Chương
La Cơ Vị Y phóng to bức ảnh có chữ kí của bên A ra, phía trên rõ ràng có viết ba chữ Hoắc Trình Viễn, còn có con dấu riêng. Mặc dù bút tích hơn hai mươi năm trước so với hiện tại có vẻ hơi non nớt, nhưng nhìn một lúc vẫn có thể nhận ra được, đây chính là chữ kí của chủ tịch Hoắc thị, Hoắc Trình Viễn.
“Cái này, cái này thì có vấn đề gì chứ…”
La Cơ Vị Y có hơi mơ hồ, ý của tổng giám đốc Hoäc là sao? Chẳng phải lúc đầu anh nghỉ ngờ cái chết của Hoắc Thừa Trạch nhiều năm về trước là do Hoắc Trình Viễn bày mưu sao?
Bây giờ đã tìm thấy thỏa thuận lấy mạng đổi mạng dơ bẩn giữa Hoắc Trình Viễn và người tài xế gây tai nạn, chuyện giờ đã là ván đóng thành thuyền rồi, ông chủ còn khó chịu cái gì nữa?
Hoắc Anh Tuấn thở dài một tiếng: “Thật sự không nhìn ra được đấ “Không nhìn ra được cái gì?”
“Không nhìn ra được cậ La Cơ Vị Y lúng túng gãi ót, nghĩ thầm, ông chủ thật sự đã thay đổi quá nhiều rồi, giờ còn học được cách nói cười lạnh, ha ha…
“La Cơ Vị Y, cậu cảm thấy chuyến đi này của chúng ta là thuận lợi, hay là trắc trở?”
“Ừm, về tổng thể thì xem như chúng ta gặp may, lúc đầu tôi còn tưởng sẽ phải đánh một trận trường kỳ ở Las Vegas, không ngờ, ba ngày đã tìm thấy bằng chứng rồi”
“Cho nên mới nói, thứ quan trọng như vậy, chúng ta lại dễ dàng tìm ra được…Tạm thời không đề cập đên vấn tính bảo mật tại sao lại kém như thế, nhưng cậu cảm thấy loại người đa mưu túc trí như Hoäc Trình Viễn, sẽ sơ ý chủ quan đến mức như thế này sao? Làm ra chuyện không phải là người, vậy mà đích thân kí bản thỏa thuận, để lại một mối họa ngầm sao?
Ông ta có nhiều tay sai như vậy, chuyển cho vài tên, bảo bọn họ kí tên dưới một thân phận không dính dáng gì đến ông ta, như thế mới là bình thường chứ?” Nói đến đây, Hoắc Anh Tuấn cười lạnh một tiếng: “Những nhà tư bản, từ trước đến nay không phải đều làm việc như thế sao? Hoắc Trình Viễn ông ta tại sao lại ngoại lệ?”
“Ờ, liệu có phải chủ tịch Hoắc lúc ấy cảm thấy chuyện này quá dễ dàng cho nên mới không coi trọng? Bởi thế mới phạm phải sai lâm cấp thấp này”
“Chỉ mong là như thế. Nếu không, thì chính là có người cố tình làm như vậy”
Cố tình đem cái chết của Hoắc Thừa Trạch đẩy lên người của Hoắc Trình Viễn.
Lại hoặc là…
Hoắc Anh Tuấn đột nhiên rùng mình một cái, bị ý nghĩ hoang đường vừa nảy ra trong đầu dọa cả người nổi da gà.
Không…tuyệt đối không thể nào…Nếu sự thật là như thế, thì cũng quá đáng sợ rồi…
Anh lắc đầu, vứt bỏ những suy nghĩ lung tung ra khỏi đầu, phân phó nói: “Cần phải chuẩn bị đầy đủ, tối nay lái xe trong đêm trở về Los Angeles, rốt cuộc sự thật nghiêng về bên nào, đến lúc đó sẽ được phơi bày thôi”
Hoắc Anh Tuấn rất muốn trở về, mấy hôm nay rời xa Đường Hoa Nguyệt, anh thật sự không có ngày nào ngủ ngon giấc cả.
Tám giờ tối, màn đêm buông xuống, La Cơ Vị Y bỏ lại xe của mình, cùng Hoắc Anh Tuấn ngồi vào trong chiếc George Patton, lái xe rời khỏi thành phố.
Các bạn chọn truyen. one đọc để ủng hộ team ra chương mới nhé!
Nhưng cũng không biết hôm nay là ngày gì, mà trên đường cao tốc ùn tắc không thể di chuyển, Hoắc Anh Tuần nhìn không thấy đường đi phía trước, bực bội ngậm một điếu thuốc.
La Cơ Vị Y nhìn lướt qua màn hình hiển thị thời gian trên bảng điều khiển, đột nhiên “A’ lên một tiếng, sau khi nhận ra, nói: “Tổng giám đốc Hoắc, ngày mai là lễ tình nhân đó…”
“Cậu nói gì đấy?” Hoắc Anh Tuấn vô cùng kinh ngạc nhìn cậu ta một cái. Sau đó anh phát hiện đúng thế thật, hôm nay đúng là ngày mười ba tháng hai.
Đây là một ngày lễ tình nhân vô cùng lãng mạn của phương tây, chẳng trách sao lại có nhiều người không ngại đường xá xa xôi, chỉ cần có thể ở cùng người yêu của mình trong ngày đó thì làm gì cũng được.