô ấy bắt đầu chấp nhận em, thỉnh thoảng bọn em vẫn liên lạc. Chị với Cẩm Mạn có khúc mắc gì, cứ lên giường là giải quyết được hết." Tần Lam mím môi, lườm Trương Minh "Cậu bảo phải làm 'thuốc giải' nghe có vẻ bắt buộc nhỉ? Chắc có người giấu hết thuốc giải đi rồi chứ cậu làm dược sĩ mà không điều chế được thuốc giải cho mấy loại độc vớ vẩn này à?". Trương Minh cười trừ, đánh trống lảng "Dạo này chị với Cẩm Mạn thế nào rồi?". Tần Lam nhắm mắt, xoa mi tâm "Nếu cậu tìm thấy trong phòng Zeb một chiếc quần lót không phải của cô ấy và một chiếc vòng biểu tượng tình yêu thì sao? Cậu sẽ làm gì?". Trương Minh nhịn cười, hỏi Tần Lam "Đừng nói là ......" chưa nói hết câu thì bị Tần Lam quăng cho một cái lườm sắc lẹm. Bạn cẩu lắp bắp trả lời "E..em nghĩ là chưa chắc cô ấy có tình nhân. Tốt nhất nên hỏi rõ ràng rồi mới kết luận. Chị làm gì rồi à?". "Tôi chưa nói gì với cô ấy." Trương Minh mỉm cười "Thế là tốt rồi. Chị cứ theo dõi vài hôm xem có đúng không, đừng vội kết luận." Tần Lam thở dài, bàn sang chuyện công ty. Hai người đang mải nói chuyện thì có ba chiếc xe áp sáp. Trương Minh buộc phải dừng xe. Tần Lam liếc qua, nói với Trương Minh "Không sao, là người của Tiber, tôi xuống xem một chút. Cậu ở trong đi." Nói rồi mở cửa bước ra. Một kẻ cầm đầu bước lên, cúi người chào Tần Lam một cái, nói "Thủ lĩnh, lão đại nói cuộc viếng mộ lần này của ngài, lão đại sẽ đi cùng. Lễ vật là tin tức về giám đốc hiện tại của tập đoàn Lam thị, nếu ngài đồng ý hợp tác với lão đại thì chúng tôi sẽ đưa thông tin cho ngài." Tần Lam suy nghĩ, cuối cùng quyết định hợp tác, cầm lấy tờ giấy trên tay hắn rồi nói với tên kia "Ta sẽ hợp tác. Có điều ta không phải thủ lĩnh của các ngươi, lần sau đừng gọi thế." Kẻ đó cúi đầu chào, lên xe đi thẳng. Tần Lam không lên xe luôn mà cúi xuống đọc, trong đó có ghi chi tiết về bữa tiệc, thân phận thật của thư ký mới của Cẩm Mạn và một dấu chấm hỏi lớn ở cuối. Tần Lam đọc xong, lấy bật lửa ra đốt luôn, lên xe đi tiếp. Trương Minh không hỏi nhiều, tiếp tục lái xe, phút sau thì về đến công ty. Tần Lam xuống xe, đi vào đại sảnh. Nhân viên vừa nhìn thấy Tần Lam liền chạy lại chào hỏi, ở công ty cô được rất nhiều nhân viên yêu mến một phần vì cô dễ gần, rất quan tâm tới cấp dưới. Tần Lam mỉm cười, xua xua tay "Chào mọi người, mau làm việc đi. Tôi có chút việc cần làm, xong việc sẽ xuống chơi." Nhân viên đồng loạt gật đầu, khí thế bừng bừng tản ra làm việc. Tần Lam vào thang máy, nhấn lên tầng trên cùng. Hôm nay Tần Cảnh đột nhiên triệu tập toàn bộ nhân viên cấp cao và ban lãnh đạo về để thông báo việc gì đó, còn mời cả phóng viên nên công ty rất đông người. Tần Lam bước vào, ngồi vào vị trí bên cạnh giám đốc, chờ đợi Tần Cảnh. Một lát sau, Tần Cảnh bước vào, nhìn quanh một lượt rồi tiến vào chỗ ngồi. Cả phòng họp im lặng, không ai dám gây tiếng động, mọi người thực căng thẳng, không biết việc gì để chủ tịch tiền nhiệm phải ra mặt. Tần Cảnh dõng dạc nói to "Cảm ơn mọi người đã đến đây đông đủ, ta triệu tập các người là muốn thông báo hai việc. Việc thứ nhất là ta muốn điều phó chủ tịch công ty hiện tại là Tần Lam đến chi nhánh phía bắc với tư cách là giám đốc thị trường, chức vị phó chủ tịch sẽ để thư ký hiện tại của giám đốc làm. Có ai phản đối không?". Cả hội trường im phăng phắc, phản đối đồng nghĩa với việc chống lại Tần Cảnh, ai có bán lĩnh ấy chứ, hơn nữa ai chả biết chi nhánh phía bắc thường xuyên bị nhũng loạn, phe phái tranh đấu rất ác liệt, lại còn thường xuyên bị các băng đảng xã hội đen đến đập phá, ai bị điều đến đấy đồng nghĩa với việc mất hết quyền hạn ở công ty, sớm muộn gì cũng sẽ bị đá ra. Tần Lam bình tĩnh nghĩ ngợi, nhìn về phía Tần Cảnh ra yêu cầu. Tần Cảnh hỏi "Có gì cứ nói, nếu được ta sẽ xem xét." Tần Lam đứng dậy, bình thản nói "Cha, con sẽ đến đấy và giải quyết toàn bộ vấn đề trong vòng một tháng, sau một tháng, con sẽ nghỉ việc." Toàn bộ hội trường kinh ngạc, bàn tán xôn xao, phóng viên nháy máy liên tục, ánh đèn flash sáng chói. Tần Cảnh nhíu mày, gật đầu đồng ý, trong lòng thầm nghĩ để xem ngươi ra ngoài sống thế nào, vậy mà dám rút khỏi công ty, ta không giữ. Tần Cảnh nói tiếp "Nếu không còn ý kiến khác thì ta sẽ công bố việc thứ hai. Đó là năm sau ta sẽ tổ chức lễ cưới cho Cẩm tổng và Tiêu phó tổng."