Trước sảnh buổi tiệc người người ra vào tắp nập. Buổi tiệc cũng sắp bắt đầu. Một chiếc xe màu đen hạng sang bật nhất thế giới chỉ có một chiếc dừng tại đại sãnh. Kim Tuấn xuống xe mở cửa cho Âu Lạc Thần và Doãn Kiều Kiều xuống xe.
Hôm nay anh khoác lên mình một bộ đồ vets màu xám được nhà thiết kế riêng cho anh được cắt đo tỉ mỉ.Khuôn mặt thì khỏi phải bàn tuy lạnh lùng nhưng sự lạnh lùng ấy cũng không mất đi một chút đẹp trai nào của Âu Lạc Thần mà còn hoàn mỹ thêm.
Doãn Kiều Kiều hôm nay khoát cho mình một bộ váy kinh điển úp ngực màu đen dài tới chân đuôi váy được lệch qua một bên.Cùng lúc có thể khoe được đôi chân dài trắng mịn của cô.Khuôn mặt góc cạnh đều được dùng hai từ"Mỹ nhân".Đặc biệt nhất là đôi mắt màu xanh dương trong ánh đèn lấy lánh của buổi tiêc càng thêm huyền bí. Mái tóc màu hạt dẻ được uốn xoăn thả phòng tự nhiên. Nhưng đều tương đồng nhất của hai người đều là lạnh lùng đế thấu xương.
Trời ơi Âu Lạc Thần kìa .Đẹp trai quý đi mất."
" Cô gái kia là ai vậy sao có thể đi cùng Âu Lạc Thần."
"Khoan đã cô gái kia đang bận bộ váy "Bóng đem " đọc nhất của Âu Thị không ai có thể mua được.Vậy mà cô gái lại có được không lẻ...." Mọi người cùng nhau bàn tán.
Anh không để ý tới lời nói của họ lậy tức đi lại .Đặc tay lên eo của Kiều Kiều kéo cô sát vào mình trước ánh nhìn của mọi người đều đơ. " Không phải là Âu Lạc Thần không càn nữ sắc sao lại có thể ôm cô gái kia được. Xem ra cô gái này không tầm thường." mọi người tiếp tục bàn tán thì .
Âu Lạc Thần Và Kiều Kiều bước vào trong . Anh dẫn cô lại bàn thức ăn anh nói
"Em ở đây đợi anh nhé .Anh có chút việc xong anh sẽ quay lại nhanh thôi." Anh ôn nhu hôn lên trán cô rồi đi.
" Kiều Kiều sao cậu ở đây sao."
Kiều Kiều bất chợt quay mặt về phía phát ra tiếng nói"Noãn Noãn "
"Kiều Kiều cậu đi với ai vậy." Noãn Noãn không nhanh không chạm nói
"Âu Lạc Thần" Kiều Kiều đáp một cách thẳng thắng.
"Âu Lạc Thần sao." Noãn Noãn ngạc nhiên hỏi "Vậy bộ "Bóng Đêm" này là sao.
" Cậu không phải cùng với anh ta đang......" Noãn Noãn chưa kịp nói xong đã gặp phải ánh mắt của Kiều Kiều nên không nói nữa.
"Về rồi mình kể cậu nghe ở đây không tiện." Kiều Kiều nói rồi đưa ly rượu trên tay lên uống.
Vừa lúc này có một nam và một nữ đang đi đến bàn của Noãn Noãn và Kiều Kiều đang đứng .
" Tôi là Nhiếp Hào rất vui được quen biết hai cô gái xinh đẹp." Giọng nói mang tình trêu ghẹo.
"Tôi Nhiếp Hân là Vợ chưa cưới của Lạc Thần." giọng nói của ta nhấn mạnh chữ "vợ chưa cưới." có ý muốn khiêu khích.
" Ờ hai người có việc gì không." Noãn Noãn bắt đầu không thích cách nói chuyện của hai anh em bọn họ nên nói
" Không có chuyện gì đâu chỉ là mời hai cô em đi chơi thôi mà." Anh ta càng sáp gần Kiều Kiều hơn.
"Muốn chơi sao" Kiều Kiều lúc này lên tiếng miệng vẫn còn đang thử rượu.
