" Bác Trần, không cần đâu ạ... Cháu đến chỗ anh Trình Hy là được rồi"
____
" Chào chủ tịch " Nhân viên trong công ty thấy Trình Hy đều cung kính chào. Cho dù anh làm tổng giám đốc hay chủ tịch mọi người đều không dám đắc tội.
" Trình Hy " Từ Duật Duy thấy anh nên đi ra. Sáng nay chả thấy mặt mũi anh đâu.
" Chào cô, Bạch Tịnh " Dẫn cả phu nhân đi làm việc cùng à...
" Vâng, chào anh"
Ở một nơi cách đó không xa, cô gái ngoài sân bay lúc nãy chạy vào ôm chầm lấy Trình Hy.
" Tiểu Trình, em nhớ anh chết đi được"
Tiểu Trình...
Âu tiểu thư à! Cô quên đây là ở đâu rồi sao, lại hành động như vậy.... Lại ngay trước mặt vợ người ta nữa cơ chứ.
" Nhã Linh?" Trình Hy hơi bất ngờ.
" Đúng rồi, là em đây anh yêu "
Anh yêu!
Bạch Tịnh bên cạnh ngỡ ngàng. Cô gái này là ai thế, sao tự dưng lại...
Từ Duật Duy nhìn họ cười cười.
" Cô gái này là...?" Bạch Tịnh ngập ngừng. Ai vậy?
Âu tiểu thư buông Trình Hy ra, quay lại cười tươi nói.
" Tôi là vợ của anh ấy, anh ấy là chồng của tôi, tóm lại tôi và anh ấy là vợ chồng!!"
Gì cơ?!
Bạch Tịnh quay sang nhìn anh.
" Nhã Linh"
Từ Duật Duy thấy sắp có chuyện vội chen vào giải thích.
" À, Bạch Tịnh. Đây là Âu Nhã Linh, em họ của Trình Hy " - " Nhã Linh, đây là Bạch Tịnh, chị dâu họ của em đấy "
Âu Nhã Linh là em gái họ duy nhất của Trình Hy. Từ nhỏ anh và cô đã vô cùng thân thiết mặc dù tính cách hai người rất khác xa nhau, khiến nhiều người thấy gượng thay.
" À, Nhã Linh chào em " hiểu ra được vấn đề, Bạch Tịnh cười gượng. Nhưng anh em họ sao lại có cái kiểu xưng hô thế chứ...
" Vâng ạ"
Âu Nhã Linh quay sang vỗ vai Trình Hy.
" Chị dâu à, em nhường chồng em cho chị đấy"
Quan hệ kì cục!
Những nhân viên trong công ty nhìn họ kì quái. Hai cô gái này, Từ phó tổng và cả chủ tịch... Đang làm trò gì vậy!
Trình Hy cho hai tay vào túi rồi ra lệnh cho nhân viên, cũng như ra lệnh cho mình.
" Giải tán "
" Anh, chị em có việc chút, tí về chào hỏi sau nha" Nói rồi Âu Nhã Linh rời đi.
...
" Đây là bài tập thiết kế tôi giao cho cô, ba ngày sau trả bài" Thuần Thiên Vỹ đưa cho Ninh Dao một tờ giấy.
Đi làm việc chứ có phải đi học đâu... Có bài tập có trả bài nữa cơ à...
" Vâng "
" Thuần Thiên Vỹ caca " Âu Nhã Linh bên ngoài đi vào.
Cô có rất nhiều mối quan hệ tốt, nhất là những người tuổi trẻ tài cao và đẹp trai...
" Âu Nhã Linh"
Thấy anh có khách nên Ninh Dao chào đi ra, tiện thể chào luôn Nhã Linh.
" Em về nước lúc nào thế?"
" Mới về lúc nãy ạ, em đến chỗ anh họ rồi lập tức sang chỗ anh đây"
Cô ngồi xuống sofa rồi rót một ly trà đưa lên uống một cách tự nhiên.
" Đây là phòng anh đấy, không phải nhà của em đâu Âu tiểu thư à "
Âu Nhã Linh tán đồng gật đầu.
" Đúng vậy, không phải nhà của em nhưng là phòng của anh, mà phòng của anh cũng là phòng của em. Theo định lý Âu Nhã Linh!"
Định lý đâu ra vậy?
" Được rồi được rồi" Thuần Thiên Vỹ cũng hết cách ngồi xuống cạnh cô.
" Mới về sao em không nghỉ ngơi đi, chạy đến đây làm gì?"
" Em đến thăm anh mà "
Cô là đàn em khóa dưới của anh khi hai người du học ở Mỹ. Vì phải về tiếp nhận chức phó tổng giám đốc nên anh phải về nước trước. Tình cảm hai người luôn rất tốt, cả hai luôn cho nhau cơ hội đợi đến thời cơ tốt nhất.
...
