Bác sỹ vội vàng bước vào trong phòng bệnh của Lưu Linh, ông kiểm tra lại tình hình sức khỏe của cô rồi tự nhiên lắc đầu chán nản.
Khi nhìn thấy thái độ của vị bác sỹ kia, Nam Cung Hàn vẫn rất bình tĩnh và lạnh lùng, chờ người bác sỹ kia khám xong.
" Như lần trước tôi đã nói với ngài, bệnh nhân bị đánh liên tiếp vào bụng, làm tổn thương đến dạ dày, gan và lách. Do cấp cứu không kịp thời nên dẫn đến xuất huyết nội tạng. Thêm vào đó thể trạng của cô gái này rất yếu, cơ thể suy nhược, lại còn không biết quan tâm đến bản thân. Tôi làm bác sỹ cũng được hơn chục năm rồi, nhìn vết mổ ở bụng cũng có thể đoán ra cô ấy mới mổ thận cách đây khoảng hai ngày trước nhưng do ăn uống không đúng, vận động nhiều, không để cơ thể nghỉ ngơi tĩnh dưỡng dẫn đến vết mổ lâu lành. Bây giờ chúng tôi sẽ đưa cô ấy đi chụp x quang để kiểm tra cẩn thận lại".
Nói xong, vị bác sỹ kia cùng với hai, ba người y tá đưa Lưu Linh đi. Nam Cung Hàn vẫn luôn dõi theo họ, hắn ngồi bên ngoài chờ xem tình hình.
Hắn nhớ vừa rồi bác sĩ nói rằng Lưu Linh mới mổ thận cách đây hai ngày.
Điều này tự nhiên làm hắn trở nên trầm ngâm bởi ở đây có một sự trùng hợp.
Hắn nhớ lần trước, sau khi thoát khỏi lũ tay sai của Nam Cung Doanh, Nhị Ca có nói với anh rằng anh ta đã tìm một người đàn ông lạ, đeo mặt nạ có kϊƈɦ thước giống với gương mặt của hắn cho người đó để đưa anh chạy trốn.
Sau đó, những người bác sỹ kia vì tưởng đó là hắn mà lấy đi một bên thận của người đàn ông kia. Lúc này, một suy nghĩ chợt lóe lên trong tâm trí hắn.
" Chẳng lẽ người kia chính là Lưu Linh? Hôm mình bị bắt cô ấy cũng có mặt tại đó? "
Nam Cung Hàn suy nghĩ một hồi thì lúc này Liên Sát lúc này vội vàng chạy tới chỗ hắn.
" Thưa thiếu gia, người của chúng ta ở Châu Âu vừa thông báo tới rằng lô vũ khí của chúng ta vừa bị cướp bởi bọn bạch đạo! Ước tính thiệt hại là gần mười năm triệu đô la mỹ!"
Gương mặt Nam Cung Hàn đột nhiên biến sắc, ánh mắt chứa đầy sự tức giận. Hắn nắm chặt hai tay để kiềm chế lại những cảm xúc tiêu cực của mình.
" Bạch đạo? Cậu điều tra ra chúng là ai chưa?"
Liên Sát nghiêm túc nhìn Nam Cung Hàn trình bày.
" Thưa thiếu gia, là bọn Lạc Thanh ạ. Lạc Thanh là bang bạch đạo vốn buôn bán ma túy từ lâu, trong giới không ai là không biết tới chúng. Chỉ là lần này chúng dám cướp lô vũ khí này của chúng ta, ắt hẳn đã bày mưu tính kế từ trước và có người hẫu thuẫn đằng sau!"
Nam Cung Hàn cũng không lạ gì bọn người Lạc Thanh, hắn chỉ cảm thấy nghi ngờ người của chính mình. Bởi kế hoạch vẫn chuyển, mua bán vũ khí của hắn đều được lên kế hoạch rất kỹ lưỡng. Không thể có chuyện bị cướp một cách dễ dàng như vậy. Trong tổ chức của hắn chắc chắn có nội gián!
Mặc cho kẻ đứng đằng sau cướp lô vũ khí lần này của hắn là ai, kẻ bán đứng hắn có là người thân thích thì hắn cũng sẽ xử " đẹp " chúng.
" Cướp đồ của Nam Cung Hàn này ư? Chúng mày sẽ phải hối hận! "
Đúng lúc này, bác sỹ từ trong phòng chẩn đoán bước ra, ông bảo hắn đi vào bên trong với ông.
Nam Cung Hàn vội vàng đi về phía ông ta. Trước khi vào phòng, hắn ra lệnh cho Liên Sát.
" Bây giờ cậu đến khu căn cứ tại khu rừng phía Tây ngoại ô, bảo nhóm người bí ẩn điều tra vụ việc này một cách kỹ càng, sau đó báo tin cho tôi! Những việc còn lại thì tôi sẽ giải quyết sau!"