Trong phòng làm việc im lặng, Quân Nhật Đình quay lưng về phía ánh mặt trời, vẻ mặt u ám đến đáng sợ.
Anh không biết tại sao, nhưng luôn có cảm giác chuyện lần này có liên quan đến Hứa Thanh Tuệ.
Nhất là khi nghĩ đến chuyện tối hôm qua, anh có thể chắc chắn rằng vào lúc đó Hứa Thanh Tuệ muốn anh phải chết!
Quân Nhật Đình nghĩ đến đây, toàn thân phát lạnh, nhiệt độ xung quanh dường như lập tức giảm hơn mười độ.
Lúc này, trong lòng anh cũng càng ngày càng tin vào suy đoán của mình, nếu là Hứa Thanh Tuệ mà anh biết, cô sẽ không bao giờ đối xử với anh như thế này.
Tình cảm của một người không thể giả dối, trong khoảng thời gian kia, anh có thể cảm nhận rõ ràng tình yêu say đắm mà Hứa Thanh Tuệ dành cho mình.
Cho nên Hứa Thanh Tuệ ở bên cạnh anh bây giờ không phải là người anh đã từng quen thuộc!
Trong phút chốc, Quân Nhật Đình cảm thấy tất cả những chuyện mình chưa hiểu trước đây đột nhiên hiểu ra.
Hóa ra vấn đề không phải ở thông tin anh điều tra được mà vấn đề là ở chính vợ mình.
Đồng thời, anh cũng đoán ra được những điều không thể giải thích được mà Tuyên Quân Thần đã nói trước đây.
E rằng người đàn ông đó từ lâu đã phát hiện ra sự thay đổi của Hứa Thanh Tuệ.
Nhưng hiện tại anh không quan tâm người đàn ông kia làm sao biết được, toàn bộ tâm tư của anh bây giờ đều đặt ở nhà họ Hứa.
Nhà họ Hứa này thật sự là to gan đến mức dám giở thủ đoạn trêu chọc trước mắt anh, xem người nhà họ Quân là đồ ngốc mà chơi đùa sao?
Quân Nhật Đình nhất thời nổi giận, đồng thời nổi giận sang Hứa Thanh Khê giả danh Hứa Thanh Tuệ.
Phải một lúc lâu sau anh mới có thể bình tĩnh lại, đây không phải là lúc tức giận cô, điều quan trọng nhất lúc này là anh muốn giải quyết chuyện này như thế nào với nhà họ Hứa và tìm người phụ nữ ấy trở về.
Quân Nhật Đình nguy hiểm nheo mắt lại, lấy điện thoại di động ra bấm một dãy số: “Mạc Truy, dùng nhóm tin tức điều tra nhà họ Hứa, đặc biệt là mẹ của Hứa Thanh Tuệ, kiểm tra tình hình của mẹ cô ta mấy năm gần đây.”
Mạc Truy bị sắp xếp mà không hiểu tại sao, nhưng anh ta vẫn dẫn đầu.
Quân Nhật Đình cúp máy, lại gọi cho Mạc Ly: “Hứa Thanh Tuệ về rồi hay chưa?”
Mạc Ly nhận thấy sự thay đổi xưng hô của Quân Nhật Đình đối với Hứa Thanh Tuệ, hơi sửng sốt đáp: “Cô ấy không quay lại.
Có phải đã xảy ra chuyện gì không?”
“Không sao, nếu cô ta trở lại, cô theo dõi cô ta một bước cũng không rời, còn nữa, không cho cô ta vào phòng làm việc của tôi.”
Mạc Ly chớp mắt, giọng điệu của cậu chủ rõ ràng là không ổn, nhưng nếu cậu chủ không nói, cô ta tuyệt nhiên cũng không tư cách hỏi thêm.
“Cậu chủ, cậu đừng lo lắng, tôi nhất định sẽ trông chừng cô ấy.”
Quân Nhật Đình hừ lạnh một tiếng liền cúp máy.
Nhà họ Hứa, Hứa Thanh Tuệ vẫn chưa biết mình đã bị bại lộ thân phận.
Cô ta hết lần này tới lần khác theo dõi tiến độ của tập đoàn Quân Thị, phát hiện tiến độ càng ngày càng chậm, thậm chí dư luận trên mạng cũng bị áp chế rất nhiều.
“Quân Nhật Đình về rồi à?” Cô ta hỏi thủ hạ bên cạnh.
“Một giờ trước đến tập đoàn Quân Thị, sắp xếp một loạt hoạt động đối ngoại để chống lại dư luận.
Chúng ta có nên thực hiện giai đoạn thứ hai của kế hoạch không?”
Hứa Thanh Tuệ khẽ nhíu mày: “Bây giờ còn chưa cần, để người ở bên công thương đẩy nhanh tiến độ xét duyệt, nhất định phải tung scandal của tập đoàn Quân Thị càng sớm càng tốt.”
“Vâng!”
Thủ hạ lĩnh mệnh lệnh rời đi.
Hứa Hải Minh lúc này cũng từ công ty trở về, vừa nghe Hứa Thanh Tuệ đối thoại, ngồi trên sô pha thấy khó hiểu: “Thanh Tuệ, tại sao con không đồng ý thực hiện giai đoạn hai của kế hoạch? Đó hoàn toàn là cơ hội của chúng ta.”
