" Trình Hy, cậu bệnh à?"
Nãy giờ sao hắt hơi hoài thế..
" Không " Mẹ kiếp, Ai dám nói xấu sau lưng tôi?
____
Hôm sau, Âu Nhã Linh chính thức đến làm việc tại Thuần Gia, tại bộ phận thiết kế.
Hôm nay đích thân phó tổng giám đốc đưa Nhã Linh đến giới thiệu.
Thấy anh, mọi người trở nên nghiêm túc đứng dậy cung kính. Phòng thiết kế được phó tổng sủng quá, đây là lần thứ hai anh tới kể từ khi họ làm việc ở đây. Ít khi thái tử xuất chinh, cơ hội này hiếm có thật.
" Chào phó tổng giám đốc "
" Chào. Hôm nay tôi đến để giới thiệu với mọi người nhân viên mới. Âu Nhã Linh "
Nhã Linh đi vào vẫy tay.
" Chào mọi người, tôi là Âu Nhã Linh. Sau này mong mọi người giúp đỡ nhiều "
Thuần Thiên Vỹ quay sang Nhã Linh chỉ vào chỗ trống đối diện với Ninh Dao. " Chỗ em ở đó"
" Mọi người làm quen đi, tôi đi đây"
Anh cười cười rồi chào họ đi về phòng. Lúc đi còn nhìn sơ qua Ninh Dao.
" Ninh Dao, chúng ta làm việc cùng rồi " Nhã Linh ôm chầm lấy cô.
" Tốt quá rồi "
.
" Phó tổng giám đốc, sao anh lại sắp xếp cho Âu tiểu thư làm chung với Hạ Ninh Dao?" Thác Vũ đi bên cạnh hỏi anh.
Thiên Vỹ nhún vai.
" Chẳng sao cả " hai người họ quen biết nhau, dễ làm việc hơn. Với cả Âu Nhã Linh lúc ở Mỹ có học võ, nhỡ Ninh Dao có ai bị bắt nạt thì còn có người giúp mà.
Nhưng lúc bị những tên cướp vây quanh, cô lại không sử dụng võ?
" Phó tổng, anh thích Hạ Ninh Dao à?" Thác Vũ đột ngột hỏi một câu.
Thuần Thiên Vỹ cho hai tay vào túi quần quay lại.
" Xem ra công việc tôi giao cho cậu ít quá rồi. Cậu làm trợ lý cho tôi về công việc, ngay cả đến tình yêu của tôi cậu cũng muốn can dự?"
Thác Vũ ngậm miệng. Chỉ là tò mò thôi, ai bảo thấy anh đối xử tốt với cô ấy quá.
Thiên Vỹ thở dài. Tôi còn phải đợi một người.
...
Thời gian cứ thế mà trôi qua, nhắm mắt thì đã tới ngày nộp bài. Ninh Dao lấy sức đem bài tập nộp cho Thuần Thiên Vỹ.
" Phó tổng giám đốc, tôi đến giao bài theo thời hạn " Cô để lên bàn anh .
" Vất vả cho cô rồi "
Vất vả? Anh đang thương hại tôi hay vui mừng cho mình thế. Tất cả đều do tay anh tạo nên sự vất vả này đấy.
Bài tập hoàn toàn làm rất tốt. Không hề có chút sai sót nào, ngược lại còn rất tỉ mỉ, đường nét thiết kế rất độc đáo. Xem ra anh đã đánh giá thấp cô rồi.
" Dự án tôi chuyển xuống phòng các cô làm thế nào rồi?"
Ninh Dao suy nghĩ. Phải trả lời thế nào mới được đây.
" Tôi chưa làm gì cả " Cơ mà thành thật vẫn là tốt hơn.
Phải nhờ người có trí tưởng tượng như anh mới ra một dự án xuất thần như vậy. Mùa đông lại đi thiết kế trang phục mùa hè...
" Nếu không còn việc gì, xin phép tôi đi đây"
Nói rồi Ninh Dao cắn môi đi ra. Hoàn thành dự án này có được giải thoát không... Cô đã hứa với tiểu Minh sẽ dẫn đi công viên rồi.
Đang đi đột nhiên nảy ra ý tưởng. Cô vội đi về phòng làm việc, nhanh nhanh lên nếu không quên mất. Đây đúng là ý tưởng trời ban mà, ý tưởng từ trên trời rơi xuống!
" Ninh Dao, về rồi à?" Thấy cô Nhã Linh hỏi.
" À vâng"
Trương Lệ đi vào, sắc mặt không tốt lắm. Đương nhiên là vì dự án chưa hoàn thành.
" Ngày mai đã tới ngày trình bày dự án thiết kế rồi, các cô lo chuẩn bị cho tốt vào. Âu Nhã Linh là người mới tới nên dự án này không cần tham gia "
" Vâng " Âu Nhã Linh vui vẻ nói.
Ninh Dao nãy giờ vẫn chăm chú làm việc. Mỹ thuật của cô không tệ lắm, nhìn chung rất đẹp.
" Hạ Ninh Dao, cô mà để mất mặt cả phòng là coi chừng chưa hết ba tháng thực tập đã bị đuổi việc đấy" .
" Vâng "
Tại sao cứ luôn nhắm vào cô thế chứ. Từ lúc cô vào đến giờ đã làm gì đắc tội với Trương Lệ đâu.
" Ninh Dao, cô làm xong chưa?" Nhã Linh sang chỗ cô.
Công việc hiện giờ của cả phòng đa số tập trung về dự án ngày mai. Nhã Linh mới đến không cần tham gia nên hôm nay cô tương đối rảnh.
" Cũng gần rồi "
" Có cần tôi giúp không?"
" Không cần, cô nên hưởng thụ những ngày chưa được giao việc đi " Ninh Dao cười.
Nhã Linh gật đầu. Cũng đúng. Cô cầm bản thiết kế của Ninh Dao lên xem, vẽ rất đẹp. Nhìn sang những ý tưởng thuyết trình cũng như thiết kế rất đặc biệt. Đây quả thực là nhân tài. Nhã Linh ngầm tán thưởng.
...
" Cậu chủ, thông tin cơ mật của tổ chức bị lộ ra ngoài rồi "
Phong Dục cấp tốc từ tổ chức đến tập đoàn thông báo cho Trình Hy.
Lộ rồi? Đây là thông tin tổng hợp, từ những lần đối đầu với ai cho đến những vụ hành động sắp tới.
" Nguyên nhân?"
" Là một thuộc hạ của một tổ chức giấu tên vào tổ chức chúng ta làm nội gián "
" Tên đó đâu? Thuộc hạ của ai?"
" Tôi đã thử tra hỏi nhưng hắn vẫn không chịu nói, đã cắn lưỡi tự vẫn"
Anh khoanh tay trước ngực. Tổ chức có giám sát nghiêm ngặt, có thể nói ngay cả con ruồi cũng chẳng thể bay vào, huống chi đây là một con người.
Nên có thể nói đây là gián điệp đã được phái đến từ lâu.
" Cậu đi điều tra thêm, có gì báo tôi "
" Vâng "