Sau khi tắm xong, cô bước lại chiếc giường kingsize trong phòng, bây giờ đã hơn h khuya rồi mà anh còn chưa về nữa a... Không biết anh đi làm cái gì nữa?!
Thật sự bây giờ cô rất chán, ở đây ai cũng có việc làm cả chỉ có cô là ở không thôi. Aizz... Vậy cô xem tổ chức vậy dù gì cũng lâu rồi cô không có quan tâm đến tổ chức với cha nuôi nga... Cô bước lại gần chiếc laptop mà anh để trên bàn cho cô, mở máy rồi vào trang mạng của tổ chức, ừm không tệ… gần đây số nhiệm vụ của tổ chức tăng lên chứng tỏ là tổ chức vẫn đang trên đà phát triển tốt, chắc cô cũng nên làm cái nhiệm vụ nào cho tổ chức nha. Nghĩ là làm cô gọi cho cha nuôi của mình...
" Alo, cha à? "
" Con gái sao lâu vậy mới gọi cho ta, có phải là ham chơi quên mất người cha này rồi hay không?! "
" Cha biết con không có như vậy mà"
" Haha ta biết mà vậy con gọi ta có việc gì? "
" Chẳng lẽ có việc mới được gọi cho cha à?! "
" Tất nhiên là không rồi, nhưng con thật sự gọi để hỏi thăm ta thôi sao? "
" Tất nhiên là không rồi "
" Ta biết mà, nói đi con có việc gì không? "
" Cũng chẳng có gì khó khăn cả, con gọi chỉ muốn hỏi cha có nhiệm vụ gì cho con làm hay không thôi"
" Chẳng phải con còn thời gian nghỉ phép sao, nhanh như vậy muốn trở lại làm việc"
" À ừm do nghỉ lâu vậy nên con chán thế nên con mới muốn làm chút nhiệm vụ gì đó giúp cho tổ chức thôi"
" Nếu con muốn thì ta cũng đang có nhiệm vụ mà không có ai làm đây. Nhiệm vụ lần này có người muốn thuê chúng ta ám sát Lâm tổng của Lâm thị. "
" Lâm tổng Lâm thị, con nghe nói ông ta rất háo sắc, nhưng có gì khó đâu! "
" Đúng vậy, khó ở chỗ bên người ông ta có rất nhiều vệ sĩ, nhưng thật chất là thuê từ tổ chức sát thủ mà ra. "
" Những sát thủ đó ghê gớm lắm à? "
" Họ đều là những sát thủ cấp A hết "
" Cũng chỉ là một đám sát thủ cấp A thôi mà, cha đang làm quá lên đấy. "
Trong giới sát thủ cũng được chia thành cấp bậc khác nhau, theo tỷ lệ tăng dần là: Cấp F, cấp E, cấp D, cấp C, cấp B, cấp A, cấp S, cấp SS và cấp SSS. Các cấp độ tăng theo số lượng nhận nhiệm vụ, số lần thất bại, số lần thành công của sát thủ mà tăng lên. Cô là từ khi nhận được nhiệm vụ đầu tiên cho đến bây giờ thì chẳng có lấy một lần thất bại, cho nên đến bây giờ cô là sát thủ duy nhất đạt cấp SSS.
" Đúng vậy, đối với người khác có lẽ là rất khó, nhưng đối với con lại khác, bởi vậy nên nhiệm vụ này để gần tháng rồi mà chưa có ai nhận cả. "
" Cha nói thông tin đi, nhiệm vụ này con nhận. "
" Được rồi, ngày mai lúc h tối tại nhà hàng Thiên Lưu, mục tiêu sẽ ở ăn tối với đối tác của hắn, những sát thủ kia sẽ có một người núp ở trong tối để bảo vệ và người đi theo bên cạnh, tổng cộng có sát thủ cấp A. Đến h hắn ta sẽ kết thúc cuộc gặp mặt, đó sẽ là cơ hội cho con. "
" Con rõ rồi, giờ thì tạm biệt cha"
" Bye con gái"
Ngày mai sao, không biết ngày mai anh ấy có ở nhà hay không ta, nếu không thì mình hành động có lẽ dễ dàng hơn. Cô đang suy nghĩ bỗng có người ôm cô vào lòng từ phía sau.
" Sao vậy, giờ em còn chưa ngủ à? "
" A.. Anh về lúc nào vậy, sao em không biết!? "
" Anh ở phía sau em từ lúc em kết thúc cuộc điện thoại rồi "
" Anh... Anh có nghe được gì không? "
" Không a, có gì bí mật không cho anh biết à, mà người em gọi là ai, nam hay nữ, bao nhiêu tuổi, có quan hệ gì với em hả? "
" Anh phải để em trả lời chứ, anh hỏi tuôn trào như vậy sao em biết trả lời cái nào đây?! "
" Thế giờ em trả lời đi "
" A à người gọi là cha nuôi của em"
" Hửm...ông trùm tổ chức sát thủ đấy à"
" Anh...sao anh biết được?! "
" Em hãy nghĩ đi, với hệ thống tin tức của Hắc Ưng bang mà không điều tra điều nhỏ nhặt này ư"
Mình thật sự quên mất anh ấy là bang chủ Hắc Ưng bang, nhưng việc cô làm con gái của ông ấy rất ít ai biết được, như vậy có gây ảnh hưởng gì cho cha nuôi không đây, và nếu thật sự dễ điều tra như vậy anh ấy có hay không...
