Editor+beta : Lolisa
Bà Tạ xách túi đi ra cửa, bà nghĩ chắc hẳn là Bạch Sơ Hiểu đã về nước rồi. Hàn gia thật là quá đáng, hai ngàn vạn a, nếu Bạch Sơ Hiểu là người bình thường, có phải sẽ bị cưỡng bức đến chết hay không, người bình thường còn không thể kiếm được hai ngàn vạn, chứ đừng nói tới một cô gái chỉ vừa mới đi làm.
ngàn vạn = hơn tỷ VND. Chắc có bạn sẽ chưa đọc chương đó nên mình sẽ nhắc lại.
“Bà đi đâu ?” Ông Tạ nhìn thấy vợ hấp tấp đi ra ngoài liền vội vàng dò hỏi, đã thật lâu rồi ông chưa có nhìn thấy biểu hiện lo lắng như vậy của vợ mình.
“Hiểu Hiểu về nước rồi.” bà Tạ muốn thật nhanh được nhìn thấy con gái, sao con bé lại không biết đi đến tìm bà trước mà lại đi tìm Hàn gia làm gì chứ. Còn không phải chỉ là hai ngàn vạn thôi sao, Tạ gia bọn họ có thể trả được.
“Tôi đi cùng với bà.” Ông Tạ đi theo vợ ra cửa.
Còn Bạch Sơ Hiểu đang chuẩn bị đi ra ngân hàng, Thịnh Thế giải trí hành động thật nhanh, cô vừa mới nhận được tin nhắn của ngân hàng, công ty cho cô mượn hai ngàn vạn đã được gửi tới, vừa lúc cô sẽ chuyển qua cho mẹ Hàn, đến lúc đó đỡ phải sinh ra thêm nhiều vấn đề khác.
Các ngân hàng đều sẽ hỏi nguyên do về những số tiền lớn như lần chuyển khoản này. Bạch Sơ Hiểu liền lấy bản thỏa thuận ký kết của cô với mẹ Hàn cho nhân viên ngân hàng xem xét, chuyện con gái Hàn gia bị ôm sai vào hai năm trước đã nháo đến ồn ào huyên náo, vào khoảng thời gian trước, khi Hàn Uyển Nhi đính hôn với Tỉnh Thân Vũ, đã có phóng viên đem việc này nhắc lại.
Nhân viên ngân hàng nhìn thấy bản thỏa thuận này thì không khỏi cảm khái, may mắn cô không có bị ôm nhầm, tuy là được hưởng thụ nửa đời trước, nhưng nửa đời sau lại phải chịu khổ gần hết cuộc đời rồi. Làm gì có may mắn ở đâu, rõ ràng là xui xẻo tám kiếp.
“Mời cô ký tên.” Nhân viên công tác đem danh sách đưa cho Bạch Sơ Hiểu.
Sau khi Bạch Sơ Hiểu ký tên xong, nhìn thấy phiếu chuyển khoản mới yên tâm, thở dài nhẹ nhõm một hơi, Hàn gia đừng nghĩ đem cô trở thành quả hồng mềm mà bóp. Nếu cô không vào giới giải trí, cũng không phải là con gái của Tạ gia, cô nghĩ cô nhất định sẽ làm mọi chuyện trở nên ồn ào huyên náo, ai sợ ai, cùng lắm thì cô sẽ chạy đến một thành phố nhỏ để sinh sống, nhưng thể diện của Hàn gia sẽ rất khó để cứu vãn trở lại, Tỉnh Thân Vũ đối với Hàn gia cũng sẽ tồn tại một khoảng cách nhất định.
Sau khi xử lý xong mọi chuyện, Bạch Sơ Hiểu mới bước chân ra khỏi ngân hàng, đồng thời đăng chứng từ chuyển khoản lên Weibo .
Tỉnh Thân Vũ đã sớm rời khỏi Hàn gia, Hàn Uyển Nhi trong chốc lát lại ghé vào trong lòng ngực mẹ Hàn khóc nức nở, anh vẫn còn yêu Bạch Sơ Hiểu, chẳng sợ mấy năm nay đối phương đều không liên lạc với anh, thì anh vẫn thích cô như vậy.
“Mẹ.” Hàn Uyển Nhi cho rằng cô không làm sai việc gì cả, cô đã làm đến mức này rồi, tự mình đi mời Bạch Sơ Hiểu trở về, là do cô ta không chịu trở lại thôi. Chỉ là việc trả tiền này cũng là do Bạch Sơ Hiểu tự đồng ý, một cây làm chẳng nên non, nếu đối phương không muốn trả, vậy thì không cần phải trả a.
Hàn Uyển Nhi chưa bao giờ nghĩ tới việc người bình thường dám đối chọi với người nhà giàu, Hàn gia đối xử với người con gái ruột là cô thì rất tốt nhưng không có nghĩa là bọn họ cũng sẽ đối xử tốt với Bạch Sơ Hiểu y như vậy.
“Yên tâm, nếu về sau cô ta còn dây dưa với Tỉnh Thân Vũ, mẹ của con nhất định sẽ không tha cho cô ta.” mẹ Hàn muốn bù đắp cho Hàn Uyển Nhi, muốn cho cô có một cuộc sống thật tốt. Con gái bà lương thiện như vậy, làm sao người làm mẹ như bà lại có thể không tàn nhẫn cho được chứ.
Cha Hàn đã nhìn thấy bản thỏa thuận và phiếu chuyển nhượng do Bạch Sơ Hiểu đăng trên Weibo, thể diện của ông đều mất hết. Còn có người hỏi ông có phải tài chính của công ty xảy ra vấn đề gì hay không, bằng không tại sao lại muốn con gái nuôi trả hai ngàn vạn để bán đứt quan hệ.
Dù đã trải qua một hồi giải thích rất lâu, nhưng những người đó vẫn còn nửa tin nửa ngờ, theo kế hoạch thì hôm nay công ty sẽ ký hợp đồng trong một hạng mục hợp tác rất quan trọng, nhưng cũng bởi vì việc này mà việc ký hợp đồng không thể hoàn thành được nữa.
Điều này khiến cho ông rất xấu hổ và đi thẳng từ công ty về nhà. Vừa về đến nhà, đã nhìn thấy Hàn Uyển Nhi ghé vào trong lòng ngực vợ khóc nức nở. Khóc, khóc, khóc, khóc cái gì mà khóc. ( (ノ>∀