Thức tỉnh trong căn phòng trắng muốt, lạnh ngắt, Lưu Y Tuyết mơ màng tỉnh lại trong căn đau nhức ở đầu và vùng bụng. Một động tác nhỏ đã tác động tới Triệu Tuyết Nghi, cô tỉnh giấc bên giường của Lưu Y Tuyết, tay nắm chặt lấy tay đối phương.
"Đừng cử động. Nghỉ ngơi đi, cậu chịu mệt nhiều rồi."
"Tôi không sao." Lưu Y Tuyết gượng ngồi dậy, nhưng cơn chóng mặt không cho phép cô hoạt động thêm.
Triệu Tuyết Nghi đỡ Lưu Y Tuyết, day day hai bên thái dương của cô. "Đã nói rồi mà không nghe. Hôm qua biết tin cậu ngất có biết tôi lo thế nào không hả? Hở tí là bệnh với chẳng tật, cậu muốn làm tôi tức chết đúng không?"
Lưu Y Tuyết tựa đầu vào người Triệu Tuyết Nghi. "Chỉ là nhất thời không chịu nổi thôi. Cái cơ thể sau khi mang thai như người đi mượn, muốn làm chủ cũng khó như lên trời."
"Đừng có coi thường. Rồi có ngày nó quật cho một phát đau điếng. Làm ơn chú ý tới bản thân hơn đi, cô nương!"
"Sao hôm nay cậu giống mẹ tôi thế?"
"Tôi còn đang suy nghĩ liệu bản thân có phải là người mẹ thất lạc của cậu không đây này!"
Lưu Y Tuyết cười, "Giờ cậu làm mẹ tôi cũng được."
Triệu Tuyết Nghi nhìn khuôn mặt đang rạng rỡ tươi cười của Lưu Y Tuyết mà xót trong lòng. Cô áp hai bàn tay lên má Lưu Y Tuyết, "Buồn thì đừng cố cười nữa. Khó coi lắm."
Nụ cười trên môi bỗng vụt tắt. Lưu Y Tuyết lao đầu vào lòng Triệu Tuyết Nghi, hai tay ôm lấy eo cô. Cả người run rẩy, cảm xúc lẫn lộn không thể xác định.
Triệu Tuyết Nghi ôm lấy thân thể đang run rẩy trước mặt, lòng đau thắt lại. Cô đứng lặng im, mặc cho Lưu Y Tuyết xả giận vào bản thân.
.....
Khải Minh Kiệt trên chiếc Mercedes mới toanh, lái thẳng tới một ngôi biệt thự nguy nga tráng lệ cách Cảnh Thư không xa. Phong cách trang trí sang trọng tinh tế, đơn giản, rất hợp với gu của hắn.
Xuống xe, Khải Minh Kiệt nhấn chuông cửa. Trong nhà vọng ra tiếng bước chân, rồi cánh cửa bật mở.
Người phụ nữ tươi cười, "Chào mừng trở về nhà."
Ánh mắt Khải Minh Kiệt dừng lại trên khuôn mặt của người phụ nữ. "Vô Nhất Song."
Tại tập đoàn Khải thị, ở tầng trên cùng của toà nhà, vẫn còn những người đang làm việc dưới ánh đèn.
Mấy cô thư kí vừa dọn đồ, vừa trò chuyện rôm rả. Một cô thấy ánh đèn phòng của trợ lí trưởng vẫn còn bật, liền rủ cả bọn ra xem.
Cánh cửa được mở nhẹ nhàng, ba, bốn cô thư kí chen chúc nhau nhìn vào trong. Trợ lí Lâm mắt vẫn dán vào màn hình, "Các cô có việc gì?"
Cánh cửa mở ra, mấy cô đứng dàn hàng ra trước mặt trợ lí Lâm. "Muộn vậy rồi, anh không về hả?"
"Tôi còn chút việc, các cô đi trước đi."
"Nhưng mà tám giờ tối rồi đó, anh tăng ca những ba tiếng rồi, bộ không mệt hả?"
Trợ lí Lâm nhíu mày. "Tám giờ rồi?" Anh ngả người vào ghế, "Chết mất thôi, sao vụ này khó nhằn quá vậy?"
Tính tò mò nổi lên, mấy cô thư kí xúm lại gần bàn làm việc của anh. "Vụ gì mà khiến anh đau đầu những ba tiếng? Cho tụi này xem với."
"Có gì giúp anh cho. Gì chứ điều tra thì là nghề của bọn tôi nha."
Trợ lí Lâm như được khai sáng, ngồi thẳng người, vẫy vẫy tay, "Lại gần đây."
"Hôm qua, sau khi gặp mặt đối tác, Boss thay đổi tính nết, không quan tâm đến thiếu phu nhân nữa."
"Cái gì!?"
Trợ lí Lâm bịt tai lại. "Đừng có đồng thanh hét như thế! Thủng màng nhĩ của tôi rồi!"
Mấy cô thư kí kích động, "Thiếu phu nhân là idol của tôi, là hình mẫu lí tưởng nhất của tôi! Không được, vụ này tôi nhất định phải điều tra!"
"Trợ lí Lâm, anh phải trả lời ngắn gọn nhưng đầy đủ, đúng trọng tâm cho chúng tôi, nghe chưa?"
Trợ lí Lâm phút chốc còn lãnh đạo giờ ngoan ngoãn vâng lời, "Rõ."
"Thời gian?"
"Từ ba giờ tới bốn giờ ba mươi sáu phút chiều hôm qua. Theo lịch thì muộn ba mươi sáu phút."
"Địa điểm?"
"Tập đoàn XX."
"Đối tác?"
"Chủ tịch tập đoàn XX."
"Cụ thể?"
"Trước khi đi, họ vẫn còn tình cảm. Sau khi trở về, Boss lạnh lùng như đối với mấy người phụ nữ tiếp cận ngài ấy vậy."
Một cô thư kí đập bàn. "Để bọn tôi mà tra ra vụ này, nhất định sẽ phanh thây tên cản đường ra!"
"Thiếu phu nhân của tập đoàn này chỉ có duy nhất một mà thôi, cả tập đoàn này đều công nhận cô ấy!"
"Chị em! Đêm nay chúng ta lập mưu, sáng mai hành động!"
"Rõ!"
Trợ lí Lâm nghe các cô gái thường ngày rất trầm lặng giờ hùng hồn khí thế liền bị dọa sợ. Đúng là không nên chọc cho phụ nữ tức giận, không thì chết lúc nào không hay!
Tối hôm đó, văn phòng trợ lí của tập đoàn Khải thị gần như không ngủ. Mọi người tập trung cao độ, lập nên một kế hoạch không có sơ hở để có thể hành động suôn sẻ.
Trợ lí Lâm ngồi cạnh bổ sung, là một người phục tùng Khải Minh Kiệt lâu năm, dày dặn kinh nghiệm, có thể giúp ích rất lớn. Mấy cô thư kí tuy tan làm xong phát là rất nhố nhăng, nhưng khi đã bắt tay vào làm việc, thì sự tập trung và độ chính xác được đẩy lên cao nhất.