Ở chương trước
Nam Cung Hàn còn nhớ khi kết thúc buổi đấu giá Cung Doanh đã rất cay cú khi không lấy được nó. Bởi một khi có được mảnh đất kia, Cung Doanh sẽ trở thành bá chủ trong ngành bất động sản tại thành phố.
Hắn - Nam Cung Hàn sẽ lựa chọn người con gái kia hay mảnh đất đắc địa?
-----------
Đương nhiên là hắn sẽ không do dự quá nhiều, thứ hắn lựa chọn chắc chắn là Lưu Linh. Nhưng bản thân hắn vẫn rất nghi ngờ bởi cô gái kia vẫn đang bị một tấm vải đen che kín mặt. Hắn nói:
" Được! Tôi sẽ đổi mảnh đất đó cho các người nhưng trước khi làm điều đó tôi muốn các người bỏ tấm vải đen che mặt của cô gái kia ra!"
Thất Hải cười gian rồi nói:
" Nam Cung thiếu cũng quá kỹ lưỡng rồi! Vết sẹo ở lưng kia không phải quá rõ rồi sao!? Tôi đảm bảo tôi sẽ không "nói dối" ngài đâu!"
Trong khi đó, Tiểu Chư vừa đạp đến nơi, cô cẩn thận để chiếc đạp của mình ở một nơi kín đáo, sau đó theo như tín hiệu của máy định vị truyền tới đi đến nhà máy hóa chất.
Cô khéo léo di chuyển một cách cẩn thận và nhẹ nhàng nhất có thể để tránh gây ra tiếng động. Đứng núp từ xa, nhìn vào nhà máy hóa chất, cô thấy ở trước cửa trước có bốn tên to cao canh gác - đó là người của Thất Hải.
Vì thế Tiểu Chư đi lối phía sau - lối thoát hiểm cũ của nhà máy. Tuy nhà máy hóa chất đã cũ nhưng ở trêи các giá vẫn có một vài bình xăng, dầu, chỉ cần một mồi lửa là chắc chắn sẽ cháy lớn. Tiểu Chư thầm nghĩ:
" Nơi này vừa xa lạ vừa nguy hiểm, đã vậy còn không phải là địa bàn của hắn mà hắn lại đến.
Vậy thì chắc chắn thứ khiến hắn phải đặt chân đến đây chắc hẳn rất quan trọng. Chỉ là....nếu như bên người xấu kia lật lọng, hắn sẽ rất khó để thoát ra khỏi đây! Mình chỉ sợ nước đi này của hắn là nước đi sai!"
Bỗng có tiếng bước chân đi đến, Tiểu Chư bình tĩnh núp vào một góc tối và nghe lén cuộc nói chuyện của chúng:
" Ha ha! Kế sách này của Lão Thất đúng là một mũi tên trúng hai đích nhỉ?" Tiểu Chiến - tay sai của Thất Hải nói.
Kẻ đứng bên cạnh hắn là Tiểu Lâm thấy vậy liền lên giọng, đáp:
" Lại chả đúng! Vừa có được mảnh đất phía Đông lại vừa có được thận của Nam Cung Hàn! Phải công nhận đi theo Nam Cung Doanh thiếu gia mới là chính xác đấy!
Tiền Chiến gặng hỏi:
" Nhưng mà tao nghe nói, tên Nam Cung Hàn kia cũng phải không phải dạng vừa, dễ gì mà bắt được hắn chứ!"
" Mày bị ngu à! Bây giờ tao với mày đi đổ xăng xung quanh cái nhà máy này, khi ngọn lửa bốc lên, khói trắng mù mịt sẽ khiến chúng hoảng loạn và rồi người của chúng ta sẽ vào và dùng mảnh vải tẩm thuốc mê bắt hắn ra. Vậy là thành công!" Tiểu Lâm vừa nói vừa diễn tả bằng hành động.
" Ấy! Ý kiến này hay! Sao mà mày biết vậy?"
Tiểu Lâm ra oai đáp:
" Thì lúc Nam Cung Doanh và lão Thất nói chuyện, tao vô tình nghe được! Mà thôi, bây giờ tao với mày nhanh nhanh cái tay lên, cầm mấy bình xăng này đổ khắp cái nhà máy này! Đợi tín hiệu của Lão Thất ( Thất Hải ) rồi tính tiếp!"
" Ok! "
Vậy là cả hai tên tay sai đó cùng nhau vận chuyển những can dầu, bình xăng ra ngoài nhà máy hóa chất và đổ tràn lan ra xung quanh.
Trong khi đó, sau khi nghe hết những gì hai tên kia nói với nhau, Tiểu Chư có chút kinh ngạc. Cô thầm nghĩ:
" Hóa ra thủ đoạn của con người lại có thể tàn độc đến vậy...Nam Cung Hàn liệu hắn có thoát được mối nguy này ?"
"Nếu như trong trường hợp này, cô lao vào cứu hắn thì chắc chắn hắn sẽ có lòng tin rất lớn dành cho cô nhưng nước đi đó quá nguy hiểm và rủi ro thì cực kỳ cao...Mình nên làm gì đây?"