Sáng ngày hôm sau, trên chiếc giường to có một bóng ảnh nho nhỏ nổi lên trong có vẻ khá bắt mắt. Thân ảnh xinh xinh ấy khẽ cựa quậy rồi mở dần đôi mắt xinh đẹp như tinh linh. Cô xoay người qua tìm kiếm sự ấm áp của anh nhưng rồi chỉ thấy bên giường một mảnh lạnh lẽo
- A! Anh ấy đi đâu rồi ta?
Bạch Tiểu Minh bật người ngồi dậy, cô bắt lấy chiếc đồng hồ bên cạnh " :"
- Chắc là đi làm rồi a~
Rõ ràng anh đi như vậy mà cô lại không hề hay biết, từ khi nào mà sự cảnh giác của lại thấp như vậy? Chẳng lẽ gần anh là cô buông hết đề phòng hay sao? Mà ở bên anh xác thật khiến cô cảm giác rất an toàn. Không được, nếu có ngày cô cần quay lại tổ chức rèn luyện một phen a...
Bạch Tiểu Minh bước xuống giường đi vào phòng tắm. Một lúc sau cô lại đi ra với một chiếc váy dài hơn đầu gối màu lam tao nhã. Xuống lầu thì cô lại thấy người giúp việc đang bề bộn làm việc, lúc này Lâm quản gia đi tới
- Phu nhân mời ngài xuống dùng bữa sáng, chúng tôi đã chuẩn bị xong cho ngài rồi!
- Ừ, mà Phong đâu?
Mặc dù biết suy đoán của mình gần như % là đúng nhưng Bạch Tiểu Minh lại muốn hỏi, quả nhiên
- Thưa phu nhân, ông chủ đã đi làm từ sáng sớm rồi!
- À cảm ơn ông Lâm quản gia
Nói rồi cô theo Lâm quản gia đi xuống phòng ăn
--------------------------------------------------------
Hàn Thị, phòng tổng giám đốc
Hiện giờ Hàn Thiên Phong đang đối diện với một chồng văn kiện cao như ngọn núi nhỏ. Aizz... Nếu hôm qua không phải tình cờ gặp được cô đang đi làm nhiệm vụ anh cũng không vì tức giận mà về nhà luôn quên giải quyết đống của nợ này a
Mà không biết bây giờ cô đang làm gì a? Đã thức dậy chưa? Đã ăn sáng chưa?.... Hàng trăm câu hỏi như thế cứ hiện lên trong đầu anh. Đúng lúc này, bên ngoài văn phòng thấy Kỳ Dương đi tới, Lý Duật đi lại hỏi
- Kỳ tổng ngài tới gặp tổng giám đốc sao?
- A Tiểu Duật, nếu tôi nói tôi tới gặp cậu thì sao?!
- Hả? Ngài nói đùa tôi à?
Kỳ dương bước lại gần Lý Duật, nhìn cậu một cách thật nghiêm túc không hề giống với cái khuôn mặt dễ đánh đòn như trước khiến cho Lý Duật giật mình mà bước thụt lùi lại. Thấy Lý Duật đang lùi lại thì Kỳ Dương lại nói
- Bingo! Cậu nói đúng rồi tôi đùa cậu đấy
Nghe thấy Kỳ Dương nói vậy Lý Duật thở ra một hơi, rồi nói tiếp
- Tổng giám đốc đang xử lí văn kiện bên trong, nếu ngài muốn gặp có thể đi vào. Tôi xin phép đi trước.
Nói xong Lý thư kí của chúng ta lại chạy như nhìn thấy "quỷ" đứng phía sau, để lại Kỳ Dương mặt ngu ra nhìn. Thấy đã khuất bóng của Lý Duật rồi mới mở đi vào trong, không vào thì thôi khi vào lại có một cảnh tượng khiến Kỳ Dương đang suy nghĩ có hay không tận thế đang đến a
Cảnh tượng mà Kỳ Dương chứng kiến là một kẻ trước kia cuồng công việc đến mức gần như hận ngày nào cũng muốn có việc để làm mà bây giờ, mặc dù kẻ ấy cũng cầm tờ tài liệu nhưng mà không hề nhìn đến, ánh mắt lại thẫn thờ nhìn phía ngoài cửa. Khuôn mặt vạn năm bất biến bây giờ cũng đang mỉm cười ôn nhu. Thật CMN phí lí a, có phải hắn đã bỏ lỡ cái gì hay không a. Kỳ dương há hốc mồm, trợn tròn mắt mà nhìn
Lúc này Hàn Thiên Phong cũng đã thu lại suy nghĩ nhớ tới cô lại thấy Kỳ Dương đang nhìn anh bằng cặp mắt như nhìn người ngoài hành tinh làm anh nhíu mày lại mà nhìn hắn, dời ánh mắt lại tờ văn kiện mà nói
- Cậu mà còn nhìn tôi như vậy có hay không muốn tôi móc mắt cậu ra
- a lão đại a, tôi chỉ nhìn anh một chút thôi mà, đâu đến mức như vậy chi...