Thấy cô âm trầm hẳng đi, anh biết cô đang suy nghĩ về chuyện gì, chắc cô đang lo lắng rằng anh sẽ dùng cô để gây khó khăn cho nngười cha nuôi của cô đây mà, nhưng chẳng lẽ cô không thấy rõ tình cảm anh dành cho cô hay sao, hoặc là cô còn chưa tin tưởng anh. Nghĩ như vậy khiến anh có chút tức...
" Chẳng lẽ em lo anh làm gì hại cha con em à?! "
" Hả làm gì có?! "
" Thật sự không có sao!? "
" A...ừm..." Cô thật chẳng biết nói gì nữa, nếu nói thật chắc anh sẽ buồn, còn nếu nói dối anh tin sao...
" Aizz..em thật là...em nghĩ anh là loại người đó sao, anh sẽ không dùng cái dạng thủ đoạn hạ đẳng như vậy để làm một cái tổ chức sát thủ biến mất đâu, với lại người đó là em thì anh cũng chẳng muốn làm em bị thương, thế nên sau này đừng có nghi anh như vậy được không, anh sẽ tổn thương đấy!! "
" A em xin lỗi, chỉ là... "
" Chúng ta vẫn chưa hiểu gì về nhau sao, nếu em muốn nói như vậy chúng ta có thể cùng nhau tìm hiểu a"
" Chẳng phải anh bận việc tập đoàn với cả bang của anh sao, anh không cần giành nhiều thời gian cho em vậy đâu"
" Mấy cái đó làm sao mà bằng vợ anh được "
" Này ai vợ anh chứ, nói năng lung tung "
Mặc dù nói vậy chứ trong tâm cô đang cảm thấy hạnh phúc không biết bao nhiêu.
" Em không chịu làm vợ anh sao, vậy chắc anh sẽ kiếm cô khác vậy" Anh vừa nhìn cô vừa nói.
" Anh anh... Anh có ngon thì đi tìm đi, anh đưa một người về thì em giết một, đưa hai người em giết một đôi đấy, em đã từng nói rồi anh chính là người đàn ông của em "
" Nhưng chẳng phải em không chịu làm vợ anh sao?! "
".... " Cô cảm giác có gì đó không đúng, nếu cô nói không thì những lời cô nói vừa rồi chẳng khớp với câu trả lời, đã nói người ta là người đàn ông của mình mà không cưới người ta, nhưng nếu cô nói phải vậy chẳng phải muốn làm vợ anh sao!! A gian thương, vô sỉ thật, sao cô quên mất anh còn là một tổng tài cơ chứ, người lão luyện trong thương trường như anh cô đối phó nổi sao, tất nhiên là không rồi.
Anh nhìn cô suy tư mà cười, một nụ cười gian không thể gian hơn. Thấy cô nhíu mày vì suy nghĩ anh cũng có chút thương tâm a, anh không muốn cô suy nghĩ quá nhiều, như vậy có chút không tốt cho sức khỏe.
" Thôi nếu không trả lời được thì anh không làm khó em nữa, giờ đã trễ lắm rồi hãy đi ngủ thôi"
" A anh đi tắm trước đã"
" Ừm" Sau đó anh xoay người đi tới tủ đồ rồi tiến tới phòng tắm, trước khi bước vào anh lại nói
" Anh rất thích trang phục em đang mặc, rất gợi cảm a, có lẽ sau này em mặc như vậy sẽ đẹp hơn đấy"
" A anh sắc lang "" Nghe anh nói vậy cô hét lên rồi nắm gối trong phòng quăng vào anh, nhưng nào dễ như vậy, trước khi bị ném trúng anh đã đóng cửa đi rồi.
Khoảng phút sau thì anh mới bước ra, lúc này anh thấy trên chiếc giường kingsize rộng lớn có một cái bóng nho nhỏ nổi lên ở giữa, anh khẽ cười rồi bước lại gần.
Cô đã ngủ rồi a, thấy vậy anh cũng trèo lên nhìn dung nhan khi ngủ của cô, quả thật cô thật sự đẹp đến chết người, mái tóc xõa dài trên gối như thác nước suôn mượt mà mềm mại, thân hình mãnh mai nhưng không kém phần quyến rũ, lồi lõm rõ ràng, thật sự là muốn mạng anh đây mà. Anh lấy tay vuốt tóc cô sang bên rồi cúi đầu hôn lên trán cô, khẽ nói
" Ngủ ngon" Rồi nằm xuống ôm cô vào lòng và chìm vào giấc ngủ.