"Đúng cô em thấy sao."
" Được." Kiều Kiều lên tiêng nói
" Xí...Chỉ hèn mọn được như vậy." Nhiếp Hân lên tiếng nói kèn theo sự khinh bỉ .
Noãn Noãn đã hiểu được ý của Kiều Kiều muốn gì nên nói" Hazzz đúng là thiên đường có lối không đi.Địa ngục không lối lại chung đầu vào."
" Con khốn mày nói gì vậy hả." Nhiếp Hân tức giận nói vừa định tát Noãn Noãn thì đã bị cú đá của Noãn Noãn ngã lăn ra đất.
"A...a..a con khốn kia sao mày dám đá tao hả." Nhiếp Hân tức giận la lớn làm cho mọi ánh mắt đều đổi dồn vào phía của bọn họ.
"Bởi vì tao thích." Noãn Noãn cười như không nói làm mọi người thấy đều phải e sợ.
Còn Nhiếp Hào thấy như vậy quay qua nói với Nhiếp Hân "Thật phiền phứt."
Rồi nói với Kiều Kiều "Chúng ta đi thôi." Nói hết câu
Anh ta định nắm tay Kiều Kiều đi thì Âu Lạc Thần đang nói chuyện với đối tác thì đã nhìn thấy mọi việc. Kiều Kiều vẫn đứng yên đó định cho Nhiếp Tuấn nắm tay thì làm cho anh vô cùng tức giận.
Âu Lạc Thần đi lại nắm tay Kiều Kiều kéo vào lòng .Và đá cho hắn một đá thật đâu ngã ra đất.
"Người của Âu Lạc Thần này mày cũng giám đụng sao." Lạc Thần tức giận nói làm cho mọi người xung quanh sợ đến tột độ.
Ngay cả Noãn Noãn cũng rất ngạc nhiên trước thái độ của anh. Noãn Noãn biết Âu Lạc Thần là người lạnh lùng,tàn ác không bao giờ thể hiện cảm xút dù cho tức giận đến máy thì vẻ mặt đó cũng không bằng lúc này " Xem ra tên này chết chắc rồi." Noãn Noãn cố lấy lại bình tỉnh.
"Cô ta là của anh sao." Nhiếp Tuấn sợ đến tái mặt như người sắp chết vậy.
"Anh à anh làm như vậy sẽ là cho Vợ tương lai và anh vợ của anh sợ đấy." Kiều Kiều nói với giọng ngọt như mía nhấn mạnh từng chữ "Vợ tương lai và anh vợ" làm cho Noãn Noãn nổi da gà thầm nghĩ" Trời đây là Kiều Kiều của tôi sao."
Âu Lạc Thần nghe cô nói với giọng điều như vậy xém chút nữa là anh đã cười rồi. Nhưng vẫn lạnh lùng nói
" Ai là vợ tương lai của anh chứ."
"Chẳng phải cô Nhiếp Hân nói như vậy sao."
Khi nghe Kiều Kiều nói anh càng nổi giận hơn.
"Cả đời Âu Lạc Thần này chỉ lấy có mình Doãn Kiều Kiều làm vợ." anh nói rồi ôm eo cô thật chặc .
Khi Kiều Kiều nghe vậy thì tim đập mạnh đến nổi không kịp thở.
"Kim Tuấn."
"Dạ thưa chủ tịch"
"Đem hai người họ chặc tay chặc chân làm mồi cho cá ăn. Và từ ngày mai tôi không muốn Nhiếp Thị tồn tại nữa." Anh nói với giọng lãnh huyết và uy quyền làm cho mọi người ở đó đến thở cũng không dám.
Khi nghe như vậy hai anh em nhà họ Nhiếp hết hồn đứng dạy nói " Xin Âu tổng hãy tha cho chúng tôi.......Âu tổng." hai người họ chưa nói hết câu đã được Kim Tuấn cho thuộc hạ kéo đi.
Âu Lạc Thần ngang nhiên ôm Kiều Kiều bước ra khỏi buổi tiệc.
HẾT CHAP
MONG MỌI NGƯỜI ỦNG HỘ MÌNH NHÉ.LIKE VÀ COMMET NẾU THÍCH NHÉ.