Nói xong lại thấy ánh mắt sắc lạnh từ phía anh lại làm Kỳ Dương giật mình rồi cười ""hì hì "" nhìn anh rồi nói
- Nè nãy bộ cậu nhớ đến chị dâu à, thu phục được nàng chưa a~?
- Có chuyện gì thì nói đi tôi không rãnh mà ngồi đùa với cậu
- Aizz... cũng không có gì quan trọng, lão Lưu của Lưu thị vừa mới xây dựng xong cái khu nghỉ mát ấy mà, ngày sau thì cắt băng khánh thành cho cái khu nghỉ mát đó nên mời tôi, cậu với Lạc Quân đi dự tiệc của ông ta a
- Cậu vốn biết...
Anh vừa rồi định nói " cậu vốn biết là tôi sẽ không đi đến những nơi như vậy " nhưng lại ngừng lại, cô ở nhà không cũng chán a có lẽ nên dẫn cô đi chơi cũng tốt, dù sao anh cũng đâu thể lúc nào cũng ở bên cạnh cô được a
- A biết cậu không đi rồi tôi chỉ muốn nói một tiếng thôi
- Ở đâu?
- Hả?
- Không nghe rõ sao?
- Cậu cậu muốn đi sao?
- Hử?! Ý kiến gì à
- Nào có, thật bất ngờ nha, nay cậu muốn lộ diện trước công chúng rồi sao
Liếc kỳ Dương một cái rồi anh nói
- Đi chơi mà thôi
- Ách?! hờ hờ không nên lấy tiêu chuẩn của con người so với Ác Ma như cậu mà lão đại. Buổi tiệc diễn ra ở đảo xx a. Đi máy bay chắc cũng mất hai ngày
- Nếu hết chuyện rồi cậu đi về đi
Nghe câu này không biết làm sao Kỳ Dương lại liên tưởng tới câu " Nếu không còn chuyện tấu thượng thì bãi triều ". Đang mơ màng lại nghe anh nói
- Ngày đó tôi sẽ dẫn cô ấy đi theo
- A thật sao, cũng tốt dù gì tôi cũng chỉ nhìn thấy cô gái đó qua ảnh mà cậu vẽ thôi, mà cũng sẵn tiện cho mấy tên thuộc hạ biết mặt sau này có gì cũng dễ nói hơn
- Sẵn tiện cậu giúp tôi đào tạo ám vệ
- Hả? để làm gì vậy? Bộ có ai muốn ám sát cậu nữa à, mà chỉ thân thủ của cậu cũng đâu cần ám vệ làm chi??
- không...
- Hả? Đào tạo rồi không để đi theo cậu chứ để làm gì?
- Cậu thật nhiều chuyện, tôi đang nghĩ có nên hay không cắt đi cái lưỡi của cậu?!
- Ách!! Cậu đúng là Ác Ma mà, động xíu là đòi hành hạ người khác mà, mà có thể nói cho tôi biết đào tạo ám vệ làm gì được không? Ám vệ trong tổ chức không phải cũng nhiều à?!
- Lần này tôi muốn đích thân cậu đào tạo cho tôi, những ám vệ trong tổ chức vẫn chưa đủ với tiêu chuẩn cho người cần bảo vệ
- Đích thân tôi?! Ám vệ của tổ chức chưa đủ tiêu chuẩn?! Người cần bảo vệ?! Nè nè không phải là cậu định cho ám vệ đi theo chị dâu nha
Anh liếc nhìn cậu một cái rồi nói:- Ừ
- Hơ, chưa hốt vào nhà mà bảo vệ kinh thật, vậy ý cậu là tạo ra ám vệ mà không bị chị dâu phát hiện là qua cửa đúng không?
- Ừ
- Chậc hơi khó à nha. Dù gì chị dâu cũng là sát thủ top đâu phải muốn đi theo không bị phát hiện là dễ
- Vì vậy tôi mới muốn cậu đích thân đào tạo
- Ok tôi hiểu rồi, thời hạn bao lâu
- tháng
- Gì mà ngắn quá vậy?
- Cậu chê ít, vậy một tháng đi
- Không không, tháng là đủ rồi, vậy nếu không còn gì dặn dò gì nữa thì tôi đi trước nhé
- Uhm
Nhìn Kỳ dương rời đi, hàn Thiên Phong lại bắt đầu cắm đầu vào sấp tài liệu to đùng trước mặt. Phải làm nhanh để về gặp cô a