“Bố, vẫn chưa có bằng chứng thuyết phục, việc thực hiện giai đoạn hai cũng không có ý nghĩa gì nhiều, chờ khi có kết quả của bên công thương thì kế hoạch thứ hai mới tiến hành được, người của Quân Thị chắc chắn náo loạn lòng người, sau đó chỉ cần chúng ta thổi thêm chút gió, người của Quân Thị tất yếu sẽ tách ra, Quân Nhật Đình dù có bản lĩnh cường đại cỡ nào cũng không thể xoay chuyển nổi, thậm chí sẽ bị nhiều cổ đông trừng phạt, còn rầu rĩ gánh thêm món nợ khổng lồ hơn ba trăm năm mươi ngàn tỷ.”
Hứa Thanh Tuệ nói xong, trên mặt tràn đầy dữ tợn.
Hứa Hải Minh vẫn có chút lo lắng: “Nhưng trước đó, bố lo lắng Quân Nhật Đình sẽ trở mặt, đối phó với chúng ta.”
“Sẽ không đâu, con sẽ không cho anh ta cơ hội đó!”
Hai mắt Hứa Thanh Tuệ lóe lên tia tàn nhẫn: “Bố, tin tưởng con đi, Quân Nhật Đình sẽ không bao có thừa thời gian rảnh rỗi để tìm ra lỗi của chúng ta đâu!”
Hứa Hải Minh hoài nghi, lo lắng cũng không giảm bớt, nhưng ông ta vẫn lựa chọn tin tưởng Hứa Thanh Tuệ.
Trên thực tế, như Hứa Thanh Tuệ đã nói, Quân Nhật Đình tuyệt đối không thể chỉnh đốn nhà họ Hứa bọn họ trong khoảng thời gian này.
Quân Nhật Đình vừa mới ổn định được tình hình trong nước, nhưng trong vòng nửa ngày, sản nghiệp của anh ở nước ngoài cũng bị chĩa mũi nhọn vào phá hoại.
Đặc biệt, một trong những sản phẩm điện tử mới mà tập đoàn Hứa Thị đầu tư rất nhiều tiền vào nghiên cứu và phát triển không những bị lộ ra ngoài từ trước mà còn dính vào các vụ kiện tụng.
Trong vài ngày tới, Quân Nhật Đình bận rộn đến nỗi chân không chạm đất, vừa trấn thủ trụ sở chính của tập đoàn Quân Thị vừa chỉ huy từ xa các phòng thí nghiệm nước ngoài.
Không khí nhà họ Quân mỗi ngày một u ám hơn.
May mắn thay, các gia tộc khác của thủ đô trong thời gian này đều theo dõi diễn biến, không gây khó khăn với tập đoàn Quân Thị, cũng không ra tay giúp đỡ, tất cả đều đang chờ cơ hội, dù có là nuốt chửng nhà họ Quân hay giúp đỡ Quân Thị để đổi lấy một món nợ ân tình từ nhà họ Quân.
Nhưng có hai trường hợp ngoại lệ là nhà họ Lê và nhà họ Thẩm.
Lê Ngọc Mỹ và Thẩm Dự Khanh đã âm thầm chờ đợi cơ hội kể từ khi thua Quân Nhật Đình lần trước, giờ cuối cùng cũng đến thời cơ.
“Quân Nhật Đình này không biết đã xúc phạm đại thần nào.
Đây rõ ràng là muốn làm cho nhà họ Quân nhanh chóng suy tàn.”
Thẩm Dự Khanh xoay xoay ly rượu trong tay, ánh mắt đầy hả hê khi thấy người gặp họa.
Lê Ngọc Mỹ ngồi đối diện với anh ta, đang dùng đồ ăn Tây một cách vô cảm: “Quân Nhật Đình lúc này hẳn là ốc còn không mang nổi mình ốc, nhưng chúng ta thật ra có thể làm gì đó để lấy lại lợi ích gấp mười lần tổn thất mà chúng ta đã thua anh ta.”
Thẩm Dự Khanh nhìn cô một cái đầy ẩn ý: “Được rồi, em nói làm thế nào, tôi sẽ làm thế ấy, chờ khi nhà họ Quân xuống đài, chúng ta liền kết hôn, em thấy sao?”
“Đợi đến khi nhà họ Quân ngã xuống rồi nói sau.”
Lê Ngọc Mỹ không muốn nói về chủ đề này, cô ta bâng quơ lướt qua nó rồi quay ngay lại kế hoạch của mình: “Trong khoảng thời gian này, đừng chỉ thấy nhà họ Quân náo loạn, thật ra nền tảng của họ không thay đổi nhiều.
Bắt đầu từ ngày mai, tôi và anh chia thành hai đường, đem những hạng mục dưới trướng của Quân Thị mà chúng ta có thể ăn được đều tóm hết, không ăn được thì tìm người đến ăn, dù sao bán ân huệ cho người ngoài cũng không có hại gì đến chúng ta.”
Thẩm Dự Khanh có chút không vừa lòng, hơi cúi mặt xuống, nhưng cũng nhanh chóng điều đình.
Sau tất cả, anh ta biết nút thắt của Lê Ngọc Mỹ.
Trước khi nút thắt này được tháo gỡ, anh ta biết trong thâm tâm Lê Ngọc Mỹ sẽ không tính đến chuyện cá nhân.
“Có thể.”
Ngày hôm sau, Quân Nhật Đình vừa kết thúc cuộc họp từ xa, Hà Văn Tuấn vội vàng gõ cửa phòng làm việc bước vào: “Tổng giám đốc, nhà họ Lê và nhà họ Thẩm tối hôm qua đã cạy phá mấy hạng mục hợp tác của chúng ta rồi.
Người phụ trách các dự án đó vừa gọi điện yêu cầu chấm dứt hợp đồng.”.