Nhìn Lưu Linh ăn một lúc, Dương Hoàng mới để ý thấy ở cổ Lưu Linh có một vết cắn màu đỏ. Anh nheo mắt nhìn vết ám muội mà cậu bạn thân để lại trêи người cô gái, trong lòng tự dưng thấy vui vui.
Dương Hoàng không ngờ cũng có ngày cậu bạn thân cao cao tại thượng lại làm ra cái hành động này. Lưu Linh đang bị thương chắc chắn sẽ không làm được chuyện nam nữ kia, vết cắn trêи cổ kia chắc chắn là hắn nhân lúc cô đang ngủ mà gây ra.
" Tên này càng lúc càng ranh mãnh! " Dương Hoàng mỉm cười, thầm nghĩ.
Thấy Dương Hoàng mỉm cười, Lưu Linh không hiểu chuyện gì cũng bất giác cười theo.
Dương Hoàng thấy vậy liền nói.
" Sao em lại cười? "
" Tại em thấy anh cười nên cười theo ạ! " Lưu Linh nhìn anh, vô tư nói.
Dương Hoàng không biết nên cười hay nên khóc trước câu trả lời ấy của cô. Cô giống như một đứa trẻ con, nếu đánh thì xót mà nếu yêu thương quá thì lại sợ bản thân không kiềm lại mà chiều chuộng. Thảo nào mà Nam Cung Hàn lại tìm trăm phương ngàn cách để tìm kiếm cô, giờ thì anh cũng hiểu được phần nào rồi.
" Đúng là cô bé ngốc mà! Thôi ngủ trưa đi, chiều anh dẫn ra ngoài chơi!"
Lưu Linh nghe vậy liền vô cùng vui mừng, cô nằm xuống giường, nhắm chặt mắt lại rồi dần dần rơi vào giấc ngủ.
Dương Hoàng bây giờ nhìn cô ở khoảng cách này, tự nhiên anh thấy cô có nét rất giống với người em gái hai tuổi đã chết cách đây hơn hai mươi năm của mình, nhất là đôi mắt.
Năm ấy, vì mâu thuẫn với chống ( tức bố của Dương Hoàng), mẹ anh đã đưa người em gái anh yêu quý trở về quê ngoại ở một hòn đảo cách đất liền một trăm hải lý.
Mọi chuyện sẽ không trở nên tồi tệ nếu chiếc thuyền năm ấy không bị lật. Em gái anh bị chết đuối và bị sóng cuốn trôi không tìm thấy tung tích, còn mẹ anh tuy cứu sống được nhưng vì không cấp cứu kịp thời, não thiếu oxi dẫn đến trở thành người thực vật.
Bà anh vì điều này mà khóc đến mù lòa cả hai mắt. Bố anh thì từ ngày ấy đến bây giờ luôn ở bên mẹ anh, mặc dù bà ấy không có bất kỳ phản ứng gì. Còn anh, một đứa trẻ sáu tuổi lúc ấy chỉ biết nhìn lại những tấm ảnh của em gái mình mà tự trách bản thân lúc ấy không giữ mẹ lại.
Mắt Dương Hoàng tự nhiên cay cay như sắp khóc, đôi môi anh cố gắng mím chặt lại. Anh ước gì cố gái đang nằm trước mặt anh chính là cô em gái năm ấy của anh...Anh muốn bảo vệ em.
Lúc bấy giờ, Nam Cung Hàn đã đến căn cứ của nhóm người bí ẩn. Hắn cùng Liên Sát bước vào trong ngôi nhà được bao xung quanh bởi rất nhiều cây cối.
" Thiếu gia! Ngài đến rồi! " Urani trêи tay cầm một khay gồm mười cốc cà phê, đang bưng lên nhà thì thấy Nam Cung Hàn bước vào.
Hắn nhìn Urani, ánh mắt lạnh lùng.
" Sự việc điều tra đến đâu rồi? "
Urani chưa vội trả lời, anh từ tốn nói " Mời ngài vào bên trong, mọi người đang chờ ngài đến a!"
Trong căn phòng rộng một trăm mét vuông, không gian xung quanh được bao trùm bởi một màu trắng sáng. Các thiết bị công nghệ tiên tiến nhất được đặt ở những vị trí hợp lý trong căn phòng.
Nhóm người bí ẩn với mật danh là mười nguyên tố hóa học cùng nhau làm việc trong nơi này.
Vừa thấy Nam Cung Hàn, tất cả dừng lại mọi việc, cung kính đứng chào.
Nam Cung Hàn phẩy tay ra lệnh tất cả ngồi xuống.
" Được rồi! Báo cáo kết quả điều tra đi."
Thủy Ngân (Hg) đứng dậy báo cáo trước.
" Thưa thiếu gia, lần này bị cướp chúng ta thiệt hại tương đối lớn. Lô vũ khí này theo đúng như kế hoạch là vận chuyển đến bang Texas - Mỹ. Việc bị cướp chắc chắn bọn chúng đã tìm hiểu từ trước. Chúng tôi cảm thấy trong tổ chức hắc bang của ngài có kẻ phản bội!"
Nam Cung Hàn lạnh lùng, ánh mắt lóe lên tia tức giận, giọng nói trầm khàn cất lên.
" Phản bội? "
Oxi tiếp lời của thủy ngân, anh ấn vào màn hình công nghệ, một nguồn dữ liệu bao gồm hình ảnh và những bằng chứng xuất hiện trêи màn hình.
" Vâng. Thưa thưa gia, hầu hết những người trong cưới vận chuyển vũ khí lần này đều là người tinh thông võ thuật, không dễ đánh bại.
Sau khi xét nghiệm nước tiểu của một người trong số đó chúng tôi phát hiện trong nước tiểu có chứa thuốc mê. Có thể tất cả đã bị hôn mê khi uống cùng nguồn nước. Sau khi làm những người kia hôn mê, chúng ngay lập tức thay thế những người đó bằng người của chúng rồi đi nhận hàng".
Lưu huỳnh (S) nhìn về phía Liên Sát, sau đó hướng mắt lên màn hình, phân tích các chi tiết đáng ngờ mà họ phát hiện ra.
" Theo như thông tin mà Liên Sát cung cấp, chúng tôi được biết giữa ngài và tổ chức bán vũ khí cho ngài có giao dịch với nhau bằng một bản hợp đồng. Một khi trêи bản hợp đồng có dấu vân tay của ngài thì họ sẽ ngay lập tức đưa vũ khí cho người của ngài mang đi!"
Silic đi đến màn hình, dịch chuyển sang một hình ảnh mới, tiếp tục nói.
" Bản hợp đồng đó đã được dấu rất kỹ nên chúng đã thay thế bản hợp đồng ấy bằng một cái khác. Dấu vân tay trêи hợp đồng giả cũng là của ngài".
" Phải là kẻ nằm trong tổ chức mới có thể ra tay được, kẻ này là một con người rất ranh ma. Hắn không chỉ dùng thuốc mê mà còn mạo danh dấu vân tay của ngài để lấy lô vũ khí đi một cách dễ dàng. Kẻ này chắc chắn rất thân với ngài! Ngài thử nghĩ xem, ai có khả năng này?"