Bài tập Thiên Vỹ giao cho Ninh Dao không hề dễ, nhưng chỉ cho thời gian ba ngày. Là anh cố ý, nếu cô làm không xong thì sẽ chuyển cô sang bộ phận khác làm việc. Bây giờ là thời gian nghỉ trưa rồi, tranh thủ hết thời gian có thể mới được. Từ hôm phó tổng đến, Trương Lệ cũng không bắt cô đi in tài liệu nữa.
" Ninh Dao, cô không ăn trưa luôn à?" Dương Điềm hỏi.
" Tí tôi ăn, các cô đi trước đi" Cô cười.
" Vậy chúng tôi đi đây"
Thời gian nghỉ trưa cô đều ngồi làm việc. Gì mà tí nữa sẽ ăn cơ chứ, bây giờ đã là chiều rồi.
" Ninh Dao, tối nay tôi, Kiều Lục vân và Giang Tuyết có mở một buổi tiệc nhỏ, cô có muốn đi chung không?"
Đang trong tình trạng rơi vào một biển thiết kế, Ninh Dao ngẩn lên.
" Hả?... Xin lỗi, Tôi không đi được, tôi phải ở nhà với con "
Ba người không khỏi ngạc nhiên.
" Có con? Cô có chồng rồi à "
Không thể tin nổi một người đã có chồng con mà vẫn giữ được nhan sắc xinh đẹp như vậy. Đúng là cô vẫn rất đẹp, thân hình không được coi là đầy đặn nhưng nhìn chung rất ổn.
" Con cô bao nhiêu tuổi thế?"
" Được sáu tuổi rồi "
" Là con trai hay con gái? Tên gì vậy?"
Đang điều tra thân thế gia đình cô à...
" Con trai, thằng bé tên Hạ Kiệt Minh"
Dương Điềm gật gù.
" Chồng cô cũng họ Hạ à?"
Không có chồng, chỉ có con thôi. Vả lại... Cô còn không biết họ của chồng mình là gì!
Trình Hy! Không, anh ta không phải chồng cô.
Ở lại nói với mấy người này chắc tới mai mất, cô còn phải đi đón tiểu Minh nữa, nếu không trễ mất thôi.
" Thật ngại quá, con tôi tan học rồi, tôi phải đi đón nó đây "
Cũng may đi đón con cũng là một lí do để rời khỏi cuộc trò chuyện này. Thời gian ở công ty chắc chắn không kịp để hoàn thành bài tập Thuần Thiên Vỹ đưa cho, đành phải mang về nhà tiếp tục vậy.
____
Buổi tối tại biệt thự.
" Anh, chị, xin lỗi vì buổi kết hôn của hai người em không về dự được" Âu Nhã Linh khách sáo nói.
" Biết vậy là được rồi " Trình Hy thờ ơ nói.
Nhã Linh tức tối. Người ta đã cố ý khách sáo vậy rồi, còn không giữ lại cho cô một chút thể diện.
Bạch Tịnh cười giải hòa.
" Không sao, không sao"
Trình Hy đưa ly trà lên uống một ngụm. Hôm nay sao cảm thấy nhạt nhẽo thế này.
.
Sau khi ăn xong Ninh Dao lại cắm đầu vào biển chữ. Đến cả tiểu Minh cũng bị bỏ rơi một mình.
Cậu bé ôm chú gấu bông đến chỗ mẹ, giọng buồn rầu.
" Mẹ ơi, chơi với con "
Ninh Dao quay lại ôm cậu bé.
" Tiểu Minh, đợi vài ngày nữa mẹ xong công việc sẽ chơi cùng con nhé, khi đó mẹ sẽ dẫn con đi công viên"
Tiểu Minh dụi đầu vào lòng cô có vẻ thất vọng, thút thít.
" Con muốn bây giờ mẹ chơi với con cơ "
Cô nhìn đống tài liệu trên bàn. Kể từ khi cô vào Tập đoàn Thuần Gia, đúng là không có thời gian ở bên cạnh tiểu Minh, thiệt thòi cho cậu bé rồi.
" Được rồi, mẹ kể chuyện cho con nghe nhé?"
" Vâng "
Cô sửa tiểu Minh ngồi trong lòng ngay ngắn lại và bắt đầu kể. Kể những câu chuyện mà lúc nhỏ ba thường kể cho cô nghe.
" Có một gia đình nhỏ, gồm có ba chú gấu, gấu ba, gấu mẹ, và gấu con..."
" Họ sống với nhau rất hạnh phúc, chú gấu con rất ngoan, hàng ngày đều giúp ba mẹ làm việc.."
" ... "
Ninh Dao cứ kể, kể cho đến khi thấy gấu con của mình đã ngủ say từ lúc nào. Cô nhẹ nhàng đặt tiểu Minh xuống giường tránh cậu bé thức giấc. Xong cô lại quay ra làm việc.
Tới tận gần ba giờ sáng cô mới thiếp đi một lúc.