Tổng Tài Lão Bà Chờ Ta Một Chút

chương 59

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Cuộc sống Lâm Sanh cùng Mộ Lưu Yên ngọt ngào như đường như mật, đặc biệt Mộ yêu tinh ở công ty cũng không che dấu quan hệ yêu đương với Lâm Sanh, để toàn bộ công ty trên dưới không ai chậc chậc tấm tắc.

Mộ tổng tài phong lưu không biết kiềm chế chạy đi đâu rồi? Bây giờ rõ ràng là một nữ nhân luyến ái chung tình a! Mỗi ngày cười tươi như hoa. Mở ra một chỉnh thể Mộ thị đầy tố chất.

Mọi người đối với tính tình của Mộ tổng tài đã sớm thành thói quen. Thậm chí còn cho rằng, vốn dĩ là như thế cho nên căn bản không có một người đi bới móc, ngược lại có không ít cô gái hiểu biết âm thầm rơi lệ. Mộ tổng tài tài năng, hoàn mỹ như vậy đã là hoa có chủ, tại sao lại không phải là mình? Đây chính là người độc thân còn có tiền a!!! Xinh đẹp không nhắc đến lại còn có tiền, nếu như đàn ông mà có một nửa của tổng tài thì chính mình cũng không sẽ không ế đến bây giờ.

Nhưng Lâm Sanh này cũng không kém phần, mọi thứ cùng tướng mạo đều đồng nhất, Mộ tổng tài có thể có được cô ấy coi như là tu thành chính quả. Đánh giá so sánh với cô gái lần đó ở trong xe trước công ty chờ tổng tài thì Lâm Sanh này quả thực là hoàn mỹ, nói tới soái, cô gái kia tuy rằng soái nhưng không có khí chất Âu Mĩ, Lâm Sanh lại là tướng mạo người phương tây làm cho người ta vừa nhìn thấy nhịn không được mà muốn nhìn tiếp. Cho nên, đối với cặp đôi này, mọi người coi họ như là một bản nhạc hoàn chỉnh. Mộ tổng tài cao điệu giao thoa phối hợp cùng Lâm Sanh.

Lâm Sanh nhìn thấy đến tạp chí lá cải kì này, ngoài ý muốn thấy được một mục ảnh, như có như không vừa vặn trong những tấm ảnh đó đều có mình. Đúng là ảnh mấy ngày trước chính mình cùng Mộ Lưu Yên ở trước cửa khách sạn, tấm ảnh Mộ yêu tinh cùng mình gần sát nhau là ảnh bìa, chính mình nhất thời lúc đó không nhịn được mà bạo hôn Mộ yêu tinh một màn còn lại là nội dung. Tiêu đề vạn phần hấp dẫn: Tổng tài Mộ thị cùng tình nhân đồng tính luyến ái mới, thân phận tình nhân là trợ lí. Bên trong lưu loát cả mấy ngàn chữ, sức mạnh không tưởng, kim phượng hoàng thế nào lại coi trọng quạ đen, quạ đen này có thủ đoạn gì, vân vân.

Chính mình là quạ đen sao!

"Di, ảnh này chụp xem rất tốt." Mộ Lưu Yên thấy trong tay Lâm Sanh cầm tạp chí trên đó có mặt của hai người, không khỏi tò mò "Bị chụp khi nào, sao chị không phát giác được?"

"Nếu như chị có thể phát giác thì bát cơm của họ sớm đã bay mất rồi." Lâm Sanh tỏ ra khinh thường

"Chị không sợ người khác bàn tán?" Thái độ của Mộ Lưu Yên khiến cho Lâm Sanh kinh ngạc, vấn đề ở tờ báo lá cải này chắc là không phải ở ảnh chụp tốt hay không tốt?

"Chị lúc nào mà không có người bàn tán?" Mộ yêu tinh thản nhiên "Nhưng vẫn nói, đầu gỗ em để ý sao?" Chọn mi nhìn Lâm Sanh, nếu như em ấy dám nói là để ý thì tối nay chắc chắn em ấy sẽ không lên được giường của mình.

Lâm Sanh lắc đầu" Chỉ là đột nhiên nhìn thấy bản thân ở trên báo thôi, cảm giác rất kì quái." Cô đã nhiều năm không xem rạp chí rồi.

"Đầu gỗ, nếu như em không nghĩ như lời nói, chị sẽ cho người ta để ý một chút." Mộ Lưu Yên không biết sợ cho nên đối với tạp chí cùng truyền thông nàng không hề kiêng dè, thậm chí còn có thể xem những tờ báo về chê cười nàng. Nhưng lần này, Mộ tổng tài hoàn lương mà những tờ báo lá cải này đâu nghĩ như vậy.

"Không cần, dù sao cũng không phải là chuyện quan trọng gì." Lâm Sanh biết rõ ở cùng Mộ Lưu Yên đương nhiên sẽ có rất nhiều thị phi, cho nên cô cũng đã làm tốt khâu tư tưởng, nhưng không nghĩ đến là lên mặt báo thế này.

Mộ Lưu Yên thấy Lâm Sanh không có sợ hãi hay khiếp đảm gì, trong lòng một trận cao hứng. Đầu gỗ, quả nhiên là bất đồng. Ngay lúc Mộ Lưu Yên đang dào dạt đắt ý, điện thoại di động của Lâm Sanh ngoài ý muốn vang lên. Vừa nhìn thấy dãy số, Lâm Sanh ngay lập tức đen mặt.

"Uy --" Mở đầu trò chuyện, quả nhiên là giọng nói mà cô không muốn nghe từ đầu bên kia

"Sanh Sanh, tạp chí kia là chuyện gì?!" Truyền đến là một giọng nói giận dữ của đàn ông "Con ở trong nước lại làm ra cái chuyện loạn thất bát tao kia sao?!"

Lâm Sanh cau mày, đối với lời nói của người đó hiển nhiên cũng không để ý " Chuyện kia ông đã biết? Như vậy hỏi lại để làm gì. Mọi chuyện giống như ông đã thấy, không có gì hay ho." Đứng dậy đến bên cửa sổ dùng một giọng ôn hòa tiếp tục nói: "Bỏ mặc tôi nhiều năm như vậy, tôi không phải làm theo bất cứ ai, hiện tại tôi sống rất tốt, các người không cần phải nhúng tay vào, tôi không quen."

"Con--." Người đàn ông nghe lời nói lạnh lùng của Lâm Sanh mà tức lên "Con bây giờ một tiếng ba cũng không gọi sao?!" Ba năm đó thật không nên để con ở lại trong nước!"

"Ha ha nghe thật tức cười, chuyện năm đó tôi nghĩ không nên nhắc lại, dù sao sự thật như ông đã thấy. Mặc cho ông đồng ý hay không đồng ý đối với tôi mà nói không có gì khác nhau.," Lâm Sanh đối với ba mẹ mình không hề có một tia kỳ vọng, có lẽ lúc còn nhỏ ảo mộng qua nhiều, nhưng sự thật là bọn họ so với người lạ cũng không bằng.

"Sanh Sanh, ba thừa nhận năm đó quả thật là ba sai, nhưng con cũng biết ba và mẹ con bề bộn nhiều việc, đối với con và bà nội có nhiều hời hợt, nhưng con cũng không thể như vậy mà trả thù chúng ta." Ba Lâm nói lời sâu sắc "Ba và mẹ ngày mai sẽ bay về, chuyện này chúng ta tuyệt đối sẽ không đồng ý!"

Lâm Sanh đối với ba mẹ trên danh nghĩa này thậy sự là hết hy vọng, trả thù? Bọn họ lại cho rằng đây là trả thù!

"Tùy các người, tôi đã trưởng thành, chuyện của tôi không cần sự chấp thuận của các người." Lâm Sanh trực tiếp ngắt điện thoại, tay đặt điện thoại lên bàn, ngồi trên sopha thở phì phì, sắc mặt rất không tốt.

"Đầu gỗ, làm sao vậy?" Mộ Lưu Yên thấy sắc mặt Lâm Sanh biến đen trong tức khắc, lập tức khẳng định cú điện thoại kia không phải là chuyện tốt. Hơn nữa, ngữ khí nói chuyện của đầu gỗ có cảm giác là chuyện người nhà của em ấy. Nhớ tới tờ báo lá cái mới nãy, đại khái có thể là người trong nhà em ấy đã thấy, hoặc nói, có người nói cho bọn họ.

"Ba mẹ em sắp sang đây!" Lâm sanh vuốt trán, thật sự là đau đầu. Vài năm nay cũng không đến, hiện tại lại muốn về đây quan tâm, không đồng ý, muốn gì đây?

"Có muốn chị tránh mặt một chút hay không?" Nhìn đầu gỗ như vậy chắc là nhà em ấy không đồng ý, trong lòng Mộ Lưu Yên cũng có chút nhút nhát, dù sao Lâm Sanh với mình, còn có cha mẹ em áy, nếu thật sự là không đồng ý nàng không biết Lâm Sanh sẽ xử lí thế nào. Gia đình và người yêu, có lẽ là lựa chọn khó nhất trên đời.

"Không cần, em sẽ để bọn họ ở khách sạn." Lâm Sanh cũng đâu phải là con gái hiếu thảo, người trong nhà mà cô hiếu thuận nhất là bà nội, về phần ba mẹ cô, Lâm Sanh không muốn vì họ mà thay đổi chủ ý của mình.

"Mộ yêu tinh, đừng lo lắng, cho dù thế nào, em cũng không rời khỏi chị." Nắm tay Mộ Lưu Yên, Lâm Sanh đem cả người nàng ôm vào trong ngực.

"Chị có biết, từ năm đó, tâm em đã chết. Cho nên hiện tại, bọn họ căn bản không có khả năng để thay đổi quyết định của em. Với em mà nói, thế giới này, em không còn người nào thân thiết hơn so với chị." Ở trong lòng Lâm Sanh, địa vị của Mộ yêu tinh ở rất xa phía trên cha mẹ cô. Cho nên chuyện này không cần phải lựa chọn, căn bản nó chỉ có duy nhất một đáp án.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Gần nhất tâm tình thật sự là loại hạ a ~~ không giải thích.

.........................................................

Đã để mọi người đợi lâu !!!

Truyện Chữ Hay